Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 76: Chương 76: Tư Mã kiếm quán(hạ)




Lục Nguyên lười rút kiếm khỏi vỏ. Đối phó đám người thực lực thấp như vậy không cần rút kiếm khỏi vỏ. Vỏ kiếm liên tục chỉ đánh ngã đám người định tấn công hắn. Diệp Phương, Diệp Viên cũng giết lên, đánh ngã số tu tiên giả còn lại, chỉ mấy hai, ba chớp mắt.

Nắm đấm thật cứng!

Đám tu tiên giả đứng xem đều phát hiện thiếu niên gây chuộc bản lĩnh cứng, không phải dễ dàng đối phó được.

Tư Mã Trường Phong cũng nhận ra đối thủ cường, gã hỏi:

- Ngươi là ai?

Nếu đối thủ có lai lịch lớn thì có thể chắp nối. Tư Mã Trường Phong lăn lộn lâu như vậy, cũng hiểu rõ những môn môn đạo đạo.

Lục Nguyên cười khẩy nói:

- Ngươi mặc kệ ta là ai, dù sao hôm nay là muốn đá quán của ngươi.

Tư Mã Trường Phong thấy thiếu niên lười trực tiếp từ chối lập tức hừ lạnh. Dù thiếu niên có lai lịch thì sao? Chỗ dựa sau lưng gã càng lớn, Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Bác. Nếu đối thủ đã không nể mặt thì đánh chết luôn. Lý do Tư Mã Trường Phong có tự tin như vậy là vì lần này Tư Mã kiếm quán lại khai trương mời không ít người đến.

Lần này Tư Mã kiếm quán mở lại có chủ tướng mười cửa.

Lần này mời chủ tướng mười cửa đầu là hạng nổi tiếng.

Ví dụ như Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Hạo.

Tất nhiên nổi danh nhất vẫn là Tư Mã Bác. Tư Mã Bác không phải nhân vật đơn giản, gã chính là một trong thập đại đệ tử chân truyền Hoa Sơn Bắc phong.

Trừ điều đó ra còn mời bốn vị môn khách Hoa Sơn Bắc phong đến. Bốn vị môn khách đó đều là môn khách dưới tay Tư Mã Trường Bạch. Gồm Tấn Cầm Nhất, Ngụy Kỳ Nhị, Triệu Thư Tam, Hàn Họa Tứ. Bốn người này không xuất thân từ Hoa Sơn Bắc phong, vốn là tán tu, có chút bản lĩnh, là Tư Mã Trường Bạch hơn nửa năm trước thu nhận, rồi tham gia Hoa Sơn Bắc phong, trở thành môn khách Bắc phong.

Hoa Sơn Tiên Môn cơ bản chia bốn loại thân phận.

Một loại là cửu đại kiếm tiên danh tiếng cực lớn, nắm giữ thực quyền trưởng lão.

Loại thứ hai là trưởng lão không có quyền lực.

Loại thứ ba là đệ tử chân truyền.

Loại thứ tư là những người nửa được dựa vào Hoa Sơn Bắc phong bị thu làm môn khách.

Loại thứ năm tức là đệ tử bình thường.

Bốn người này gia nhập dưới tay Tư Mã Trường Bạch không bao lâu, hoàn toàn xa lạ Hoa Sơn, chỉ nghe theo một mình Tư Mã Trường Bạch. Lần này Tư Mã Trường Bạch ra lệnh bốn người trợ uy cho Tư Mã kiếm quán mở trở lại nên họ đến.

Chính vì có chủ tướng mười cửa tồn tại nên Tư Mã Trường Phong rất vững bụng.

………..

Lúc này trong Tư Mã kiếm quán truyền ra giọng Tư Mã Hạo.

- Tên nào không biết sống chết dám ở ngày hôm nay đến đá quán? Đúng là muốn tìm chết mà.

- Có người đá quán cũng tốt, cho chúng ta xử lý, nếu không rảnh quá cảm giác thật chán.

Lại một giọng nói quen thuộc, là của Tư Mã Bác.

- Ngũ sư huynh nói đúng.

Đây là giọng Tư Mã Ôn vuốt mông ngựa.

- Chắc người đến đá quán không cần ngũ sư huynh ra tay đâu, mấy người chúng ta đủ bóp chết hắn rồi.

Đây là giọng Tư Mã Viêm.

Nghe giọng mấy người đó, Tư Mã Trường Phong nở nụ cười. Ngày này gã cố ý mười chủ tướng bốn cửa đầu trong mười cửa đến, nghe tiếng thì đều có mặt cả. Ha ha, những người này đến, tiểu tử này sẽ tùy tiện bị bóp chết thôi. Đặc biệt chủ tướng cửa thứ sáu là đệ ngũ đệ tử chân truyền thập đại đệ tử chân truyền. Trước đó không lâu Tư Mã Bác ăn không ít linh dược, cứng rắn tăng lên đến luyện khí kỳ đệ lục tầng. Luyện khí kỳ lục tầng là khái niệm gì chứ, tùy tiện tiêu diệt tiểu tử đến đá quán.

