Vũ Yến văn minh phó chủ nói.
- Hoang Ưng văn minh phó chủ còn chưa đi?
Lục Nguyên hỏi.
- Đúng, loại sinh vật như Ưng, một khi thấy được thức ăn thì muốn nó bỏ cuộc là rất khó. Hoang Ưng văn minh phó chủ cũng là như vậy. Hắn không giết ngươi thì sẽ không bỏ qua đâu, xem ra ta chỉ có thể tiếp tục bảo hộ ngươi, cho đến khi ngươi trùng kích Văn Minh cảnh thành công.
Vũ Yến văn minh phó chủ chắp hai tay phía sau, bộ ngực nhô rất cao, cực kỳ đẹp mắt. Vũ Yến văn minh phó chủ cũng không sao cả, nàng cũng không gấp, hơn nữa nàng cũng thật sự xem trọng Lục Nguyên, ở chung lâu hơi một thời gian nàng cũng không phản đối.
Lục Nguyên cũng thở dài một tiếng. Xem ra không đột phá vào Văn Minh cảnh thì sẽ rất khó thoát thân, hiện giờ chỉ có duy nhất cách đó mà thôi.
Nhưng phải trùng kích thế nào để đạt đến Văn Minh cảnh đây? Nếu có thể để cho bốn chữ phóng ra hỗn độn quang thì tự nhiên sẽ đạt tới Văn Minh cảnh, nhưng muốn làm cho bốn chữ phát ra hỗn độn quang cũng không đơn giản chút nào.
- Đúng rồi, suýt chút nữa đã quên chính sự.
Vũ Yến văn minh phó chủ vỗ vỗ chiếc trán trắng muốt của mình:
- Pháp Nhất đế tử còn để ta chuyển cái này cho ngươi, nói nó có thể giúp ngươi trùng kích vào Văn Minh cảnh.
Thứ đến từ Pháp Nhất đế tử sao?
Lục Nguyên cũng có vài phần tò mò.
Vũ Yến văn minh phó chủ lấy ra một cái hòm. Cái hòm này dùng kim loại quái dị mà chế tạo nên, ở trên có khắc hình một thanh kiếm.
Thời điểm mà Lục Nguyên đón lấy chiếc hòm thì phát hiện nó nặng mấy vạn cân, cũng không biết là do kim loại gì tạo thành.
Vũ Yến văn minh phó chủ cũng rất hiếu kỳ, tuy nàng đưa nó tới nhưng cũng không biết bên trong rốt cuộc là gì. Nàng tuân thủ ước định nên cũng không có mở ra.
Chiếc hòm được mở, bên trong lẳng lặng nằm ba chiếc…
Đặt ở đó là ba thanh kiếm, mỗi thanh lại phát ra quang mang nhàn nhạt.
Mỗi thanh đều là lệnh bài một diện.
Mặt trước có khắc thượng cổ, mặt sau có khắc kiếm giả!
Rõ ràng là thượng cổ kiếm giả lệnh.
Lúc trước, Lục Nguyên chiếm được ngũ diện thượng cổ kiếm giả lệnh. Thượng cổ kiếm giả lệnh tổng cộng có tám chiếc, hiện tại ba cái cuối cùng này cũng đã có được rồi.
Bát diện thượng cổ kiếm giả lệnh, đã thu thập đủ.
Lục Nguyên lập tức đem thượng cổ kiếm giả lệnh hấp thu vào Tân Kiếm thế giới của mình. Thật ra Bát Diện thượng cổ kiếm giả lệnh này mỗi thanh đều có phần khác nhau nhất định. Mà lúc này, mỗi thanh lại phóng thích ra quang mang khác nhau, cuối cùng tám thanh hợp nhất, dường như hóa thành một chiếc chìa khóa thật lớn vậy.
Mà Lục Nguyên dùng ý thức thâm nhập vào trong đó, lúc này trong đầu hắn, thượng cổ kiếm giả mộ ầm ầm mở ra.
Thượng cổ kiếm giả mộ rốt cuộc là cái gì?
Lục Nguyên còn đang suy nghĩ rốt cuộc thượng cổ kiếm giả mộ là cái gì, nhưng lập tức liền phát hiện, thứ mà ý thức của mình liên kết trong đầu căn bản không phải thượng cổ kiếm giả mộ, mà là một phần địa chỉ, một phần địa chỉ để đến thượng cổ kiếm giả mộ. Đồng thời, Lục Nguyên cũng hiểu được không ít chuyện.
Cái gọi là thượng cổ kiếm giả mộ này rốt cuộc là gì?
Thượng cổ kiếm giả mộ, là chỉ mộ huyệt cuối cùng của kiếm đạo đại năng.
Nhưng có một điều là phần địa chỉ trong đầu mình cũng không phải thượng cổ kiếm giả mộ chân chính, mà chỉ là một phân mộ.
Phần địa chỉ này dường như là mộ huyệt của một Kiếm Viên văn minh phó chủ.
Từ trước đến nay, người trong kiếm đạo đều vô cùng sắc bén.
Thật ra tính cách như vậy cũng không quá thích hợp cầm quyền.
