Hòa Thân Tân Truyện

Chương 159: Chương 159: Kho báu dưới biển.




Đêm trong Thiêm Viên, Lưu Toàn tiến hành tập hợp toàn thể trong quảng trường sân lớn, binh lính, quản sự, nhà bếp, lão ma ma, tiểu a hoàn hậu viện còn có thợ xây đang thi công đều tập hợp lại trong Thiêm Viên, bận rộn cả đêm, lúc này coi như xong việc, sau đó Lưu Toàn đến thư phòng gặp Hòa Thân.

“Lão gia, tất cả đã chuẩn bị xong xuôi”

“ Thế 100 tên cận tín của ngươi” Hòa Thân nâng chén trà, có vẻ không để tâm lắm hỏi.

“ Tại hạ thầm chú ý quả nhiên đã trà trộn vào một tên, tuy nhiên theo chỉ thị của lão gia, tại hạ không đụng gì đến hắn, mà theo quy định của lão gia trước đây, nào là điểm danh rồi tuyên đọc kỉ luật” Lưu Toàn nói

“Hàng cần chuyển tối nay đã chuẩn bị xong chưa?”

“Xong rồi ạ, lát nữa sẽ cho người vận chuyển”

Hòa Thân bắt đầu nói lại một lần nữa từ đầu đến đuôi kế hoạch này, nửa đùa nửa thật nói: “ Lưu Toàn, những gì ngươi nói với Cần Tâm, đều theo những gì ta đã dặn dò từ trước chứ?”

Lưu Toàn cười đáp “ lão gia, ngài còn không biết đức hạnh của tại hạ sao? Hoàn toàn nói theo những gì lão gia dặn dò, không hơn không kém”

Hòa Thân nhìn thấy bộ dạng thoải mái của Lưu Toàn đã biết là nhất định hắn đã xơi Cần Tâm, nên cười nói: “ hai cái miệng các ngươi đừng có lừa ta đấy”

Lời vừa nói ra đừng nói là Lưu Toàn sợ hồn xiêu phách lạc, mà Nhất Thanh đứng bên cạnh cũng đơ ra, Lưu Toàn sớm đã sợ tái mặt quỳ xuống không biết nên làm gì, lắp bắp nói: “ Lão gia, ngài không thể đùa với nô tài như thế, nô tài không gánh được đâu…”

Nói nửa chừng, Lưu Toàn thấy Hòa Thân không nhịn được cười phì ra, đột nhiểu hiểu là Hòa Thân chỉ trêu hắn, nên run rẩy đứng dậy, nói: “ Lão gia, ngài đựng dọa chết nô tài,để tránh nghi ngờ nếu lão gia không yên tâm, nay xin lão gia hãy giam nô tài lại”

“Tránh nghi ngờ cái mẹ ngươi, mau đứng dậy di làm việc ho ta” Hòa Thân nói xong cười ha ha đá mông Lưu Toàn.

Lưu Toàn cười hi hi, Khom mình với Hòa Thân cười nói: “Lão gia yên tâm, đợi mọi chuyện xong xuôi”

Trước đây thuyền ra khỏi cửa sông liền đến thẳng lên đảo Sùng Minh, sau đó nhằm hướng Đông, đến đêm là đến đảo Hòa Thanh, nhưng lần này hai con thuyền vừa ra khỏi cửa sông, liền đi theo hướng Tây, Lưu Toàn cho thuyền viên nhớ kĩ đường về, sau đó hạ lệnh tăng mã lực, vượt lên trước, một ngày sau thuyền đến nơi nào đó, sau đó lại hạ lệnh hạ buồm dừng thuyền, tiếp đó lại lệnh: “ Hãy vứt hết tiền bạc châu báu xuống biển”

Lưu Toàn nay không chỉ là đoàn trưởng đoàn cảnh vệ, mà còn là quân trưởng đệ nhất quân đế quốc Trung Hoa, lời hắn nói là mệnh lệnh mà mệnh lệnh như sơn, bọn kia sao dám hỏi là vì sao nên cởi áo ra bắt đầu hành động.

