Hoá Thần Hành Lộ Nan

Chương 14: Chương 14: Không để lộ (1)




“ Vẫn là Thanh Thừa đường huynh biết tiến thoái, nhưng mà chuyện này vẫn nên để các bậc trưởng bối xem qua một chút!”

Bất quá, nụ cười trên khóe miệng hắn còn chưa khuếch tán, lúc này Thanh Huyền cười lên một tiếng, chợt dưới ánh mắt nhìn soi mói của mọi người sải bước đi tới trước mặt Thanh Thừa, cũng không chút khách khí nào vươn tay ra, cầm lấy tay Thanh Dực lôi đi.

Thanh Huyền cử động bất ngờ cũng làm cho sắc mặt Thanh Thừa cứng đờ lại, hắn chợt nhìn chằm chằm người ở trước mặt, trong con mắt ẩn hiện chớp động sắc lạnh, cử chỉ của Thanh Huyền, như là ở trước mặt mọi người chửi vào mặt mũi của hắn vậy.

Đối với ánh mắt kia của hắn, Thanh Huyền cũng xem như không thấy, thủ chưởng nắm lấy tay Thanh Dực khẽ dùng sức một cái, đã phát hiện bàn tay Thanh Thừa giống kìm sắt nắm chặt Thanh Dực, lập tức cười nói: “Sao thế? Thanh Thừa đường huynh muốn tự mình đi gặp phụ thân ta này rồi à?”

Nghe vậy, Thanh Thừa khóe mắt co giật một chút, vì hắn biết chuyện này đến tay các trưởng bối đặc biệt là gia chủ bá bá kết quả rất khó nói, chợt chậm rãi buông tay ra, mắt lộ hàn quang nhìn chằm chằm Thanh Huyền, cười lên một tiếng, nói: “ Thanh Huyền đường đệ, Cũng khá lâu huynh đệ ta chưa có cọ xác, bản thân ta có một chút hứng thú đường đệ Thanh Phá Quyền, không bằng chúng ta luận bàn một hồi, được chứ?”

Trong Thanh Gia đám tiểu bối thường thường cọ xác là bình thường sự tình, tuy nhiên phải có chừng mực, mà Thanh Huyền và hắn thì rất hiếm có cọ xác chỉ xảy ra đôi ba lần, không phải vì Thanh Huyền hơn hắn một tiểu cảnh giới, mà vì Thanh Thừa kiêng kị thân phận của Thanh Huyền nên nhiều lần áp chế lại chiến ý, không đi tìm Thanh Huyền cọ xác.

Lời nói sau cùng vừa xong, hắn cũng không đợi Thanh Huyền trả lời, mạnh mẽ tiến lên một bước, một chưởng hướng lồng ngực Thanh Huyền bổ tới, chưởng kia mang theo kình phong đập vào mặt, so với trước đây, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Vừa thấy Thanh Thừa nói xong thế nhưng nói đánh là đánh, sắc mặt Thanh Huyền cũng trầm xuống, hai cánh tay nhanh chóng đưa lên trước ngực đánh chặn, bảo vệ tốt những chỗ yếu hại.

Binh! Binh! Binh!

Quyền chưởng giao nhau, Thanh Huyền tuy là được Sư Tôn nối lại kinh mạch thương thế cũng xem như đã khỏi, nhưng mà chịu chứng sau khổ chiến vẫn còn nên lực chiến đấu có phần mất thượng phong!, hắn nhất thời cảm thấy được từ cánh tay truyền đến một lực đạo cực mạnh cùng với đau nhức, lập tức cước bộ thối lui mười mấy bước, bất quá cũng may trụ cột cơ bản vững chắc, lúc này mới không ngã xuống đất.

“ Nguyên Khí? Tụ Khí Thất Trọng Đỉnh Phong?

Ổn định thân hình, Thanh Huyền ánh mắt ngưng trọng, nhìn chằm chằm Thanh Thừa, trầm giọng nói, trước đây, hắn nhìn thấy rõ ràng tại trên bàn tay Thanh Thừa hiện lên quang mang vô cùng nhạt, đây hiển nhiên là lực lượng Nguyên Khí.

Vậy, nói cách khác, Thanh Thừa này đã bước chân vào cấp bậc Tụ Khí Thất Trọng Đỉnh Phong thẩm chí con một chút sẽ bước vào Tụ Khí Bát Trọng, điều làm Thanh Huyền không thể ngờ là ở Thất Trọng Đỉnh mà Thanh Thừa hơn nữa bên trong nội thể, cũng đã cho ra đời một tia Nguyên Khí mầm mống, chứng minh thiên phú của hắn rất cao.