Nhưng việc gì cũng có ngoại lệ, ví dụ như nhóm người đứng ở đỉnh cao của kiếm đạo kia chính là ngoại lệ. Đó là Kiếm Viên văn minh phó chủ, Kiếm Viên văn minh phó chủ tay cầm chữ “Viên” đầu tiên trong trời đất, làm người rất viên dung(hiền hòa), giỏi về xử lý các loại chính sự. Năm đó, các công việc của Kiếm Cổ văn minh cơ bản đều do người này xử lý, Kiếm Cổ văn minh chi chủ và Kiếm Đỉnh văn minh chi chủ đâu sẽ làm những việc này. Nguyên nhân chính vì vậy, cái gọi là Bát Diện thượng cổ kiếm giả lệnh thật ra là Kiếm Viên văn minh phó chủ lệnh bài, đại biểu cho uy nghiêm của hắn. Mà bởi vì sau lưng Kiếm Viên văn minh phó chủ là hai vị văn minh chi chủ, cho nên Bát Diện lệnh bài này ở Kiếm kỷ nguyên có uy nghiêm thật lớn, chấn động một cái kỷ nguyên.
Mà hiện giờ, nơi Bát Diện lệnh bài chỉ đến chính là mộ huyệt của Kiếm Viên văn minh phó chủ.
Đồng thời, Lục Nguyên cũng đã biết được một chút.
Điểm này chính là, nếu chữ “Viên” của Kiếm Viên văn minh phó chủ còn ở trong mộ huyệt của hắn, như vậy chỉ cần mình có được nó thì bốn chữ “Tửu”, “Kiếm”, “Lại”, “Chính” của mình sẽ có thể liên tiếp lại, phóng ra Hỗn Độn chi quang. Đến lúc đó trùng kích vào Văn Minh cảnh chính là điều đương nhiên, đây đúng là một cơ hội cho hắn trùng kích vào Văn Minh cảnh.
Lục Nguyên nghĩ thông điều này, tâm tình rất tốt.
- Bây giờ ta muốn đi một chỗ, thượng cổ kiếm giả mộ.
Lục Nguyên nói.
Vũ Yến văn minh phó chủ “à” một tiếng:
- Thượng cổ kiếm giả mộ trong truyền thuyết sao.
- Thật ra đó chỉ là một mộ huyệt của văn minh phó chủ mà thôi. Xem như là phân mộ, không phải chủ mộ.
Lục Nguyên nói:
- Đó là Kiếm Viên văn minh phó chủ.
- Kiếm Viên tiền bối a, đây chính là một người tốt…
Hiển nhiên Vũ Yến văn minh phó chủ cũng biết Kiếm Viên tiền bối. Nàng tu thành Văn Minh cảnh ở cuối kỷ nguyên trước, đừng tưởng rằng một kỷ nguyên kết thúc thì kỷ nguyên khác sẽ sinh ra, sẽ không có chuyện tốt như tự động gia tăng pháp lực một kỷ nguyên phát sinh. Mọi người vẫn phải thành thành thật thật tu hành thì mới có thể tăng một kỷ nguyên pháp lực, mà điều này cũng khá là khó khăn.
Lục Nguyên đã nghĩ thông suốt cách trùng kích vào Văn Minh cảnh, cho nên mới muốn đến thượng cổ kiếm giả mộ. Mà Vũ Yến văn minh phó chủ cũng sẽ ở cạnh bảo hộ, cho nên hắn không cần che dấu với nàng.
Tiếp theo tự nhiên là đi đến thượng cổ kiếm giả mộ.
Thượng cổ kiếm giả mộ cũng không ở Trung ương Thiên Triều, mà là ở Di Thất chi địa.
Hai người Lục Nguyên và Vũ Yến văn minh phó chủ bay thẳng một đường, Vũ Yến văn minh phó chủ cau mày:
- Tên Hoang Ưng kia thật khó chịu, vĩnh viễn không chịu lui lại.
Thực lực của Vũ Yến văn minh phó chủ mạnh hơn Hoang Ưng văn minh phó chủ, nhưng lại không giết được, cũng chỉ có thể để cho Hoang Ưng văn minh phó chủ bám theo. Lục Nguyên cũng không sao cả, chỉ cần hắn tới thượng cổ kiếm giả mộ, trùng kích vào Văn Minh cảnh là xong. Chỉ là một cái kỷ nguyên như Hoang Ưng văn minh phó chủ thì chắc chắn sẽ làm cho hắn có đến mà không có đi, vẫn lạc trong tay mình. Cho nên hiện giờ hắn cũng chỉ có thể để tên kia bám theo.
Từ Trung ương Thiên Triều mà muốn đi Di Thất chi địa, cũng cần qua một hành trình khá xa.
Trên hành trình này, có mấy lần Vũ Yến văn minh phó chủ muốn đi giải quyết Hoang Ưng văn minh phó chủ, nhưng đều bị hắn thoát được. Một chọi một, nàng có thể thắng, nhưng tuyệt đối không giết được hắn. Vũ Yến văn minh phó chủ mấy lần tức giận đến dậm chân:
- Tên Hoang Ưng này đúng là một kẻ vô lại.