Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 322: Chương 322: Tây Môn Loạn(thượng)




Trước đó mọi người không ngờ lần này sẽ đánh động nhân vật thượng cấp như Tạp Kiếm Tiên Tây Môn Loạn. Dù sao chỉ là tiểu bối bình thường mà thôi, có ai ngờ sẽ khiến Tạp Kiếm Tiên Tây Môn Loạn đích thân động thủ? Đây chính là kiếm tông kiếm tiên!

Phải xem cuối cùng Tây Môn Loạn nếu mà thua nữa thì trên Tư Quá phong, kiếm tông mất sạch mặt mày.

Nhưng muốn Tây Môn Loạn thua thì quá khó, dù sao vị này là một trong Đông phong bát kiếm tiên, đườ xưng là kiếm tiên.

Lục Nguyên lòng căng thẳng. Kiếm tiên! Mình từng thầm nghĩ kiếm thuật của mình chắc sẽ thắng người cấp kiếm tiên, nhưng chưa chân chính đấu, ai biết có thắng được hay không. Bây giờ rốt cuộc có thể về mặt kiếm thuật đấu với cấp kiếm tiên một phen, cũng để xem cấp kiếm tiên rốt cuộc có kiếm thuật gì. Mặt khác tỷ thí, đặc biệt là đánh bằng pháp thuật, bằng đao thì Lục Nguyên không thấy hứng thú. Đấu với kiếm tiên có thể thấy kiếm pháp của kiếm tiên, Lục Nguyên có hứng thú rất lớn, nôn nóng muốn thử.

Tiếng bước chân vang từng tiếng, bước chân rất trầm ổn.

Tây Môn Loạn đã đi đến trước mặt Lục Nguyên. Lão có khí thế vượt trên rất xa, tu vi không biết mạnh hơn Lục Nguyên bao nhiêu, sớm là nhân vật nổi danh. Gã đứng trước mặt Lục Nguyên, cho người cảm giác gã không còn là con ngươi mà chính là một thanh kiếm, một kiếm có kiếm khí thẳng tận trời.

Kiếm thế như vậy khiến đám người đứng xem đều hít sâu.

Tu vi kiếm thuật thật tinh thâm, không ngờ khiến người bên cạnh cảm giác gã chính là thần kiếm xung tiêu.

Tay của Tây Môn Loạn đã đặt trên chuôi kiếm, nói:

- Kiếm của ta là linh kiếm, Tham Hợp linh kiếm, nặng một trăm ba mươi lăm cân, dài ba thước ba tấc một phân, rộng một tấc hai phân. Tiểu bối, ngươi tên Lục Nguyên đúng không? Là đệ thập đại, ngươi đủ kiêu ngạo, nhưng rốt cuộc phải thua dưới kiếm của ta.

Khi gã thốt lời đầy khí thế.

Tây Môn Loạn đích thực có tư cách tự tin. Tạp Kiếm Tiên Tây Môn Loạn lúc ở bên ngoài tinh thông mấy chục loại kiếm pháp, lực công kích vô cùng cường đại, được xưng là công kích vô song. Lúc đó Đông phong bàn về đánh chính diện, trong Đông phong bát kiếm tiên trừ đại đạo cảnh Nguyên Dương Thượng Nhân ra, và Đông phong đệ nhị kiếm Lăng Lạc Thạch thì không ai sánh bằng Tây Môn Loạn.

Một khi Tây Môn Loạn ra tay, thế công cuồn cuộn như sông nước, đánh hướng đối thủ. Mấy chục kiếm pháp sát chiêu liên miên bất tận, khiến ngươi tránh không được, chắn không thể.

Rất nhiều người khi tiếp xúc với Tây Môn Loạn, từ khoảnh khắc đầu tiên đã bị khí thế lão ảnh hưởng, sau đó bị nhiều sát chiêu đánh bại. Trong Bắc phong lục kiếm tiên có Diệp Dương Dung đã từng đấu với gã, bị đánh bại, không địch lại Tham Hợp linh kiếm trong tay gã.

Lúc này lão đứng đây, có tự tin tuyệt đối.

Thắng một tiểu bối có gì khó khăn.

Mặt mũi kiếm tông không khả năng mất!!!

Đỉnh Tư Quá phong, Tây Môn Loạn đứng tại đó như xung tiêu thần kiếm.

Tây Môn Loạn nhướng mày, chân mày gã rất dài, tựa như cô gái, nói:

- Diệp Dương Dung Bắc phong các ngươi chắc là ngươi biết?

Lục Nguyên ừ một tiếng, không biết gã nhắc Diệp sư thúc có ý gì.

Tây Môn Loạn lắc đầu, nói:

- Lúc Diệp Dương Dung đấu với ta, ta liên tục tấn công bốn mươi chín lần, Diệp Dương Dung không thể đánh trả một chiêu, buộc Diệp Dương Dung có nước nhận thua.

Đây là thực lực gỡ nào chứ, Diệp Dương Dung dẫu sao cũng là một trong Bắc phong lục kiếm tiên, đấu với gã bị liên tục tấn công bốn mươi chín lần, không thể đánh trả một chiêu, chịu thua.

Tạp Kiếm Tiên Tây Môn Loạn!

Nhân vật thật cường!

Tây Môn Loạn tùy ý vung tay, nói:

- Thôi được, để ngươi ra chiêu trước, nếu ta xuất chiêu trước thì sợ rằng ngươi không thể ra một chiêu tấn công.

