- Hiệu thủy lệnh này có thể phát động xuất ra rất nhiều nước, từ Tần Giang Yển làm lũ lụt nơi này oanh kích chúng ta một lớp sóng cao như hồng thủy, qua sự cường hóa của hiệu thủy lệnh, biến hóa thành ba đợt tấn công trọng thủy, ba đợt tấn công như vậy cũng tương đối là đáng sợ.
Hơn nữa hết lần này đến lần khác, trong Thần Hồn giang những thủy quái đều nghe hiệu lệnh này, trong ba đợt tam hoàn trọng thủy không ngừng công kích chúng ta
Dưới sự công kích như vậy thì chúng ta không có cách nào có thể đến được Tần Giang Yển, chỉ có cách giậm chân tại chỗ hao binh tổn tướng.
Nói đến Thủy Viênn Vương thì trong tay nó cấm một cây gậy lớn, nghe nói nó được thượng cổ Tề Thiên Đại Thánh truyền thụ cho một chút bản lĩnh, cũng đáng sợ vô cùng.
Cho nên Tần Giang Yển, mới khó qua như vậy.
Đem tình hình ở Tần Giang Yển ngắn gọi nói lại một lượt, ba vị đội trưởng khác cũng đề đã sớm biết trước tình hình hiện tại, nên gật đầu đồng tình, còn về phần Lục Nguyên nghe qua cũng đã phần nào lắm được tình hình, hiện tại chỗ khó ở đây là công hạ Tần Giang Yển mà muốn đến Tần Giang Yển thì phải vượt qua tam hoàn trọng thủy.
Thế là cả năm vị đội trưởng liền hội ý lại, Tôn Định Âm hỏi:
- Bốn người chúng tôi đã sớm bàn bạc qua rồi, không biết Lục soái có biện pháp gì không?
Lục Nguyên cười nói:
- Tôi ấy à…các ngài bảo tôi uống rượu được, đọ kiếm…được, chứ còn nghị luận bàn bạc gì đó thì, các vị cứ bàn bạc rồi quyết định là được rồi.
Tôn Định Âm vốn dĩ vẫn muốn kiểm tra năng lực xử lý giải quyết của Lục Nguyên, nghe xong Lục nguyên trả lời như vậy không khỏi tức cười, cái tên Lục Nguyên này, năng lực giải quyết vấn đề của hắn xem ra cũng không cao, nhưng mà nghĩ lại thấy không đúng, “cái gì cũng không để ý, chỉ biết đến kiếm, chú trọng vào kiếm, lại thêm nghe nói kiếm đạo của hắn thiên phú cực kỳ, lại không có gì phân tán tư tưởng”, chẳng trách còn trẻ thế này mà có tu được như vậy.
Cả năm vị đội trưởng bàn bạc ở đây khá lâu mà cũng không nghĩ ra được cách gì hay.
Lục Nguyên cũng biết được một số sự tình từ trong cuộc thảo luận của những người này, thứ nhất Thủy Viên Vương nhất định có thần hồn kết tinh, nhưng một cái khác của dân gian tam yêu bị giải quyết, không mạnh bằng thủy hầu vương, đều có thần hồn kết tinh
Thứ hai, trong tay thủy hầu vương có đến mấy món pháp bảo băng cực vô song mà băng tổ Lý Băng để lại, một trong số đó là hiểu thủy lệnh thì rõ rồi.
Thời gian thì cứ trôi mà mọi người vẫn chưa nghĩ ra được cách nào hay cả.
Mà Lục Nguyên thì cũng mặc kệ, tự mình tìm một chỗ trên sơn thạch bắt đầu tu hành rèn luyện thần hồn như cũ, tăng cường pháp lực, muốn sớm ngày đạt đến cảnh giới trường sinh ngũ trọng sử dụng hai kiếm, chỉ cần có thể sử dụng song kiếm thì lực chiến đấu cũng tăng thêm rất nhiều.
Muốn đến Đạt Tần Giang Yển thì chỉ có thể đi qua chỗ vực nước này.
Mà chỗ vực nước này bị Thủy Viên Vương hết lần này đến lần khác dùng Hiệu thủy của Băng tổ Lý Băng tạo ra Tam hoàn Trọng Thủy. Cái Tam Hoàn Trọng Thủy này cực kì cuồng bạo. Hơn nữa trong Tam Hoàn Trọng Thủy có vô vàn thủy quái, cực kỳ khó công phá. Tam Hoàn Trọng Thủy này, vòng thứ nhất là Trọng Thủy Vực, vòng thứ hai là Độc Thủy Vực, vòng thứ ba là Nhược Thủy Vực.
Ba vòng này nối tiếp nhau. Lục Nguyên đứng ở đây nhìn vào bên trong thì chỉ nhìn thấy ba tầng thủy vực. Mỗi tầng không biết rộng dài bao nhiêu, sóng đánh thẳng lên trời chụm vào một điểm, khiến người ta có muốn bay qua cũng không có cách nào. Vả lại xem ra tầng sau càng đáng sợ hơn tầng trước gấp nhiều lần.
