Hoa Thị Chiêu Nguyệt

Chương 14: Chương 14: Năm tháng như thoi đưa ( hạ )




Sau khi nghe được những lời của hạ nhân vừa đến, Âu Tĩnh ngây dại: “Ngươi. . . . . . Ngươi nói cái gì?”

Hạ nhân đến thông báo nói: “Đêm nay Chủ tử uống say, ngủ lại thư phòng rồi, khiến hoàng tử phi cũng sớm đi nghỉ ngơi thôi.”

“Ngươi nói bậy bạ gì đó!” Hoài Lục bên cạnh lập tức trách cứ: “Đêm hôm nay là ngày đại hỉ, tại sao Đại hoàng tử có thể nghỉ ngơi ở thư phòng chứ, tất cả hạ nhân các ngươi biết đã xảy ra chuyện gì?”

“Chủ tử muốn nghỉ ngơi ở thư phòng, chúng ta làm hạ nhân thì phải nghe lời phân phó một cách tự nhiên, chẳng lẽ có thể quyết định thay chủ tử đến đây hay sao” Hạ nhân này cũng không chút khách khí phản bác lại.

Một hạ nhân lại dám xấc xược ở trước mặt mình như thế, đêm đại hôn mà phu quân lại nghỉ ngơi ở thư phòng, nàng giờ mới hiểu được lời nói của cha mẹ trước khi xuất giá, Đại hoàng tử không chỉ là không thích, sợ là rất chán ghét nàng, nàng hình như cũng có thể tưởng tượng được đến sáng sớm ngày mai mình sẽ thấy vẻ mặt nhạo báng của mọi người, đáng tiếc, nàng cũng không thể làm gì được cả.

“Đã như vậy, các ngươi hãy chăm sóc tốt cho Đại hoàng tử.” Âu Tĩnh nói xong, cả người thất hồn lạc phách tựa vào bên giường, khóe môi nhếch lên nụ cười đau khổ.

Ngày mười bốn tháng mười một năm Quang Hi thứ 17, hoàng thượng hạ chỉ, phong Đại hoàng tử Minh Thừa Huy làm Duệ Vương, Đại hoàng tử phi Âu Tĩnh làm Duệ Vương Phi.

Trong mắt của những người trong hoàng gia, vị này cũng chính thức thối lui ra khỏi vị trí tranh giành thái tử.

Ngày mười tám tháng ba năm Quang Hi, Duệ Vương Minh Thừa Huy chính thức tiến vào Binh Bộ, dẫn đến xôn xao trong và ngoài triều đình.

“Từ trước đến giờ binh quyền luôn là trọng yếu nhất, hoàng thượng để cho Duệ Vương nhập chủ Binh bộ, rốt cuộc là ý gì đây?” Năm trước, Hoa Tường Minh mới vừa thăng chức nhị phẩm Đô Đốc Thiêm Sự, đi được con đường võ quan này, sau này nếu muốn lên chức mới, tất nhiên là phải đi qua quan viên Binh bộ khảo hạch mới được.

“Hoàng thượng có ý gì chứ, đều không liên quan đến chúng ta, ngươi chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được.” Hoa Hòa Khôn không nhanh không chậm nói.

“Nhưng mà, Đào nhi bên kia. . . . . .”

Ánh mắt Hoa Hòa Khôn lạnh lẽo: “Chuyện này người khác có thể nói, nhưng chúng ta thì không thể, Đào nhi thì sao, Đào nhi chỉ có năm tuổi thôi, có liên quan gì đến con bé chứ?”

Vẻ mặt Hoa Tường Minh căng thẳng: “Nhi tử hiểu rồi.”

“Tuy nói hoàng thượng có suy nghĩ này, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể tham gia vào tranh giành vị trí thái tử, với lại đại sư Trí Thông cũng đã nói, chỉ cần tất cả theo tâm ý của Đào nhi thì mọi việc sẽ có thể gặp dữ hóa lành, chúng ta lại càng không cần thiết phải nhảy vào vũng nước đục này.”

