Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 89: Chương 89: Trung niên họ Đào(thượng)




Nếu không thì Nguyên Nguyên Thượng Nhân rất muốn toàn bộ thập đại đệ tử chân truyền đều rèn luyện.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân không nói cái khác, đối với đệ tử chân truyền dưới tay mình thì đặc biệt chú ý.

Lục Nguyên cảm thán, Nguyên Nguyên Thượng Nhân thật là lợi hại, cái người kêu Nguyên Lăng chắc cũng là hạng kinh tài tuyệt diễm, người như vậy xem thường Nguyên Nguyên Thượng Nhân, cho rằng lão bình thường, nhưng không biết Nguyên Nguyên Thượng Nhân là loại kim giấu trong bông, cuối cùng thất bại trong tay lão.

Người như vậy mới đúng là lợi hại.

Không ra tiếng, tất cả đều tính toán xong.

May là hắn chỉ là sư điệt của vị lợi hại này, cùng người như vậy đứng chung một bên cảm giác an toàn tăng nhiều. Tất nhiên Nguyên Nguyên Thượng Nhân rất chăm sóc đám sư điệt, lần trước Bắc phong nổi bão tố quét mạnh, cái gì chỗ tốt cũng không quên đám sư điệt.

Được rồi, chuẩn bị làm việc chính thôi.

Việc nhỏ đấu với khí tông đệ tử chân truyền Triệu Nam quăng sang bên, việc chân chính rốt cuộc đến rồi.

Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, đánh nát Nguyên Lăng sắp đặt mới yên tâm ăn xong đại thọ năm trăm tuổi. Đại thọ năm trăm tuổi lần này gây ra không nhỏ bão táp.

Ba người Vân Dật, Vân Bình, Lục Nguyên đều có nhiệm vụ không giống nhau, chia ra hành động.

Nhiệm vụ của hắn là phòng thủ một nơi…Tiêu Công Thạch Thất.

Nghe nói thuộc hạ đệ tử Nguyên Lăng định dùng tạc linh thạch nổ tung Tiêu Công Thạch Thất tạo thành hỗn loạn để thực hiện âm mưu càng lớn. Vốn Nguyên Lăng định thi triển hàng loạt mưu kế, đáng tiếc đụng phải cáo già Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Xem ra vị này hơn bốn trăm năm trước thua, hơn bốn trăm năm sau vẫn thua.

Đáng thương quá.

Thực ra cũng bình thường thôi, mấy năm nay Nguyên Nguyên Thượng Nhân làm chủ Bắc phong, không biết nhận được bao nhiêu khiêu chiến, trải qua bao nhiêu sóng gió, thủ đoạn càng lúc càng cao, càng lúc càng giấu kỹ kim trong bông, cực kỳ khó dây vào là bình thường.

Mặt khác tạc Lạc Thiên tửu gia này là loại khác lạ trong Lạc Thiên tửu gia, chắc thuộc về hỏa Lạc Thiên tửu gia, trời sinh ẩn chứa hỏa nhiều hơn Lạc Thiên tửu gia khác, hơn nữa không ổn định, chạm một chút là nổ ngay, cho nên gọi nó là tạc Lạc Thiên tửu gia.

Lại nói bây giờ trăng treo trên đầu cành lẽo.

Đáng tiếc không có một vị sư tỷ, sư muội xinh đẹp để hẹn hò. Nghe nói kiếm tông Đông phong đệ cửu đệ tử chân truyền Liễu Diệp Nhi là một cô gái khá xinh đẹp, nghe nói khuôn mặt ngây thơ. Diệp Phương, Diệp Viên gặp qua mấy lần còn kể cho hắn nghe, tiếc là không được chính mắt gặp.

Thôi, bình tĩnh lại đi.

Bởi vì, đối thủ tới rồi.

Đối thủ nhảy tới trước Tiêu Công Thạch Thất, hắn nhảy xuống, nhìn đằng trước người vốn không nên xuất hiện vào lúc này thì ngây ra.

Lục Nguyên quan sát phát hiện người này khá quen, đúng rồi, là lúc hắn làm chỉ đạo kiếm thuật có chỉ cho một sư đệ, khoảng bốn mươi tuổi, gầy gò, khuôn mặt bình thường, có một vết đao là khiến hắn hơi ấn tượng. Không sai, vị này đúng là sư đệ.

Hoa Sơn chính là như vậy, mỗi đời thân phận cao nhất là thập đại đệ tử chân truyền, người khác dù nhập môn sớm hơn, tuổi có lớn hơn thì hãy ngoan ngoãn làm sư đệ.

- Ngươi là, Đao sư đệ.

Nguyên nhân hắn còn nhớ được người này họ Đao là vì vết đao trên mặt gã, lúc ấy hắn có hỏi qua, biết được gã họ Đao.

Người đàn ông trung niên họ Đao gật đầu nói:

- Không sai, chính là ta, lục sư huynh.

Lục Nguyên nói:

- Không ngờ tới, ngươi đầu phục phản đồ Nguyên Lăng.

- Sai rồi.

