Ánh mắt của Miyamoto Kota chuyển sang nhìn hai chiếc vũ khí đang va vào nhau.
Chỉ thấy thanh kiếm Tachi của Miyamoto Kota vậy mà lại có thể bị Đạo Bắc Thần đâm thủng thành một cái khe.
Miyamoto Kota nghĩ cũng không dám nghĩ, cầm Tachi lùi về sau liên tiếp mấy bước!
Vẻ mặt của anh ta rất phức tạp, bối rối nhìn thanh đao dài trong tay Tân vũ Phong: "... Anh, đây là loại vũ khí gì?”
“Lại có thể đâm thủng một khe trên kiếm Tachi của tôi!”
Tần Vũ Phong hừ lạnh một tiếng, nâng Đạo Bắc Thần lên tay, rút ra một thanh đao hoa.
Đao Vàng Bắc Thần.
Vẻ mặt của Miyamoto Kota hơi nghi ngờ một chút.
Đúng vậy, cho dù nói như thế nào, Miyamoto Kota cũng là người Đông Hoàng, không rõ sức nặng của bốn chữ Đao Vàng Bắc Thần.
Nhưng Miyamoto Kota cũng có thể đoán được, đây cũng có thể là một binh khí cấp thần của Đại Hạ...
Miyamoto Kota lắc đầu, chấn chỉnh lại tinh thần.
Hơn nữa, mấy người có đòn tấn công bị ngăn cản lại lúc vừa nãy cùng nhào về phía Tần Vũ Phong một lần nữa.
Vẻ mặt của Tần Vũ Phong vẫn bình tĩnh như thường, không hề có một tia bối rối. Anh vung vẩy thanh Đao Bắc Thần trong tay.
“Đối phó với mấy người.”
“Chỉ cần tuỳ tiện sử dụng một chiều”
Tần Vũ Phong nói, trong miệng khẽ niệm một câu: “Trảm Tiên!”
Chỉ trong nháy mắt, một đường sáng màu trắng hiện lên bao quanh thanh đao vàng. Từ phần lưỡi Đạo Bắc Thần bên trong tràn ra bên ngoài!
Chỉ trong nháy mắt đã có mấy người lao về phía Tần Vũ Phong!
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Liên tiếp vang lên tiếng thanh đao cửa vào da thịt.
Không có người nào xem chiêu thức bình thường không có gì lạ lẫm này của Tần Vũ Phong ra gì.
Có lẽ cũng nghiêm trọng, nhưng không có người nào ngờ rằng uy lực trong chiêu thức này của Tần Vũ Phong lại lớn như vậy.
Cho dù nói thế nào thì thái độ của Tần Vũ Phong cũng rất nhàn tản, thật sự không giống như người có thể đứng yên tại chỗ tung ra được một chiều đoạt mạng.
Nên chỉ phóng ra một luồng khí bảo vệ cơ thể để ngăn cản.
Muốn lao lên phía trước.
Nhưng, chỉ một thoáng khinh địch này.
Thanh đao vung ra nhìn như không có gì khác thường, nhưng thực chất lại vô cùng chấn động.
Chỉ trong nháy mắt.
Cả bảy võ giả...
Tất cả đều là cao thủ thuộc cấp Tông Sư Tam Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên hoà lẫn vào trong đó. Theo lý mà nói, một đội hình như thế này cũng có thể tùy tiện tiêu diệt một gia tộc nhỏ nào đó ở Đông Hoàng.
Nhưng khi ở dưới tay Tân Vũ Phong lại không thể chịu nổi một chiêu!
Dường như không kịp có bất cứ sự phản kháng nào đa bị Tần Vũ Phong nâng tay chặt đứt!
Miyamoto Kota cũng không thể tưởng tượng được mà nhìn cảnh tượng trước mặt này. Chỉ duy nhất một đao mà thôi!
Bao nhiêu cao thủ mình mang đến như vậy, trăm tuyển nghìn chọn, là nguồn chiến đấu mạnh mẽ nhất của gia tộc Miyamoto...
Cứ như vậy lại bị Tần Vũ Phong tiêu diệt sạch sẽ bằng cách dễ như trở bàn tay!
Trong chớp mắt, máu me văng tung toé khắp gian phòng, trộn lẫn trong đó là nội tạng bị vỡ vụn và những tầng da.
Theo tu vi của Tân Vũ Phong, nếu muốn không chế một chiêu này một cách gọn gàng sạch sẽ, dứt khoát chặt đứt thì cũng không thành vấn đề.
Thậm chí chẳng cần để máu tươi văng ra tung toé.
Nhưng không còn cách nào cả, lúc này Tần Vũ Phong lại có một trò đùa quái ác. Anh muốn xem thử mấy tên võ giả thiên tài của gia tộc Miyamoto có thể để lộ ra sự sợ hãi không thôi hay không.