“Nhưng như vậy, chỉ sợ nhị hoàng tử sẽ ngồi không yên, sau lưng nhị hoàng tử lại ỷ vào phủ Ngụy quốc công, lớn hơn Đào nhi tám tuổi, so với Tam hoàng tử Tứ hoàng tử mà nói, hy vọng của bản thân hắn cũng rất nhỏ, hơn nữa trước mặt Duệ Vương cũng đã vào triều làm việc, chỉ sợ phải lo lắng thôi.” Trong lòng Hoa Tường Minh thở dài nói.

“Phái một số người đến Nghiêm Trữ, nhất định phải bảo vệ Tiểu Đào Nhi.” Hoa Hòa Khôn nặng nề phân phó nói.

“Nhi tử hiểu.”

Ngày mười tám tháng bảy năm Quang Hi thứ 18, Tuần phủ Nghiêm Trữ Hoa Tường Ngọc tiêu diệt một đám phản tặc, nghe nói là phản tặc còn sót lại của Phúc Thân Vương.

Tháng chín năm Quang Hi thứ 18, Hoa Mộ Diễm thông qua thi viện, chính thức trở thành tú tài.

Tháng ba năm Quang Hi thứ 19, trưởng nữ đóng chính phủ Thánh Quốc Công, cháu nữ ruột của dòng chính Đại Trường công chúa Gia Như, trưởng nữ Thành Quốc Công thế tử, Đại chất nữ của Thành thị Thành Nhã thục, mười sáu tuổi, gả cho trưởng tử Liêm Thân Vương thế tử.

Liêm Thân Vương là Đường Thúc của hoàng thượng, lại là Tông Nhân Lệnh phủ Tông Nhân, ngay cả dòng chính Đại Trường công chúa Gia Như cũng rất tôn kính đối với vị đường huynh này.

Thành thị phái đoàn người Lý ma ma hồi kinh tặng lễ.

Tháng sáu năm Quang Hi thứ 19, công chúa dòng chính duy nhất của Đại Lương Quốc, Uyển Tinh dòng chính Đại công chúa, mười bảy tuổi, gả cho Du Dương quận công Thế tử.

Trước đây Phủ công chúa là phủ đệ của một Thái Sư, trên cơ sở này tiến hành xây dựng và sửa chữa rộng hơn.

Tháng bảy năm Quang Hi thứ 19, thứ nữ dòng chính phủ Thành Quốc Công, muội muội sinh đôi với Thành Nhã Thục là Thành Nhã Tuyền, mười sáu tuổi, gả cho con thứ dòng chính Lý Tín Hậu.

Tổ tiên của Lý Tín Hậu bởi vì đánh bại Đại Dong Quốc mà phong tước vị, hiện Lý Tín Hậu đảm nhiệm nhất phẩm Cửu Môn Đề Đốc.

Tháng tám năm Quang Hi thứ 19, lần đầu tiên Hoa Mộ Sâm tham gia thi Hương, vinh dự lấy được danh đầu Giải Nguyên* (đổ đầu trong kỳ thi hương), trở thành Giải Nguyên nhỏ tuổi nhất Đại Lương.

Nghe được Lý ma ma mang về tin tức từ Kinh Thành, nhìn lại thư đôi nhi tử viết, Thành thị vui mừng rơi lệ.

Vẻ mặt Hoa Tường Ngọc đầy tự hào: “Không hổ là con của ta!”

Thành thị bất mãn trừng mắt liếc hắn một cái: “Nghe lời của chàng, giống như nhi tử không quan hệ gì với thiếp vậy.”

Hoa Tường Ngọc vội vàng bồi tội nói: “Làm sao có thể chứ, nhi tử lợi hại như vậy, quan trọng nhất dĩ nhiên#Sun.lqd# chính là công lao của nàng, nếu không phải là phu nhân, ta làm sao có thể có hai nhi tử thông minh như vậy.”