Dưới sự giám sát của Nhất Thanh Và Lưu Toàn, làm hết cả đêm số châu báu tiền bạc trên hai con thuyền đều bị vứt xuống biển, sau đó Lưu Toàn cho tập hợp mọi người lại, rồi giả vờ xem phía trước, sau, dưới chân, sau cùng khoa tay ra lệnh: “ Thu thuyền về”

  

Cứ thế, mất ba đêm ba ngày hai con thuyền về đến bến tàu Phố Khẩu, khi gặp Hòa Thân Lưu Toàn cười nói :” Lão gia, tất cả đều làm theo sự chuẩn bị từ trước”

Hòa Thân lên trước vỗ vai Lưu Toàn, những người tham gia lần này được trọng thưởng, sau đó hãy nhắc lại quân quy quân luật của ngươi”

  

“Vâng” Lưu Toàn quay lưng định đi, thì bị Hòa Thân gọi lại, “Nhớ tạm thời đừng động đến tên kia, hãy tản 100 người kia đi, sau đó cử người giám sát, ta nghic tên kia sẽ tìm cách mật báo với Doãn Kế Thiện, sau đó tìm lỗ hổng để chui vào, ngươi nhân lúc hắn cao chạy xa bay, Doãn Kế Thiện chưa phát giác ra, hãy xử lý hắn” Hòa Thân ra lệnh

Lưu Toàn trịnh trọng nói: “ Còn cô ả Cần Tâm thì nên thế nào, có cần phải xử lý ngay không”

  

Hòa Thân nghe Lưu Toàn đúng là có chút đại nghĩa quên tình nên cười: “ Không cần, để ả ta lại để truyền tin nửa thật nửa giả cho Doãn Kế Thiện, cũng rất tốt, Cần Tâm sau này là người của ngươi, lúc nào muốn ngươi cứ đi tìm cô ta, nhưng ta phải nói trước, tiêu dao thế nào ta không quản, nhưng nếu miệng ngươi không thật thà hoặc nói cái gì không đáng nói, thì tình nghĩa chủ tớ chúng ta coi như hết”

Lưu Toàn đương nhiên hiểu sức nặng câu nói này, đang định bày tỏ tấm lòng nhưng chưa đợi hắn nói Hòa Thân đã vui vẻ cản lại cười nói: “ ngươi bận mấy ngày rồi, nay về ngủ đi”

“Đa tạ chủ nhân, thế nô tài tạm thời cáo từ” Lưu Toàn nói xong đi ra. Đối với Lưu Toàn, Hòa Thân đưng nhiên yên tâm 180 yên tâm , lời nói vừa rồi chủ yếu để Lưu Toàn nâng cao cảnh giác, đề phòng hắn lắm mồm, làm việc không chắc chắn.

Đêm ngày hôm sau trong mật thất của Doãn Kế Thiện : “Ngươi đích thân đến kho vàng của Hòa đại nhân xem rồi?” Doãn Kế Thiện hỏi.

“khởi bẩm tổng đốc đại nhân đêm qua tiểu nhân giết một trong số chúng sau đó cải trang trà trộn vào, từ đầu đến cuối đều nhìn thấy” Tên đó cẩn trọng quỳ gối bẩm.

  

“Thế ngươi trông thấy kho vàng của Hòa đại nhân có bao nhiêu bạc?”

Doãn Kế Thiện nhìn thẳng tên này trong mật thất lúc tối lúc sáng, đôi mắt ông ta lạnh lùng khó dò, tên kia không dám ngẩng đầu lên nhìn nên không biết

Tên kia nghĩ một lát đáp nhỏ: “ Vì thời gian cấp bách, tiểu nhân chỉ tính qua loa, theo diện tích kho vàng, quy mô xếp vàng bạc, tiểu nhân nghĩ tối thiểu trong kho có 30 vạn vạn lượng bạch ngân và bộ phận vàng”

Doãn Kế Thiện mặc dù ngạc nhiên nước trà ttrong tay tí nữa sánh ra ngoài nhưng hắn bình tĩnh lại ngay, hỏi: “ Ngươi có nhớ sau khi thuyền ra khỏi cửa sông, đi đến đâu không?”