Người đàn ông trung niên họ Đao gật đầu nói:

- Ta vốn chính là đệ tử của Nguyên Lăng Thượng Nhân, chẳng qua ẩn nấp vào Hoa Sơn Tiên Môn chờ nhận mệnh lệnh của thượng nhân mà thôi. Không ngờ ngươi ở tại đây, không lẽ…

Gã nghi ngờ Lục Nguyên biết mục đích gã tới.

Lục Nguyên thở dài một hơi, nói:

- Ta nói ta tại đây đi dạo thì chắc ngươi sẽ không tin, nên ta không nói nhảm. Không sai, ta biết mục đích của ngươi, ta tuân lệnh Nguyên Nguyên sư bá canh phòng tại đây.

Người đàn ông trung niên họ Đao gật đầu, hơi kinh ngạc. Không ngờ kế hoạch của Nguyên Lăng Thượng Nhân bị Nguyên Nguyên Thượng Nhân biết, nhưng gã nghĩ rằng kế hoạch của Nguyên Lăng Thượng Nhân không có gì sai sót, dù có bị phát hiện cũng có cách bù đắp, gã chỉ cần hoàn thành công tác của mình là được rồi.

Gã nói:

- Tốt lắm, xem ra phải cùng lục sư huynh ngươi quyết đấu.

- Để ta xem xem rốt cuộc là đệ tử chân truyền chúng ta dưới tay Nguyên Lăng Thượng Nhân lợi hại hay là đệ tử chân truyền Bắc phong chính thống các ngươi lợi hại.

Người đàn ông trung niên họ Đao này là đệ tử chân truyền của Nguyên Lăng.

Vốn chỉ có tiên môn môn quy trung đẳng trở lên mới có cách nói đệ tử chân truyền.

Chỉ có chủ một phong quy mô thượng đẳng mới được xưng hồ là thượng nhân.

Nhưng Nguyên Lăng là người tâm cao khí ngạo, gã tài hoa trác tuyệt, dù thua dưới tay Nguyên Nguyên Thượng Nhân một lần nhưng không cho rằng mình không bằng lão. Gã trốn chạy xong thành lập thế lực của mình, tự xưng là thượng nhân. Cùng lúc đó, chọn một ít đệ tử ưu tú dưới tay gọi là đệ tử chân truyền, không nhiều không ít, vừa lúc mười tên đệ tử chân truyền.

Từ lúc ban đầu Nguyên Lăng đã rót vào ý tưởng phân biệt cao thấp với thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong cho mười tên đệ tử chân truyền.

Người đàn ông trung niên họ Đao gật đầu là một trong thập đại đệ tử chân truyền dưới tay Nguyên Lăng.

Gã sớm muốn cùng thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong so tài một phen.

Gã luôn ẩn nấp trong Bắc phong, có nghe nói một ít tin đồn Lục Nguyên lợi hại, nhưng không chính mắt thấy thì tất nhiên không tin. Hơn nữa gã có thực lực, Nguyên Lăng đưa gã đến ẩn nấp Bắc phong thì đương nhiên truyền cho không ít công pháp, linh thạch. Thực lực của gã cao hơn đệ tử bình thường nhiều.

……..

Hàn nguyệt sương ngưng, tàn nguyệt như câu.

Trước Tiêu Công Thạch Thất.

người đàn ông trung niên họ Đao nhìn Lục Nguyên, trong lòng gã dấy lên ý chí chiến đấu. Cho đến nay gã luôn muốn so đấu với thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong một phen. Từ nhỏ bị rót vào quan niệm, thập đại đệ tử chân truyền bọn họ dưới tay Nguyên Lăng Thượng Nhân không kém hơn thập đại đệ tử chân truyền dưới tay Nguyên Nguyên Thượng Nhân, nay rốt cuộc có thể so sánh một phen.

Người đàn ông trung niên họ Đao nhìn Lục Nguyên, nói:

- Lục sư huynh, nghe nói ngươi nổi tiếng kiếm thuật tinh tuyệt, đáng tiếc lần này ta không đấu kiếm thuật với ngươi mà đấu pháp thuật, Bạo Vũ Tiễn!

Gã quát to một tiếng, tay không ngừng làm động tác, đủ kiểu đủ loại. Chỉ thấy trong tay gã không ngừng làm nên đủ kiểu dáng mưa tên.

Những mưa tên này ít nhất mấy trăm cây, nhanh hư chớp lao hướng Lục Nguyên.

Pháp thuật ư?

Sao gần đây cứ đụng phải mấy tên thích dùng pháp thuật thế này. Tay động, Trường Hồng kiếm ra khỏi vỏ. Trường Hồng kiếm là phi kiếm hỏa hệ, có chút khắc chế thủy hệ pháp thuật. Trường kiếm nhanh chóng chỉ ra, không ngừng đâm, hoàn toàn chặt Bạo Vũ Tiễn tập kích. Lục Nguyên không thể không thừa nhận, nếu hắn không ở dưới thác nước hai tháng luyện tốc độ kiếm, dùng kiếm thuật trước kia đối phó pháp thuật thì hơi rắc rối.

*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*

Bạo Vũ Tiễn đánh vào Trường Hồng kiếm phát ra một chuỗi thanh âm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.