“Phụ thân, người còn có một nữ nhi bảo bối vừa đẹp vừa đáng yêu vừa thân thiết vừa hiểu chuyện nữa đấy.” Hoa Mộ Dao đang chơi đùa với Tuyết Cầu trong ngực bên cạnh, nghe nói như thế, bất mãn ngẩng đầu lên nói.

“Nha đầu này!” Thành thị giận nhìn nàng.

“Ha ha ——” Hoa Tường Ngọc cất tiếng cười to: “Đúng vậy đúng vậy, ta còn có một nữ nhi bảo bối nữa đấy.”

Lúc này Hoa Mộ Dao mới cong cong khóe miệng, lộ ra mấy phần ý cười.

Vừa tới Nghiêm Trữ không bao lâu, Thành thị để cho Nghiêm ma ma dạy nàng quy tắc, đi học viết cũng nhắc tới chương trình trong ngày.

Sau khi trải qua chuyện của Minh Thừa Huy, Thành thị mới nhận ra nàng quá nuông chiều Hoa Mộ Dao, mặc dù nàng cũng cảm thấy nữ nhi gia là phải thương yêu nhiều một chút, nhưng dù sao Hoa Mộ Dao cũng không phải là một nữ tử khuê các, nàng ngày sau phải tiếp xúc với hậu cung, mà trong cung có rất nhiều chuyện xấu xa ngấm ngầm như vậy, ngay cả bên cạnh nàng có Nghiêm ma ma và Trì thị, cũng khó tránh khỏi sẽ có phần sơ sót, nếu nàng(HMD )đơn thuần như vậy, ngày sau chỉ sợ nàng(HMD) sẽ bị khổ thôi.

Vì vậy, sau khi đến Nghiêm Trữ, Hoa Mộ Dao lại ngày ngày sáng chín chiều năm đến trường học, xưa nay Nghiêm ma ma rất yêu thương nàng nhưng lập tức nghiêm khắc hơn.

Từng cử động, mỗi tiếng nói và việc làm, yêu cầu nghiêm khắc không thể nghiêm khắc hơn được, cho dù nàng cầu khẩn, làm nũng thế nào đều vô ích.

Buổi sáng học quy tắc, buổi chiều viết chữ to, đây chính là thời gian nàng nhớ lại những ngày nhàn rỗi nhất ở Tô Châu, có lẽ niềm an ủi duy nhất chính là ngày xuất phủ mỗi tháng.

“Đào nhi càng lúc càng học tốt quy tắc rồi.” Hoa Tường Ngọc nhìn nữ nhi duy nhất ở bên cạnh thở dài nói.

Thành thị nhìn càng không ngừng lo lắng, Hoa Mộ Dao cố gắng thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ của Tuyết Cầu, nhíu mày: “Đào nhi cũng sáu tuổi rồi, thiếp muốn mời mấy tiên sinh cho nàng, cầm kỳ thư họa thi từ ca phú nữ công thêu, không cầu nàng có thể biết được bao nhiêu, nhưng cũng không thể không có chút bản lĩnh. Nếu như ở kinh thành, những thứ này học thật sớm rồi.”

Hoa Mộ Dao nghe xong lời này, nhẹ buông tay, Tuyết Cầu lập tức chạy đến trên đất, vẫy vẫy đuôi, nghiêng đầu liếm bộ lông của mình, lại nói đầu có thể rơi máu có thể chảy, nhưng kiên quyết không để bộ lông rối.

“Nương, con còn nhỏ mà ——” Hoa Mộ Dao mở mắt to làm bộ đáng thương nhìn Thành thị, hi vọng có thể cảm động nàng.

“Cũng sáu tuổi rồi, lúc ba tuổi mẫu thân đã đi học mấy thứ này rồi, lúc sáu tuổi đã bị ngoại tổ mẫu của con mang theo xem nàng quản gia đó, con cũng đừng ở trong phúc mà không biết.”