Trong ba tầng Thủy Vực còn có rất nhiều thủy quái nữa, thực sự vô cùng khủng khiếp.
Đội trưởng Tôn Định Âm của đội thứ nhất đứng ở bên cạnh Lục Nguyên nói:
- Ba tầng Thủy Vực gồm có Trọng Thủy Vực, Độc Thủy Vực Nhược Thủy Vực, vòng nọ nối tiếp vòng kia, lại không có lối nào khác để đi qua. Chúng ta phải tấn công Thủy Viên Vương nếu muốn vượt qua được ba tầng Thủy Vực này. Nói cách khác chính là nếu không tấn công được Thủy Viên Vương, mà vẫn muốn vượt qua chỗ này thì không thể tránh được chuyện hao binh tổn tướng, vả lại dù thế cũng chưa chắc vượt qua nổi.
- Cậu có cách gì không?
Tôn Định Âm hỏi.
Lục Nguyên cười cười nói:
- Chư vị sư thúc cao siêu còn không có cách nào. Tôi chỉ là một hậu bối kinh nghiệm ít ỏi thì có cách gì được.
Tôn Định Âm gật đầu nói:
- Đúng vậy, xem ra cũng chỉ có thể liều một trận thôi.
Ông ta không hề cho rằng Lục Nguyên có thể đưa ra được biện pháp gì, một hậu bối sao có thể có cách gì hay ho được, chỉ là hỏi cho có mà thôi.
Trên mặt khối nham thạch, cách đó không xa còn có Đội trưởng Thạch Ánh Nguyệt của đội thứ hai, Đội trưởng Lý Đạo của đội thứ ba, Đội trưởng Vu Ki Tử. Cả ba vị đều gật đầu, hiển nhiên là đồng ý với cách nghĩ của Tôn Định Âm.
Khi đưa ra quyết định này là tối ngày thứ ba khi tiến vào sông Thần Hồn.
Ban đêm, mặt trăng khuyết như lưỡi liềm.
Đến sáng sớm ngày thứ tư, năm đội có tổng cộng 87 tu tiên giả tập trung tại trạm Ngự Kiếm trên không trung. Phía trước là ba tầng Thủy Vực, bây giờ không muốn xông lên thì cũng phải xông lên. Tất nhiên trước khi tấn công thì cũng phải có chút chuẩn bị, chẳng hạn như bản thân mình kết hợp với các đội mà mình thân quen.
Năm đội, mọi người vẫn chưa quen biết hết, thực ra phối hợp không tốt, còn đội quen thuộc của mình, tương đối mà nói thì hẳn là phối hợp ăn ý hơn rất nhiều.
Ví dụ như người của Võ Đang tiên môn, nếu như vứt vào đội của Lục Nguyên thì không phát huy được sở trường mấy. Nhưng một khi bảy người của Võ Đang tiên môn hợp thành Võ Đang kiếm trận thì uy lực lại tăng lên rất nhiều. Đây chính là đạo lý này. Lục Nguyên và những tu tiên giả Đời thứ chín căn bản không quen biết nhau nên càng cô độc một mình.
Nhưng gần đây Lục Nguyên gần như đã tự làm quen được, đơn độc một mình một kiếm cũng không thèm bận tâm.
Ba tầng Thủy Vực đang ở phía trước mặt.
Theo lệnh của Tôn Định Âm, 87 tu tiên giả đã tập hợp ngay ngắn chuẩn bị vung kiếm xông vào tầng thứ nhất - Trọng Thủy Vực.
Một lát sau, Thủy Viên Vương màu trằng cực lớn trên mặt của Tần Giang Yển cũng cảm thấy áp lực tầng thứ nhất của ba tầng Thủy Vực đang gia tăng rất nhiều, tựa hồ như những tu tiên giả vào đây còn nhiều hơn bình thường một chút. Không còn cách nào khác, Thủy Viên Vương đột nhiên khẽ cử động đã tạo ra một pháp lực vô cùng mạnh mẽ, xâm nhập vào bàn tay lớn của gã, xuyên qua lệnh bài ngọc trong óng ánh.
“Hào Thủy Lệnh” là lệnh bài của Băng Tổ hiệu lệnh cho tất cả quái thú ở sông Thần Hồn năm đó.
Cái lệnh bài này to bằng lòng bàn tay người, nay lại nằm trong tay Thủy Viên Vương nên tự nhiên có vẻ quá nhỏ bé.
Thủy Viên Vương cảm giác được thực lực của đối thủ cũng tăng lên rất nhiều nên không dám chậm chạp nữa. Suy cho cùng mấy tu tiên giả xông vào đây mấy lần trước, cùng lắm khi họ xông đến Tần Giang Yển là đã mất rất nhiều sức lực. Sau đó đánh không lại côn sắt trong tay mình mà thôi. Còn bây giờ có rất nhiều đối thủ là tu tiên giả nên càng muốn gia tăng Hào Thủy Lệnh, tăng cường tiêu diệt đối thủ.