Thanh Thừa liếc mắt nhìn Thanh Huyền một cái, chân mày nhíu lại, đối với một chưởng mới bất ngờ vừa rồi lại không thể đem Thanh Huyền đánh bại, làm hắn cũng không quá bất ngờ, bất quá hắn vô cùng hài lòng vì vừa rồi đánh lui được Thanh Huyền mười mấy bước, trong khi đó Thanh Huyền đã là Tụ Khí Bát Trọng còn hắn chỉ còn chút nữa mới bước vào Bát Trọng, hắn có lòng tin, cho hắn thêm thời gian một tháng, chắc chắm đánh bại Thanh Huyền, đây là điều tự tin của ba vị trí đầu trong đại hội tông tộc a.

“Thanh Huyền đường đệ đánh tiếp nha!”

Ánh mắt chợt lóe lên sắc bén nhọn, Thanh Thừa hiển nhiên cũng không tính là dừng lại, cười nhạt, một lần nữa hướng về phía trước vọt tới. Lần này, không ít người đều có thể nhìn thấy ở trên thân thể của Thanh Thừa xuất hiện quang mang vô cùng nhạt bắt đầu khởi động, lập tức không ít người đó cũng đều hít sâu vào một hơi.

“ Má ơi, Thanh Thừa hắn đã bước vào Tụ Khí Bát Trọng rồi sao?

Có một tên tiểu bối đứng bên ngoài nhìn thân thể Thanh Thừa phát ra quang mang nhịn không được nói

Nhìn Thanh Thừa là người gây sự, sắc mặt giận dữ của Thanh Huyền càng đậm hơn, mà hắn đang ở cắn răng lao đến phóng ra nguyên khí cùng liều với hắn, chợt một đạo thanh âm quát mắng hàm chứa sự tức giận, trên hư không đột ngột vang lên.

“ Dừng tay lại cho ta!”

Thanh Thừa lẫn Thanh Huyền cước bộ cũng bởi vì đạo thanh âm này mà tạm ngừng, ánh mắt nhìn lại trên hư không, chỉ thấy một gã trung niên mặc bộ đồ màu xám trên mặt hiện lên đầy tức giận.

“ Tứ Đương Gia! Thanh Tề!

Trong số đám tiểu bối có mặt ở đây nhìn thấy gã trung niên này thất thanh quát lên một tiếng!

Vì gã trung niên Tứ đương gia Thanh Tề này thường xuyên lịch luyện bên ngoài ít khi có mặt trong Gia tộc, ngoài những chuyện quan trọng ra, bây giờ đột nhiên xuất hiện làm mọi người không khỏi kinh ngạc.

Thanh Tề thoát nhìn khoảng ba bốn chục tuổi, thân hình cường tráng, khí tức ba động trên người gã toát ra làm đám tiểu bối có mặt ở đây bao gồm Thanh Huyền và Thanh Thừa cũng có chút khó thở.

“ Đám tiểu bối các ngươi, chê mình rảnh rỗi không có việc làm à? Không đi tu luyện cho tốt tụ tập ở đây ra tay đánh đấm với huynh đệ đồng tộc còn ra thể thống gì? Ra tay với chính huynh đệ của gia tộc mình thì có bản sự gì chứ? Chờ đến khi Tứ Thành bắt đầu mở hội, các ngươi nếu có năng lực cùng với những tiểu bối đồng lứa của những gia tộc khác chơi đùa, đó mới gọi là bản lãnh” Thanh Tề trầm giọng quát liếc mắt nhìn bọn người Thanh Thừa liền biết chuyện gì, vì đối với Thanh Gia huynh đệ Thanh Thừa đã nghe đến phát chán.

“ Thanh Huyền ngươi sự tình tứ thúc đã có nghe qua, từ Vạn Thú Sơn mạch hạch tâm không chết leo ra đó là một kỳ tích, đáng lý may mắn leo chết ra ngoài quay về, người nên hội cao tầng trong gia tộc báo qua một tiếng chứ không phải ở đây giơ chân múa tay!

Thanh Tề nhìn Thanh Huyền phía dưới, trầm giọng nói:

“ Còn Thanh Thừa, tứ thúc không cần nói nhiều, ngươi nên tự biết làm gì, hội cao tầng cùng Gia Chủ hảo hảo phân phó đi!

Thanh Tề cũng không phải bỏ qua cho đám người Thanh Thừa, hắn liếc nhìn Thanh Thừa, nói

“ Được rồi, tất cả tản đi!