Bên này không làm Thành thị cảm động, Hoa Mộ Dao quay đầu nhìn về phía Hoa Tường Ngọc, Hoa Tường Ngọc tranh thủ đầu ngoặt về phía khác, lúc này hắn cũng không dám nói chuyện thay nàng.

“Phụ thân không đau lòng cho Đào nhi rồi.” Hoa Mộ Dao uất ức nói.

“Hừm hừm.” Hoa Tường Ngọc hơi không được tự nhiên mở miệng: “Dĩ nhiên là Phụ thân thương Đào nhi, nhưng lời của nương con cũng có đạo lý, dĩ nhiên phụ thân biết Tiểu Đào Nhi của chúng ta tốt bao nhiêu, lại khéo léo lại hiểu chuyện, nhưng người ngoài không biết đâu à, con không nghĩ đến lúc người khác nhắc đến con, luôn nói, a, đó có phải là Chiêu Nguyệt Huyện Chủ cái gì cũng không biết không, chuyện này không tốt lắm đâu, đúng không nào?”

“Đúng vậy, nương cũng là muốn tốt cho con, cho dù là ở phủ Tô Châu hay ở Nghiêm Trữ, nhà chúng ta thì không cần quan tâm những ân tình này, con không muốn đi tham gia yến hội, nương cũng đều tùy con, nhưng đến Kinh Thành thì không được. Giữa quý nữ không tránh được muốn tổ chức yến hội giao lưu một chút, nếu như con không có được bản lĩnh tài nghệ, chẳng phải là uổng phí chọc người nói xấu sao?”

Hoa Mộ Dao suy nghĩ một chút, quả thật cũng là có mấy phần đạo lý: “Được rồi.”

Hoa Mộ Dao không nghĩ đến hậu quả của lời hứa của mình, mấy ngày sau, ba Lão sư đã đứng ở trước mặt nàng.

“Đây là các tiên sinh mẹ cho người mời được, vị này là Từ tiên sinh, am hiểu cầm kỳ thư họa, vị này là Miêu tiên sinh, thi từ ca phú là số một, vị này là Hạ tiên sinh, nữ công thêu cũng có thể lấy giả loạn làm thật.” Thành thị giới thiệu với Hoa Mộ Dao.

Vị Từ tiên sinh, thoạt nhìn thân thể thướt tha, từng cử động phong thái yểu điệu, giống như một đóa mai vàng; Miêu tiên sinh là thần tình lạnh nhạt, ôn hòa trang nhã, giống như một đóa sen trắng; Hạ tiên sinh còn lại là mắt ngọc mày ngài, làm cho người ta nhìn dễ dàng thân cận, giống như một cây tre vậy.

Hoa Mộ Dao âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, lần này xem như ba tiên sinh, nàng dường như đã có thể dự đoán được cuộc sống học hành sắp tới của mình đau khổ thế nào rồi.

“Nương ——”

“Ba vị này đều là người rất nổi tiếng ở Giang Nam, nương rất vất vả mới mời được, con sẽ phải học tập thật tốt cùng tiên sinh, không được tùy hứng bướng bỉnh.” Thành thị nghiêm túc dặn dò.

Mặc dù Hoa Mộ Dao biết mẫu thân đặc biệt thương yêu mình, nhưng nàng lại rất kiên trí làm việc gì đó, chỉ cần chuyện mà nàng quyết định, phụ thân cũng không dám nói nhiều lời, mà bản thân nàng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời thôi.

“Con biết rồi.”

Thành thị nhìn ba vị tiên sinh cười nhạt: “Tiểu nữ không tốt, về sau sẽ làm phiền ba vị dạy dỗ nhiều hơn.”

Hạ tiên sinh vội vàng trả lời: “Huyện chủ vừa nhìn đã biết là thông minh lanh lợi, có thể dạy huyện chủ cũng là vinh hạnh của tiểu phụ nhân.”

Miêu tiên sinh nhíu mày, nhàn nhạt quan sát Hoa Mộ Dao: “Tôi chưa bao giờ phân biệt thân phận học trò, không nghe lời tự nhiên sẽ phải dạy dỗ đấy.”

