Hoa Trong Bóng Đêm

Chương 73: Chương 73




Gia Di bàng hoàng nhìn khoảng trống phía sau. Vừa nãy số người đi vào đây gần hai mươi bây giờ tính ba người Tuấn Thần, cô và Lộ Thiên thì vừa vặn mười người. Số còn lại cùng Tử Khê biến mất không dấu tích. Không thể có việc một đám người sống sờ sờ ra đó lại biến mất vô thanh vô tức như thế. Vừa ban nãy rõ ràng tiếng nói của Tử Khê như sát bên cạnh mà...

"Tiếp tục đi, chết sớm - quá vô dụng!" Tuấn Thần lạnh lùng nói, lại tiếp tục bước đi trên hành lang dài.

Câu nói của anh chấn chỉnh tâm trạng của mọi người lại. Tuy như một gáo nước lạnh tạc vào mặt, không chỉ lạnh bình thường mà là lạnh thấu xương thấu tủy nhưng liều mạnh này làm tất cả tỉnh ra.

Lời nói nghe có vẻ vô tình này của Tuấn Thần lại chính là lời trấn an hữu hiệu nhất. Không phải anh vô tình mặc sống chết của thuộc hạ mà trong trường hợp này anh tin chắc nhóm Tử Khê dư sức ứng phó, tính mạng của bọn họ không gặp nguy hiểm. Nếu như tình huống này mà cũng không vượt qua được thì không biết thuộc hạ Tiêu Gia chết biết bao lần rồi...

" Thần, anh từng nói ở đây chính là bộ não của Laudrup là có ý gì?" Gia Di cẩn trọng quan sát, nói ra thắc mắc của mình. Thật như lời Tuấn Thần nói thì lão Laudrup kia chẳng phải đang tự dùng đá đập vào chân hay sao? Với tính cách của Tuấn Thần thì việc thu nhận người tài là điều hiển nhiên. Chuyến đi này Tiêu Gia nhất định sẽ tăng thêm một thành viên tốt.

" Zero là một người có đầu óc. Chúng ta đã có hacker số một hắc đạo, một " chiến thần ", một bác sĩ giỏi, một sai vặt không ai sánh bằng, quan trọng là có một bảo bối và còn thiếu một quân sư tốt. " Tuấn Thần trả lời, giọng đều đều dễ nghe.

Gia Di biết ngay mà, anh đã quyết tâm thu người như Zero về dưới trướng. Anh đã nói người này có " đầu óc " thì chắc chắn khác với đầu óc người bình thường...

Lộ Thiên một bên nghe liền bổ sung: " Zero tuy còn trẻ nhưng là cánh tay đắt lực của Laudrup. Lúc trước để chiêu mộ được hắn, lão không tiếc của mà vung tay rộng rãi đem Krait cho không để mang được cái đầu có IQ 270 về dưới trướng mình dẫn dắt Ngũ Hành được như hôm nay. Lai lịch của Zero là gốc Châu Á ngoài ra không ai biết thêm thông tin gì về hắn ta cả."

Cô gật gù, chả trách sao Tuấn Thần có hứng thú với con người này: " Kể cả Laudrup cũng không biết? "

Tuấn Thần đột nhiên nở nụ cười đắt ý: " Đúng vậy, nhưng đối với Tiêu gia thì không gì có thể giấu được cả."

Trò chuyện thế này không khí bớt áp lực rất nhiều. Nhưng độ cảnh giác của từng người không hề buông lỏng.

" Ầm "

" Hay thật, cứ như trong phim ấy. " Cô nhếch mép nhìn tường đá phía sau bịt kín lối ra.

" Giả thần giả quỷ chẳng có gì hay!" Lộ Thiên bực tức lớn tiếng.

" Ha hả, màn tiếp đón của Krait có hợp khẩu vị của Tiêu Lão Đại? " Một giọng nói vọng ra bạn từ hai bên bức tường, tiếng cười đầy ngạo mạn.

" Rất đúng khẩu vị. Chúng ta từ từ thưởng thức! " Tuấn Thần cũng đầy khí thế đáp trả.

" Vậy Zero tôi sẽ phụng bồi ngài tới cùng. Ha ha ha..." Đoạn cười kéo dài rồi tắt ngủm.

" Quá ngông cuồng! " Gia Di hừ lạnh, mắt liếc nhìn về ba góc tối.

Tuấn Thần nhanh như cắt đem Gia Di giấu ra sau lưng mình rồi rút khẩu súng bên hông bắn liên tiếp ba phát đạn. Tiếp đó là ba tiếng kêu thảm cùng ba cái xác từ ba cái góc tường ngã lăn ra.