Đám tiểu bối dưới lời quát củ Thanh Tề, nhao nháo lần lượt rời đi chỉ còn lại huynh đệ Thanh Thừa và Thanh Huyền,

“ Tứ Thúc dạy phải, là Thanh Thừa không biết nặng nhẹ!”: đối với lời trách mắng của Thanh Tề, Thanh Thừa không dám phản bác gì, khó chịu cũng chỉ giấu đi, cúi người thật sâu, sau đó hắn tiến đến chỗ Thanh Huyền nhìn Thanh Huyền bằng cặp mắt đắc ý, vỗ vỗ bã vai làm như thân thiết lắm, rồi rời đi.

Còn về phần Thanh Huyền, hắn cũng cúi người với Thanh Tề trịnh trọng nói ra “ Tứ Thúc việc Thanh Huyền quay về lần này, xin Tứ Thúc hạ lệnh xuống tạm thời không để lộ ra ngoài!.”

“ Tại sao? Ngươi không chết quay về là việc vui, sao không được để lộ ra?”: Thanh Tề nheo mắt khó hiểu nhìn Thanh Huyền, nói

Thanh Huyền hít sâu một hơi, vẫn là sự trịnh trọng này nhìn Thanh Tề, nói “ Tứ Thúc, Thanh Huyền có chuyện cần khi họp cao tầng mới có thể nói ra, xin Tứ Thúc hạ lệnh và xin trưởng lão mở họp cao tầng.!”

Thanh Tề kinh nghi bất định nhìn Thanh Huyền, sau cùng hắn gật đầu đồng ý, hạ lệnh cho tin này không vội đưa ra khỏi Thanh Gia, rồi hội cao tầng trong Gia tộc hội nghị

o0o

Sau lúc ấy, trong Thanh Gia, tại khu vực của cao tầng, nơi này chỉ có cấp bậc Đương Gia và Trưởng Lão mới được phép lui tới.

Trong Nghị Sự Điện, không khí vô cùng cổ quái.

Mấy vị trưởng lão, đương gia ngồi trong đó, trên cao Nghị Sự Điện Thanh Hải ngồi an toạ, bàn tay khẽ bám vào ghế, ánh mắt bất khả tư nghị nhìn Thanh Huyền, lúc này Thanh Huyền đã thay y phục và có mặt tại đây, không ai tin vào nhận thức của mình, Thanh Huyền hắn không chết lại còn nguyên vẹn quay về! Rất lâu sau đó, Tam trưởng lão Thanh Nhạc chậm rãi lên tiếng.

“ Tiểu tử này thế nào làm từ chỗ hắc vực đó rơi xuống mà không chết? Còn y nguyên quay về?

“Ai, chuyện này đúng là bất khả tư nghị, quá không môn đạo rồi!”

Tứ Trưởng lão Thanh Chiến cũng nhịn không được lên tiếng, chuyện này quá khó tin, phải biết Vạn Thú Sơn mạch hạch tâm là chỗ thế nào? Yêu thú cấp Khai Dương Cảnh không phải là ít, dù là người có tu vi Luyện Khí Đỉnh Phong đi vào cũng không có nắm chắc toàn vẹn đi ra.

Mà Thanh Huyền chỉ là một Tụ Khí Cảnh, hơn nữa trọng yếu là bị rơi xuống hắc vực, nhưng bây giờ hắn xuất hiện ở đây làm mọi người sao không kinh ngạc chứ?

“ Được rồi các vị, để Thanh Huyền nói rõ một chút chuyện Vạn Thú Sơn mạch đi!” Cuối cùng Nhị trưởng lão Thanh Quân lên tiếng, lão cũng muốn biết cuối cùng bên trong Vạn Thú Sơn mạch xảy ra chuyện gì, mặc dù nói là tai nạn ngoài ý muốn nhưng lão chính là cái thứ nhất không tin chuyện này là tai nại.

Lão vô cùng xem trọng Thanh Huyền, cho nên sự tình lão nhất định phải biết tường tận mới thôi

“ Nhị trưởng lão nói phải, Thanh Huyền, ngươi nên nói rõ ra đi.” Đại trưởng lão cũng lên tiếng nhìn Thanh Huyền một cái phân phó ra

Âm thanh đại trưởng lão vừa dứt, tất cả ánh mắt đều dồn về Thanh Huyền, bọn họ cũng muốn biết cuối cùng trong Vạn Thú Sơn mạch xảy ra chuyện gì, làm thế nào Thanh Huyền không chết. Mà Thanh Huyền cũng nhận được ánh mắt từ mấy vị trưởng bối ở đây, hắn khẽ liếc nhìn lên Nghị Sự Điện chỗ cao nhất, Thanh Hải từ đầu đến giờ vẫn im lặng ngồi trên đó không nói gì.