Từ tiên sinh khẽ hơi cong môi một cái, giọng nói êm ái: “Ngón tay Huyện chủ thon dài, là người có tài đánh đàn tốt.”

Tháng tư năm Quang Hi thứ 20, do sung viện Đoàn thị sở xuất Nhị công chúa Vân Y công chúa, 17 tuổi, gả cho thứ tôn*(cháu thứ) dòng chính Hộ bộ thượng thư.

Bản thân Đoàn thị là thứ nữ Hộ bộ thượng thư, sau khi vào cung chỉ có một nữ nhi duy nhất này, gả con gái vào nhà mẹ, có lẽ là hi vọng nữ nhi có thể trôi qua hạnh phúc một chút.

Tháng ba năm Quang Hi thứ 21, trưởng tử Hoa phủ Hoa Mộ Hành, đường huynh Hoa Mộ Dao tham gia thi hội, vinh dự lấy được nhị giáp Đệ Tứ Danh, được trao tặng Chính Bát Phẩm Hàn Lâm viện Ngũ kinh tiến sĩ.

Tháng sáu năm Quang Hi thứ 21, đại hôn Hoa Mộ Hành, lấy trưởng tôn nữ Tưởng thị thứ phụ Nội Các Đại Học Sĩ.

Tháng tám năm Quang Hi thứ 21, Hoa Mộ Diễm tham gia thi Hương, giành được thứ Đệ Danh 45, chính thức trở thành một Cử nhân.

Tháng mười năm Quang Hi thứ 21, trưởng tôn phủ Thành Quốc Công, Nhị gia trưởng tử Thành Vinh Trạch phủ Thành Quốc Công, mười bảy tuổi, lấy Kính An dòng chính thứ nữ Lưu thị của Hầu Phủ, cũng chính là cháu gái ruột thịt của Hoa phủ lão phu nhân.

Thành thị phái người từ Nghiêm Trữ đưa tới rất nhiều quà tặng đặc sản, bao gồm rất nhiều đồ chơi mới mẻ đến từ Nam Dương.

Tháng ba năm Quang Hi thứ 22, khi Hoa Mộ Sâm thi đình được hoàng thượng bổ nhiệm làm Trạng Nguyên, bổ nhiệm làm Lục phẩm Hàn Lâm viện tu toản*(biên soạn, chỉnh sửa).

Tháng bảy năm Quang Hi thứ 22, hoàng thượng hạ chỉ phong Ngụy thị sở xuất nhị hoàng tử Minh Thừa Húc làm Đoan Vương, tứ hôn với ấu nữ*(nữ nhi nhỏ) dòng chính của Binh Bộ Thượng Thư Doãn Dĩnh làm Đoan Vương phi.

Hơn nữa, nơi xây dựng phủ Đoan Vương, chính là ở đối diện với phủ của Duệ Vương.

Đầu tiên Hoàng thượng bổ nhiệm Duệ Vương nhập chủ Binh bộ, tiếp theo là gả đích ấu nữ của binh tướng Bộ thượng thư cho Đoan Vương, càng làm cho cửa hai vương phủ phủ đệ đối diện, hành động này không thể bảo là không chọc người suy nghĩ sâu xa.

Ý chỉ hạ xuống, trong nháy mắt đưa đến náo nhiệt trong và ngoài triều đình.

Tháng chín năm Quang Hi thứ 22, Hoa Mộ Diễm tham gia thi võ, một lần đoạt được Vũ Cử Thám Hoa, được hoàng thượng bổ nhiệm làm chính thất phẩm Ngũ Thành phó chỉ huy sở binh mã Đông Thành.

Tháng hai năm Quang Hi thứ hai mươi ba, hoàng thượng hạ chỉ cho đòi Tuần Phủ Nghiêm Trữ Hoa Tường Ngọc hồi kinh, bổ nhiệm làm Học sĩ Hàn Lâm viện.

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Đào Nhi phải về kinh, chuyện xưa sẽ tiếp tục diễn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.