“Đại nhân ngài không phải đã đưa cho tiểu nhân một cây kim chỉ nam và máy đo phương vị ư, từ khi lên thuyền tiểu nhân không hề chớp mắt, phương vị cụ thể tiểu nhân còn nhớ, nay đã vẽ theo kí ức cho đại nhân xem, xin đại nhân xem qua” Nói xong móc trong ngực ra một tờ giấy đưa qua.

Doãn Kế Thiện nhận rồi xem qua, theo kinh nghiệm bao nhiêu năm của hắn và kinh nghiệm xuất hải, nhìn tấm bản đồ này quả thật tên này đã theo kí ức tên này tỉ mỉ vẽ ra, vì theo tin mà Tiếu Phố nhận được từ Cần Tâm do moi từ miệng Lưu Toàn mà ra, hắn ở cửa sông còn cử mấy con thuyền nhỏ, bám theo, bọn chúng quay về cũng vẽ bản đồ y như thế, so sánh với bản này đúng là hoàn toàn trùng khít, khiến hắn rất yên tâm.

“Ngươi làm rất tốt, hãy đi ra lĩnh thưởng đi” Doãn Kế Thiện khoát tay.

“Tạ ơn tổng đốc đại nhân , sau này tiểu nhân nguyện phục vụ đại nhân” tên mật thám kia dập đầu mấy cái rồi lui ra.

“Sau này e rằng …” Doãn Kế Thiện nghĩ tới đây liền nghe thấy bên ngoài không xa có người đang thì thầm, sau đó là tiếng chuyển xác đi.

Doãn Kế Thiện nhắm mắt lẩm bẩm: “ Vô hạnh…”

Nếu nay nghĩ cách đi dò tìm kho báu dưới đất của Hòa Thân, thứ nhất không có thuyền hiện đại thứ hai không có thiết bị hàng hải tiên tiến, hơn nữa chuyện này có cần báo với Càn Long hay không cần suy nghĩ thêm, nhưng hắn nghĩ đi nghĩ lại ,nay đại sự hàng đầu chính là .phải có mấy con thuyền Tây tiên tiến và thiết bị hàng hải hiện đại, ngoài ra còn nghĩ cách huấn luyện thủy thủ và thuyền viên viễn hải, nếu không dù biết rõ vị trí kho báu nhưng không có những điều kiện trên thì đều là nói suông mà thôi.

Nghĩ đến đây Doãn Kế Thiện liền nói với Tiểu Phổ: “ Sau này vẫn cần dùng tiền mua chuộc cái cô nương Cần Tâm gì đó ở xưởng dệt Tô gia, không thể qua cầu rút ván sau này còn có nhiều chỗ cần dùng”

“Vâng, lão gia” Tiểu Phổ đáp.

  

“Ngày mai ngươi thay ta hẹn gặp ông chủ người Đức Shi Puluo của “ Vạn Lợi Thương Hiệu” bảo hắn ta ngày mai lập tức đến gặp ta” Doãn Kế Thiện ra lệnh.

“Vạn Lợi Thương Hiệu” ở Dương Châu là do người Đức mở, ngoài buôn bán chè, đồ sứ, tơ lụa và một số sản phẩm thủ công mỹ nghệ với châu Aau, còn có thể mua từ Đức những thứ mà Đại Thanh căn bản không có, chỉ cần ten Puluo này hợp tác, cái gì Hòa Thân ngươi có thì Doãn Kế Thiện ta cũng có được.

Đối với vấn đề tên Puluo kia có hợp tác hay không, Doãn Kế Thiện không hề lo lắng, bọn chúng không phải là vì kiếm tiền hay sao? Ngoài ra đối với bọn Tây Doãn Kế Thiện sớm đã giao lưu với chúng ở QUảng Châu từ khi hắn ta mới có 17, 18 tuổi, bao nhiêu năm nay hắn tin thủ đoạn của hắn không thể kém hơn Hòa Thân, nghĩ đến đây, sự lo lắng trên khuôn mặt Doãn Kế Thiện dần dần tan đi.

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.