Lục Nguyên chắp tay hành kiếm lễn, nói:

- Vậy thì, sư thúc, mời.

Dưỡng Ngô kiếm trực tiếp rút ra, nhát kiếm đâm thẳng đầu vai Tây Môn Loạn, chính là một chiêu Cuồng Phong Quá Cảnh. Tây Môn Loạn lật tay một kiếm, gã phá chiêu Cuồng Phong Quá Cảnh rất nhiều lần, không thèm để ý. Kết quả Cuồng Phong Quá Cảnh dùng mọt nửa vào lúc vi diệu nhất thì dùng Vi Phong Từ Lai, Dưỡng Ngô kiếm chỉ hướng bải vai Tây Môn Loạn, gã chỉ có thể giơ kiếm chắn.

Tây Môn Loạn đang định phản công, gã có mấy chục loại kiếm pháp sát chiêu, giờ định ra một thức sát chiêu. Kết quả gã định hành động thì phát hiện trường kiếm Lục Nguyên chỉ vào trái tim mình, nếu cứ tiếp tục dùng sát chiêu không phòng thủ thì sẽ bị hắn đâm trúng tiếp. Gã đành vung Tham Hợp linh kiếm ngăn chặn.

Tây Môn Loạn cản xong kiếm này định phản công, ai ngờ phát hiện trường kiếm Lục Nguyên chỉ vào trán mình. Tây Môn Loạn vốn muốn thừa dịp phản công, kết quả phát hiện trường kiếm của hắn sớm hơn một bước đâm trúng vào trán mình, hắn càng nhanh! Tây Môn Loạn kinh sợ.

Thật lợi hại!

Lúc trước mọi người đều biết kiếm thuật Lục Nguyên lợi hại, nhưng không ngờ đến lúc này Lục Nguyên tấn công ba chiêu mà Tây Môn Loạn không thể đánh lại một chiêu, chỉ không ngừng phòng thủ, điều này khiến người đứng xem rất ngạc nhiên.

Lục Nguyên lại ra một kiếm đâm hướng vai trái Tây Môn Loạn. Tây Môn Loạn vung kiếm chắn, sử dụng sát chiêu Dương Quan Tam Điệp. Chiêu này một khi sử dụng chỉ cần Lục Nguyên chắn thì gã sẽ có thế công liên miên bất tận thi triển ra. Kết quả trường kiếm Lục Nguyên cực kỳ xảo diệu phá đi, khiến Tây Môn Loạn không thể dùng hậu chiêu.

Lục Nguyên lại đánh một chiêu ‘Vũ Lạc Vi Phong’, Tây Môn Loạn lần nữa phòng thủ. Vốn gã không muốn phòng ngự, nhưng không làm thế thì trái tim sẽ bị đâm trúng, vô cùng bất đắc dĩ phải phòng thủ. Gã sớm chuẩn bị tốt sát chiêu Lạc Địa Phi Sát nhưng không cách nào dùng.

Trường kiếm Lục Nguyên xẹt qua, trên không trung trầm xuống một nấc, chính là ‘Vũ Trung Phi Yến’. Thức này vừa nhanh vừa xảo, Tây Môn Loạn chỉ đành chắn tiếp.

Dưỡng Ngô kiếm lại động, kiếm này tràn đầy sinh cơ, chính là Mật Lâm Sâm Sâm, một thức trong Mật Kiếm bảy mươi hai thức. Vô số bóng kiếm trùm lên toàn thân Tây Môn Loạn. Tây Môn Loạn lật tay chật vật cản xuống, không biết gã đã thấy thức Mật Lâm Sâm Sâm bao nhiêu người dùng, rất dễ phá, nhưng chẳng biết tại sao Lục Nguyên dùng nó thì lại cảm thấy rất khó phá.

Dưỡng Ngô kiếm lại vạch một nhát Đại Nhật Thiên Hạ, thức này là sát chiêu trong Đại Nhật kiếm pháp của Tư Mã Trường Bạch. Lục Nguyên trông thấy mấy lần, giờ hắn nắm giữ hỏa kiếm ý, cho nên chiêu thức này tuy chưa hoàn toàn chính xác mà đã có được thần ý. Tây Môn Loạn thầm rên, chỉ sợ Tư Mã Trường Bạch đích thân dùng chiêu Đại Nhật Thiên Hạ cũng chưa chắc xỏa diệu đến thế, gã chỉ đành cản nữa.

Hậu bối này sao mà cường đến thế, Tây Môn Loạn lòng kinh hoàng. Mới rồi giao đấu, gã nhìn thấy ít nhất bảy kiếm ý, bảy loại kiếm ý khác nhau. Lấy ánh mắt của gã đương nhiên nhìn ra được có kiếm ý và chưa có dùng cùng một chiêu sẽ cách biệt lớn đến đâu. Tây Môn Loạn thầm kinh sợ, hậu bối quá đáng sợ, không ngờ hiểu nhiều kiếm ý như vậy.

Thế thì chiêu tiếp theo đâu? Chiêu tiếp theo đâu sẽ như thế nào?

Tây Môn Loạn chờ chiêu tiếp theo đâu.

Kết quả Lục Nguyên thu kiếm lùi lại.

Tây Môn Loạn ngây ra, hỏi:

- Tại sao ngươi không tấn công tiếp?

- Lục Nguyên nhàn nhạt nói:

- Tây Môn sư thúc, đây là thứ bốn mươi chín chiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.