"Hiện giờ, Thiên Vũ đại nhân thật sự không có ở đây, vậy làm sao đây? Nếu bây giờ, anh ta muốn qua đây gây chuyện, vậy thì có cần tôi đánh bại anh ta không?".
Nhạc Linh Linh sắp thở không ra hơi rồi: "Tần Vũ Phong, có phải hôm nay anh dậy sớm quá nên chỉ số thông minh giảm rồi không..."
Khóe miệng Tần Vũ Phong khẽ cong lên mơ hồ hiện lên một nụ cười.
Anh nói những lời này chẳng qua là vì nhìn thấy Nhạc Linh Linh quá căng thẳng nên cố ý muốn chọc cô ta mà thôi.
Chẳng qua là, hiện giờ, Hirano, cái người được gọi là đồ đệ của Kitano Takeshi, có thật sự qua. đây gây chuyện thì Tần Vũ Phong cũng không sợ.
Nhưng mà, cũng không biết có phải bởi vì giữa các cường giả với nhau thường có một cảm ứng đặc biệt gì đó không.
Mà Tần Vũ Phong cảm thấy Hirano thật sự sẽ qua đây gây chuyện, mà đúng thật là như vậy, Hirano cũng đã thật sự đi về phía Tần Vũ Phong rồi.
Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy, trong hàng ngũ đang vô cùng trật tự của Đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng, bỗng nhiên có một người rời khỏi hàng ngũ, trực tiếp bước ra đi về phía Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ.
Trong lòng Nhạc Linh Linh cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Hirano trực tiếp đứng trước mặt Tần Vũ Phong.
"Cậu chính là Tần Vũ Phong?"
Hirano nói bằng tiếng Đông Hoàng, sắc mặt hung ác nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong.
Trên mặt anh ta chỉ còn thiếu nước viết luôn mấy chữ người đến không có ý tốt mà thôi.
Lúc này, tất cả mọi người trong Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều đứng dậy hết.
Dù sao thì, cũng chỉ có một mình Hirano qua đây, những người còn lại của Đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng vẫn còn rất nghiêm chỉnh mà đứng trong hàng ngũ.
Lúc này đây, có thể nói Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ người đồng thế mạnh, Hirano hùng hổ như vậy, Đại hội võ đạo còn chưa bắt đầu, Đại Hạ bên này chắc chắn sẽ không rơi vào thế yếu. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
Mà Tần Vũ Phong vẫn vững vàng ngồi yên ở vị trí của mình y như trước, thậm chí anh còn vẫy. vẫy tay, ý bảo mọi người trong Đoàn đại biểu võ thuật của Đại Hạ ngồi xuống.
Vẻ mặt của Tần Vũ Phong đều thể hiện tâm trạng vô cùng thoải mái của anh trong giờ phút này.
"Không có ai nói với anh, khi nói chuyện với người Đại Hạ thì phải dùng tiếng Đại Hạ à?"
Sắc mặt của Nhạc Linh Linh ngay lập tức thay đổi, theo bản năng mà khẽ kéo góc áo Tần Vũ Phong.
Những lời cũng đã nói ra rồi, làm gì còn có chuyện lấy lại nữa?
Vẻ mặt của Hirano lúc đó trông vô cùng khó coi: "Tần Vũ Phong, cậu đừng tưởng rằng, cậu ở trên địa bàn của người Đông Hoàng chúng tôi thì còn có thể tùy ý ngạo mạn như vậy!"
Tần Vũ Phong khẽ dùng ngón út ngoáy ngoáy tai: "Nghe không hiểu!"
Nhạc Linh Linh vô cùng căng thẳng. Cô ta biết, sao Tần Vũ Phong có thể nghe không hiểu được kia chứ? Rõ ràng chính là muốn cố ý khiêu khích đối phương mà!
Mà Hirano đang đứng đối diện Tần Vũ Phong rõ ràng cũng có thể nói tiếng Đại Hạ, nhìn thấy Tần Vũ Phong phản ứng như vậy, sắc mặt của anh ta lúc trắng lúc xanh, cuối cùng tức giận nói bằng tiếng Đại Họ vẫn còn mang đậm khẩu âm của người Đông Hoàng.
"Cậu! Cậu đừng tưởng rằng cậu ở trên địa bàn của Đông Hoàng chúng tôi thì còn có thể tùy ý ngạo mạn như vậy!".
"Tôi cảnh cáo cậu, đừng nghĩ rằng bản thân chỉ dẹp được một vài cái võ quán mà tưởng rằng có thể muốn làm gì thì làm trên lãnh thổ của người Đông Hoàng chúng tôi!"
"Muốn đánh bại cậu, điều ấy đúng thật là quá dễ dàng mà!"
"Đợi một lát nữa lên lôi đài, tôi sẽ mạnh mẽ nghiền ép cậu!"
Hirano nói xong thì khóe môi khẽ cong lên một nụ cười vô cùng độc ác, chỉ vào bội kiểm đeo trên hông mình.
"Biết đây là gì không? Chính là Thần binh của người Đông Hoàng chúng tôi đấy, Quỷ kiếm Muramasa!"
Quỷ kiếm Muramasa?
Hirano vừa dứt lời thì tất cả mọi người trong Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ!
Đây chính là quỷ kiếm mang đậm màu sắc huyền thoại nổi tiếng không chỉ ở Đông Hoàng mà còn cả trên thế giới nữa!