Rốt cuộc, sáu người sáu cửa đạp bước đi ra.

Người thứ nhất lộ mặt là Tư Mã Ôn. Tư Mã Ôn vừa ra liền có không ít người kinh kiêu. Thì ra Tư Mã Ôn có ở Tư Mã kiếm quán làm chủ tướng một thời gian, mọi người đều biết mặt, biết Tư Mã Ôn lợi hại. Người thứ hai ra mặt là Tư Mã Viêm, thực lực không kém hơn Tư Mã Ôn.

Người thứ ba bước ra là Tư Đồ Tả, thứ tư là Tư Đồ Hữu cũng ra. Càng khiến người kinh sợ là Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu một người tay trái kiếm pháp, một người tay phải kiếm pháp, hai người lấy hai bộ kiếm pháp xưng tuyệt, lợi hại hơn Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm nhiều.

Người thứ năm lộ mặt là Tư Mã Hạo, đương nhiên so với Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu có thân phận cao chút. Không ngờ thứ tôn của Đại Nhật Kiếm Tiên cũng đến.

Nhưng khi người thứ sáu lộ mặt thì che hết ánh sáng của năm người trước. Người thứ sáu là một thanh niên tuấn tú, vị này chẳng những là trưởng tổn của Tư Mã Trường Bạch còn là vị trí thứ năm trong thập đại đệ tử chân truyền, đệ ngũ đệ tử chân truyền Tư Mã Bác, thực lực cơ bản có thể sánh ngang với Lăng Ngọc Châu, Phương Đạm.

Sáu người này chính là Tư Mã Bác, Tư Mã Hạo, Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm.

Sáu người vừa ra, Tư Mã Trường Phong rất là đắc ý. Có sáu người ở, người nào cũng sẽ bị bắt được thôi. Đặc biệt Tư Mã Bác chính là đệ ngũ đệ tử chân truyền, thực lực nổi trội như vậy. Tư Mã Trường Phong đắc ý nhìn Lục Nguyên, tiểu tử ngươi bây giờ biết sợ chưa? Đám người đứng xem cũng nhận ra mấy người, bàn tán xôn xáo, nói lần này thiếu niên kia tiêu đời rồi.

Không bao nhiêu người chú ý đến sau người vừa bước ra đầu tiên mắt thấy thiếu niên thì ngơ ngác.

Tư Mã Bác, Tư Mã Hạo, Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, sáu người vốn tưởng là kẻ nào lạ mặt đến quậy, cho rằng thực lực của họ có thể tùy tiện trấn áp, thoải mái bước ra Tư Mã kiếm quán, định chơi chút. Ai dè mở cửa, kết quả phát hiện đứng đó chờ sáu người họ lại là…

Lại là…Lục Nguyên!

Lục Nguyên đáng sợ thế nào sáu người đã tự cảm nhận. Năm người Tư Mã Hạo trong Bắc phong đại tái lĩnh giáo qua. Tư Mã Bác thì tại Vân Vụ Cung lĩnh gíao rồi. Trong sáu người ai đều biết coi như họ liên hợp lại cũng không khả năng là đối thủ của Lục Nguyên. Tại Vân Vụ Cung Lục Nguyên lấy một địch sáu, đánh sáu vị đệ tử chân truyền, mạnh hơn sáu người họ rất nhiều.

Lục Nguyên cười, nhụ cười hời hợt, nói:

- A, là sáu người khác ngươi? Sao nào, muốn đấu với ta hả? Vậy tới đây.

Thật là tha hương gặp bạn cố tri, không ngờ tại đây đụng sáu người họ. Nếu họ muốn ra tay thì hắn hoàn toàn không e ngại đánh cho một trận.

Đám Tư Mã Hạo đưa mắt nhìn Tư Mã Bác. Lục Nguyên quá cường, họ không có ý kiến gì chỉ còn nước nhìn gã, dù sao Tư Mã Bác là đệ tử chân truyền, còn là đệ ngũ đệ tử chân truyền. Tư Mã Bác rất muốn khóc, dù gã là đệ tử chân truyền nhưng đụng phải Lục Nguyên cũng là đệ tử chân truyền thì chỉ có thể bất đắc dĩ khóc thầm.

Tư Mã Hạo không biết làm sao nhỏ giọng hỏi:

- Đại ca, đánh hay không?

- Đánh cái đầu ngươi.

Tư Mã Bác rất buồn bực, vỗ đầu Tư Mã Hạo:

- Làm sao đánh? Muốn tìm chết hả?

Đám người đứng xem sôi trào. Nghe Tư Mã Bác nói mới ngây ngốc phát hiện giằng co nửa ngày, sau người Tư Mã Bác không ra tay đều vì sợ thiếu niên này. Thanh thế của đám người Tư Mã Bác mà lại sợ một thiếu niên lười, thiếu niên này rốt cuộc có lai lịch gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.