Thấy con trai nhìn mình Thanh Hải mặt không biểu tình, chỉ nhàn nhạt nói: “Cái gì nên nói thì nói đi.”

Thanh Huyền nghe phụ thân nói vậy, hắn hít sâu một hơi rồi nhắm mắt lại cái gì cũng không nói, nhìn Thanh Huyền như vậy tất cả người có mặt ở đây khó hiểu nhìn hắn.

“ Tiểu tử này đang làm cái gì?

Thanh Phi nhịn không được lên tiếng.

“ Đừng vội, chờ xem đi!” Nhị trưởng lão khuôn mặt ngưng trọng cũng nên tiếng, vì ông biết Thanh Huyền đang muốn làm cái gì.

Một lúc sau đó, Thanh Huyền tại chỗ mồ hôi đầm đìa run rẩy một lúc lâu, rốt cuộc Thanh Huyền vẫn giữ được vài phần lý trí, hắn cắn răng thật mạnh, thần hồn nhẹ nhàng lướt ra, trực tiếp loé lên thần hồn bích ngọc, tuy hắn đã ngưng tụ ra thần hồn mà thần hồn cũng đã bước vào Hư Chiếu Cảnh sơ kỳ, nhưng vẫn chưa hoàn toàn thích ứng được, nên lần này có chút khó khăn đi ra đến.

Thanh Huyền thần hồn vừa loé lên đám người trưởng lão có mặt ở đây không khỏi động dung.

“ Thần...Thần hồn..! Tiểu tử này ngưng tụ ra thần hồn rồi? Cái này quá không môn đạo! “Tam trưởng lão nhìn mi tâm Thanh Huyền loé ra thần hồn đứng bật dậy thất thanh kêu.

“ Không chỉ là thần hồn, mà còn thần hồn Hư Chiếu Cảnh sơ kỳ!”: Nhị trưởng lão cũng nhịn không được lên tiếng, trong số bốn vị trưởng lão Thanh Gia thẩm chí là trên dưới Thanh Gia người tu luyện thần hồn chỉ lác đác không có mấy, mà Nhị trưởng lão chính là một trong số đó, trình độ thần hồn của lão đã ở Hư Chiếu Cảnh trung kỳ, cho nên khi nhìn thấy mi tâm của Thanh Huyền loé lên lão đã biết Thanh Huyền đã ngưng tụ ra thần hồn, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng lão cũng không khỏi động dung.

“ Tốt, tốt, tốt, hậu sinh khả uý! Hậu sinh khả uý a!”: Đại trưởng lão cũng không khỏi vì hậu bối mà cao hứng.

Thanh Hải người ở ghế gia chủ trên chỗ cao vẻ mặt vẫn bình tĩnh như mặt hồ thu, chỉ có điều, nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra ý cười trong mắt hắn.

Trong khi đám người đại trưởng lão đang cao hắn, Thanh Huyền sau đó sắc mặt trở nên nghiêm nghị, hắn không có giải thích thêm cái gì, chỉ là mi tâm thần hồn chi quang lóe lên, chính là có một đạo lực lượng thần hồn bao vây lấy trước đây hắn chỗ sự tình hình ảnh, trực tiếp truyền cho đám người ở đây.

Đám người trưởng lão mắt mang nghi ngờ tiếp thu tới, mà khi bọn hắn tại nhìn thấy trong hình ảnh kia Vạn Thú Sơn mạch lúc, sắc mặc trở nên biến sắc.

“ Mẹ kiếp!

“ Chương Gia giở trò quỷ!

Thanh Phi đập bàn đứng bật dậy mắng, Thanh Phi mặc dù nhìn Thanh Huyền không vừa mắt vì cướp đi hào quang của con trai mình, như Chương Gia giở trò quỷ này sau lưng, cái gì khác gì ném Thanh Gia mặt mũi không có là gì?

Sắc mặt bọn họ đều khá nặng nề, nhưng nửa câu sau khiến gần như sắc mặt bọn họ trở nên cổ quái.