Mọi người định thần, tính cảnh giác cao độ được phát huy ở cảnh giới cao nhất...

Không thể xem thường cái đầu IQ 270 của Zero được, phương thức tiêu diệt kẻ địch này tuy có chút cũ nhưng được xem là một cao kiến. Hắn mặc cho Tuấn Thần dẫn người vào cái lưới của mình rồi làm con nhện ở trung tâm điều khiển tất cả. Hắn có lẽ nắm chắc phần thắng lần này mới ung dung đùa cợt Tuấn Thần, đợi đến khi anh như con mồi kiệt sức giãy dụa bằng chút hơi tàn cuối cùng thì ra đòn trí mạng...

Sau cái lưng cao lớn của Tuấn Thần, Gia Di một lòng ấm áp. Trên đời này bức tường bảo vệ vững chắc bất diệt của cô chính là anh...

Tuấn Thần quay sau nhìn lại cô mỉm cười ôn nhu. Trước nay chưa từng có người kề vai sát cánh cùng anh trong mọi hoàn cảnh như cô. Có một sự thật mà anh không thể phủ định. Đó là từ ngày gặp cô thì những tháng ngày đơn độc trước kia đã tan theo gió bụi...

Nhìn cảnh đại địch trước mắt mà Lão Đại và chị dâu còn có tâm trạng liếc mắt đưa tình, cả đám người Lộ Thiên chỉ biết cố gắng không làm phiền hai người họ, cố gắng không làm bóng đèn cản trở việc tốt, sẽ là bình phong vững vàng bảo vệ hai người!

Gia Di: " Có rất nhiều người đang đến. "

Thái độ xoay chuyển 180°, anh âm trầm người toả sát khí nồng đậm: " Lại tìm chết."

Ba phát súng ban nãy của anh lại trở thành tín hiệu " triệu tập " đám người Krait.

Lối ra bị chặn lối vào cũng đầy ổ ngáng đường, Tuấn Thần rơi vào bẫy theo ý của Zero. Tiêu Gia rơi vào ngõ cụt, Krait thừa thế tấn công...

Hiện tại mọi người đều trong một không gian hẹp, hai bên tường phẳng phiu không một chỗ tránh đạn. Đối đầu có Krait chỉ còn cách " giáp lá cà " thôi. Nhưng biện pháp này không mấy khả quan. Vì nếu trực diện đọ súng, bên ta sỉ số ít hơn bên địch chắc chắn thương vong không nhẹ.

Lộ Thiên: " Chủ tử..." Không phải anh ta sợ mà là những thuộc hạ đi theo Tiêu Gia được xem như người trong nhà. Để tình huống xấu nhất xảy ra với họ là tuyệt đối không thể, mặc dù theo Tuấn Thần anh là đứng trên mũi giáo...

Tuấn Thần không quay lại mà ôm eo Gia Di đi thẳng về phía có tiếng bước chân, nói bằng cái giọng ngàn năm không đổi: " Ai không sống được trở về -------------- tự chịu " tiên thi " đi. "

Tất cả đều hiểu " tiên thi " là thứ gì. Đó là một hình phạt dành cho những kẻ tham sống sợ chết, bỏ rơi anh em ở Tiêu Gia. Hình thức dùng roi quất vào thi thể người chết này có ý nghĩa như là " chết không yên thân ", mỗi thì thể sau khi bị quất rồi kết quả tiêu chuẩn của Tuấn Thần là vết roi phải nhìn tới tận xương trắng. Thành ra khi bị tiên thi ở Tiêu Gia chẳng khác nào sau khi chết bị người lột da róc thịt cả...

Gia Di đột nhiên sởn một tầng gai ốc. Đây có được tính là đe doạ không? Như vậy quá thê thảm a~~

Cô cảm thán, đôi lúc anh giống như một " Diêm Vương sống " vậy. Nhưng mà trái tim của Diêm Vương này rất ấm áp...

" Đến rồi... " Tuấn Thần và Gia Di dừng bước, trước mặt ước tính hơn hai mươi tên...

Anh khinh bỉ,nói: " Hành động quá chậm chạp!" Nở một nụ cười khát máu.

Đoàng!

____________________________

Tui muốn nhanh chóng trở về show ân ái của hai người lắm a~~. Cứ viết những chương thể này mình thấy nhạt quá... Mình thích ngọt a~~

Haizzz, mình lại ra chap trễ rồi TT...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.