Toàn bộ người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều đứng lên, tức giận thị uy với trọng tài: "Dừng trận đấu lại! Ngô Ngọc Vy đã nhận thua rồi, dừng trận đấu lại!"
"Ông đang làm trái quy tắc trọng tài! Dừng trận đấu lại ngay lập tức!"
"Hiệp hội quốc tế chắc chắn sẽ khiển trách hành vi này của Đông Hoàng các anh!".
Lúc này tất cả mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều cực kì giận dữ, mà bên đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng lại càng diễu võ dương oai, tiếng hoan hô càng lúc càng cao.
Trọng tài thấy thế cũng không thể không nhanh chóng dừng trận đấu lại, tuyên bố Ngô Ngọc Vy thua cuộc và ra lệnh cho võ giả Đông Hoàng lập tức rời xa đối thủ của mình.
Nếu còn không ngăn lại thì e là người Đại Hạ đang giận dữ và người Đông Hoàng đang hưng phấn sẽ đánh nhau mất.
Ngô Ngọc Vy khóc chạy xuống võ đài.
Nhạc Linh Linh và Đan Nguyên Phong chạy đến nơi cách võ đài gần nhất trên hàng ghế khán giả để đón Ngô Ngọc Vy.
Ngô Ngọc Vy đã khóc đến nói không ra lời rồi nên Nhạc Quốc Phong đành phải bảo các võ giả Đại Hạ đã thi đấu xong đưa Ngô Ngọc Vy về khách sạn nghỉ ngơi trước.
Sau khi chuyện của Ngô Ngọc Vy xảy ra trên võ đài thì gần như là khi tất cả võ giả Đông Hoàng vào trận đều nhìn về phía vị trí của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, đặc biệt là chỗ của Nhạc Linh Linh một cách cực kì thô tục và hèn hạ.
Nhạc Linh Linh vốn cực kì xinh đẹp, lại ngồi ở hàng ghế đầu tiên với Tần Vũ Phong và bố của cô ta nên rất khiến người khác chú ý.
Trải qua việc của Ngô Ngọc Vy, tất nhiên là Nhạc Linh Linh có thể xem hiểu ánh mắt của đám võ giả Đông Hoàng này có ý gì, trong lòng cô ta cảm thấy căm ghét đến cực điểm.
Tần Vũ Phong cũng nhạy bén nhận ra được những ánh mắt khiến người ta không thoải mái kia. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
Mặc dù đó là ánh nhìn đối với phụ nữ, nhưng Tần Vũ Phong là võ giả Tông Sư Ngũ Trọng Thiên, đối với bất cứ ánh mắt có chứa thiện ý hay ác ý nào cũng đều cực kì nhạy cảm.
Tần Vũ Phong thấy thế thì lắc đầu một cái rồi thở dài, anh khoác áo khoác của mình lên người Nhạc Linh Linh.
Gương mặt tức giận đến phính cả má lên của Nhạc Linh Linh trông rất giống cái bánh bao hấp, cô ta khép kín cái áo khoác của Tần Vũ Phong trên người mình lại.
Nhạc Linh Linh nghĩ thầm: “Mình có mặc đẹp hơn nữa cũng chắc chắn không cho người Đông Hoàng dùng ánh mắt lợi dụng được!
Bởi vậy cô ta dùng áo khoác của Tần Vũ Phong che kín người mình lại.
Mà động tác này của Tần Vũ Phong cũng không phải chỉ vì giúp Nhạc Linh Linh giảm bớt việc da thịt và dáng vẻ lộ ra ngoài.
Qua đêm hôm đó, sau khi Tần Vũ Phong một đêm đối đầu với Saemon, san bằng mười tám võ quán chi nhánh của võ quán Tanaka thì cái tên Tần Vũ Phong đã truyền khắp Đông Hoàng!
Cao thủ võ thuật tài năng hơn người, thiên tài võ thuật xuất sắc nhất Đại Hạ! Ba chữ Tần Vũ Phong này chính là hiện thân của sự đáng sợ!
Vậy nên không ít người trong đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng ở đây đều biết Tần Vũ Phong!
Họ vừa nhìn thấy Tần Vũ Phong thể hiện dáng vẻ mang tính bảo vệ đối với Nhạc Linh Linh thì rất nhanh đã không có ai dám dùng loại ánh mắt hèn hạ bỉ ổi kia nhìn chằm chằm vào Nhạc Linh