“ Thật quá đáng! Chúng xem Thanh Gia ta là bùn nặn hay sao? Gia Chủ ngài hạ lệnh một tiếng, lão phu sẽ mang theo vài Khai Dương Cảnh qua Chương Gia làm một trận đòi công đạo cho Thanh Huyền!”: Tứ trưởng lão cũng giận run người nhìn lên Thanh Hải nói ra,

“ Phải đó Đại ca, chuyện này nhất định phải làm cho ra ngô ra khoai, nếu không Chương Gia sẽ nghĩ Thanh Gia ta dễ ức hiếp!”: trầm ngâm một chút, Thanh Tề bổng lên tiếng cũng đồng tình với tứ trưởng lão, hắn bên ngoài lịch luyện khá lâu, chuyện trong gia tộc ít khi xen vào, nhưng lần này là vì Thanh Gia mặt mũi nên phải ra một phần sức lực.

Những tiếng phẫn nộ vang khắp đại sảnh, cao tầng của Thanh Gia ánh mắt ai cũng đầy sát ý.

“ Đi! Chúng ta đem theo vài Khai Dương Cảnh giết đến Chương Gia cửa lớn!” Thanh Phi lại đập bàn hung hăn đi ra thật muốn giết đến Chương Gia

“ Thanh Phi dừng lại!

Đại trưởng lão khuôn mặt vô cùng khó coi vừa rồi nghe thấy thế, sắc mặt lạnh băng quát lên.

Thanh Phi cước bộ cũng bởi vì tiếng quát của đại trưởng lão mà dừng bước, hầm hực quay về chỗ ngồi, hừ lạnh một cái.

“ Hừ! Không giết cho chúng một trận, để chúng xem Thanh Gia ta ra gì đâu?

“ Các vị cứ bình tĩnh chờ Gia chủ đưa ra quyết định đi!.” Đại trưởng lão vẻ mặt phức tạp lên tiếng, nói xong lão đưa mắt nhìn lên Thanh Hải

Thanh Hải sau khi xem xong, xưa nay khinh phong vân đạm gương mặt cũng là bỗng nhiên biến sắc. Khi Thanh Hải đột nhiên biến sắc lúc, một cỗ uy áp không nhịn được tản mát ra một tia, lập tức dẫn tới Nghị Sự điện chấn động, cảnh tường này làm đám người đại trưởng lão lẫn Thanh Huyền tim rớt cái bịch, bất quá cũng may hắn nhanh chóng thu liễm uy áp đám người đại trưởng lão cũng thở ra một hơi.

Hắn sau khi thu liễm khí uy áp lại, nhìn Thanh Huyền trầm giọng nói: “ Sự tình này cao tầng Chương Gia nhúm chàm để Chương Trung Diễm thuận lợi đến Đế Đô, ngươi thì vì vậy mất đi cơ hội, Thanh Huyền, ngươi là người chịu thiệt trong việc này, ngươi muốn thế nào?.”

Thanh Huyền nghe phụ phân hỏi vậy, nhất thời im lặng không biết nên nói sao cho được.

“ Thanh Huyền, ngươi cứ việc nói đi, nếu ngươi thật sự muốn một cái công đạo, ta thân già này liền đem người giết đến Chương Gia.!” Tứ trưởng lão nhìn Thanh Huyền thận trọng lên tiếng.

“ Hài tử, cái này đã cũng không phải là cá nhân ngươi ân oán, mà là ta Thanh Gia cùng Chương Gia, Chương Gia đã sau lưng dám làm sự tình này thì đã tốt nhất chuẩn bị cùng Thanh Gia va chạm, chúng ta thân là Thanh Gia tử đệ, tự nhiên dốc hết toàn lực, vì ta gia tộc mà chém giết.” Nhị trưởng lão cũng chậm rãi nói.

Thật sự Thanh Gia cùng Chương Gia xưa nay cũng không có giao tình gì, tứ thế gia An Châu Thành không ngừng tranh chấp nhau, mà trong đó Thanh, Chương hai gia tộc này là ác liệt nhất, tuy không va chạm trực tiếp nhưng hội nhau tranh đấu là không tránh khỏi, cho nên lần này Thanh Huyền sự tình càng làm Thanh Gia đối với Chương Gia ác ý nhiều thêm một bậc.

Một lần nữa tất cả ánh mắt dồn về Thanh Huyền, bây giờ hắn chỉ cần hướng phụ thân nói một câu chiến, lập tức sẽ có một trận mưa máu gió tanh, mà Thanh Huyền hắn cũng biết được ánh mắt của đám người đại trưởng lão có ý gì, hắn hít sâu một hơi, cúi sâu người, cung tay ôm quyền, trịnh trọng nói”: Các vị trưởng bối, Thanh Huyền thấy sự tình này tạm thời đừng để lộ ra ngoài, và không vội đi tìm Chương Gia chém giết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.