“Uy Quyền Long Thần!”
Lão vương gia hét dữ dội, hình ảnh con rồng phía sau dần dần trở nên chân thực hơn.
Trước mặt Tần Vũ Phong, dường như một thần rồng đã thực sự xuất hiện, miệng rộng mở to lao về phía anh, như muốn nuốt chửng lấy anh!
“Chấn Thiên Chưởng”
Tần Vũ Phong một tay nhấc lên ấn xuống!
Uy Quyền thì sao?
Uy Quyền rực rỡ, sức mạnh của một bàn tay có thể làm kinh thiên động địa.
Chẩn Thiên Chưởng thành ấn, Tần Vũ Phong ấn thật mạnh xuống, thần rồng khí thế to lớn phát ra âm thanh rên rỉ!
Lòng bàn tay chấn động thành một đạo thủ ấn, nghiêm khắc đè xuống, long ty phát ra tiếng rên rỉ!
Thần rồng gào khóc.
Ánh mắt của Lão vương gia bỗng sững lại, từ sau khi trận chiến bắt đầu, cuối cùng cũng trở nên uy nghiêm.
“Thằng nhóc, mày thật sự vẫn có chút bản lĩnh!”
Thân thể có vẻ yếu ớt của Lão vương gia thực ra lại rất linh hoạt, dễ dàng thoát khỏi uy áp Chấn Thiên Chưởng của Tần Vũ Phong!
“ Ông già, hãy thử chiêu này của tôi!”
Khóe miệng Tần Vũ Phong mỉm cười khiêu khích: “Vương đạo sát quyền!”
Vương đạo sát quyền?!
Lão vương gia bỗng sững người.
Đây là động tác công pháp bí mật của hoàng thất Đại Hạ mà.
Thằng nhóc này làm sao mà lại biết được?
Tuy nhiên, sau phút bàng hoàng, Lão vương gia đã nhanh chóng tìm mối quan hệ.
Suýt nữa thì quên mất, thằng nhóc này đã từng là chiến thần Thiên Vũ.
Sự ân sủng của hoàng đế Đại Hạ dành thằng nhóc này lúc ban đầu có thể nói là vô cùng đặc biệt, là duy nhất.
Người ta nói rằng khi thằng nhóc này được hoàng đế Đại Hạ ân sủng nhất thì việc ra vào thư phòng của hoàng đế Đại Hạ giống như nhà của mình vậy.
Học được hai mật pháp của hoàng thất là chuyện bình thường.
Tuy nhiên, Lão vương gia sợ anh ta.
Ngược lại, Lão vương gia cũng sẽ dùng chuyện này dạy cho cậu ta một bài học!
Sau khi học được một vài công pháp của hoàng gia mà lại tưởng mình là vô địch thiên hạ sao?
Đừng quên, Lão vương gia đã ở trong hoàng thất và tu luyện hơn 80 năm!
Luyện quyền thuật giết vua, đương nhiên cũng là chuyện bình thường.
Lão vương gia cũng hét lên câu tương tự: “Vương đạo sát quyền!”.
“Nguy nguy sơn hà hề thiên thường thương!” (Sông núi hùng vĩ, bầu trời trong xanh)
Sinh khí của sơn hà dâng trào lên.
“Mãng mãng đại hải hồ thủy ương ương!” ( Đại dương bao la, mắt nước mênh mông)
Hoàng để độc đoán, tất cả trong một!
Một giọng già và một giọng trẻ gần như hoàn toàn đè lên nhau.
Sông núi dâng trào hoàng đế uy nghiêm,quay cuồng trong cung điện Tử Vân.
Mọi người nhất thời không thể biết được rốt cuộc là chiêu của ai.
Chiều của Lão vương gia và Tần Vũ Phong, vì cùng xuất một chiều nên gần như là dung hợp với nhau.
“Vương! Đạo! Sát! Quyền!”
Tần Vũ Phong cùng Lão vương gia đồng thời hét lên một tiếng!
“Ầm!” Một âm thanh lớn!
“Cái này, cái này.”
Đám khách ngồi nhìn mà chết lặng.
“Làm sao có thể?! Tân Vũ Phong mà lại có thể có sức mạnh bằng Lão vương gia, thậm chí còn có phần hơn Lão vương gia!”
- ------------------