Mặc dù mọi người không hiểu rõ quá khứ và lịch sử của cây thương này, không biết nó đã giết bao nhiêu người, không biết những người bị nó giết chết là ai, tất cả đều không biết. Nhưng trong đầu mọi người đều đồng loạt hiện ra 4 chữ to:
Tuyệt thể hung binh!
Trái ngược với luồng khí sắc bén khiến người khiếp sợ ban nãy, thân cây thương lại loang lổ những vết bẩn, xem ra đã bị lây dính không ít máu tươi.
Thương dài chừng bảy tấc, cho dù đứng ở một khoảng cách xa cũng có thể cảm nhận được một luồng sát khí đáng sợ!
Trên mặt Tần Vũ Phong dần hiện ra vẻ thành kính, thứ còn khó phát hiện ra hơn là ánh mắt đầy hoài niệm của anh.
Tần Vũ Phong vẫn còn nhớ rõ sự háo hức, mong chời của anh vào lần đầu tiên gặp thanh trường thương này.
Khi nào sẽ được sử dụng nó, khi nào có thể cùng nó song vài giết chết kẻ thù... Cuối cùng ngày này cũng đến!
Giữa hàng lông mày của Tần Vũ Phong lóe lên một tia hưng phấn, anh đưa tay cầm lấy ngọn thương kia!
Mới vừa cầm thương lên, nội lực trong cơ thể Tân Vũ Phong giống như sông Trường Cửu vỡ đê, ồ ạt tuôn ra, lao về phía ngọn thương đang bị Tần Vũ Phong nằm trong tay!
Tần Vũ Phong khẽ quát một tiếng, nắm lấy ngọn thương mà bạn này phải năm người đàn ông vạm vỡ mới nâng lên được.
Trong phút chốc, ngọn thương rung chuyển điên cuồng thật dường như trong giây phút được cầm lên kia, thần binh ra khỏi vỏ!
Phong ấn đã được cởi bỏ!
“Rống rống rỗng...”
Tiếng rồng ngâm, hổ gầm bên tai không dứt, vang vọng khắp cả vùng! . Truyện Cổ Đại
Trong nháy mắt, trời quang mây tạnh.
Ánh trăng tụ lại trên ngọn thương, mũi thương sắc nhọn như đang cùng với vầng trăng tranh nhau chiếu sáng!
Dưới sự chiếu rọi của hai luồng sáng, những vệt máu đen, lớp rỉ rét và tầng tầng bụi bặm dần dần bong ra.
Một ngọn giáo mới toanh lộ ra, bề mặt tỏa ra ánh sáng kim loại lấp lánh.
Thương dài bảy thước, toàn thân phủ một lớp áo bạc vừa thần thánh lại vừa thanh khiết, được trạm trổ hình rồng ở xung quanh.
Quan sát kỹ hơn có thể thấy được hoa văn hình rồng tỏa ra ánh sáng lấp lánh, hoa văn kia tựa như đang dần sống lại, chuyển động trên thân thương.
Đầu thương dài đến tám tấc, vô cùng sắc bén, tia sắc lạnh lóe lên, tựa như sẽ ngay lập tức đâm thẳng vào cổ quân địch!
Ngọn thương trong tay Tân Vũ Phong run lên, tựa hồ nóng nảy muốn gia nhập vào một trận chém giết!
“Đó là ngân thương Long Đảm Lượng!”
Giữa đám quân tinh nhuệ của doanh trại Thần Sách vang lên một tiếng hô to.
Ngân thương Long Đảm lượng là một ngọn thần thượng tuyệt thế.
Cũng là một thần binh!
Năm đó, Trương Tử Long, một vị thần tướng cổ đại của Đại Hạ, tay cầm thần thương, người mặc giáp bạc, một thân một mình cưỡi ngựa cứu chủ ở trận chiến Trường Bản, lấy sức một người giết chết hàng triệu quân Tào, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Trận chiến ấy khiến ông ta đạt được vô vàn uy danh, không chỉ riêng mình thần tướng cổ đại Trương Tử Long mà vũ khí trong tay ông ta, ngân thương Long Đảm lượng cũng thế!
Đã qua ngàn năm, rất nhiều chuyên gia và học giả đều cho rằng ngân thương Long Đảm Lượng kia chỉ là một loại binh khí bình thường, chẳng qua là được thần thánh hóa qua trận đánh kia, hiện giờ hắn đã sớm biến mất giữa dòng sông lịch sử.
Ai cũng không ngờ rằng hôm nay không chỉ may mắn được tận mắt nhìn thấy thần binh trong truyền thuyết mà còn lại nằm trong tay của Tần Vũ Phong!
Thật quá bất ngờ!
Thế nhưng cẩn thận suy ngẫm một chút cũng có thể lý giải được chuyện này.
Tân Vũ Phong thân là chiến thần Thiên Vũ, đại diện cho vinh quang tối thượng của Đại Hạ và sức chiến đấu mãnh liệt. Đại Hạ dĩ nhiên sẽ không tiếc bỏ công bỏ sức để bồi dưỡng vị thần bảo hộ này!
Đạo Bắc Thần, ngày cây đao ra đời, muôn ngàn ánh sáng rọi xuống, song biển rì rào, núi cao chấn động, tất cả đều là vì thanh đạo này xuất thể:
Ấn thân trong hoàng tộc hàng nghìn năm nay, vừa mới xuất thể đã được ban cho chiến thần mạnh nhất của Đại Hạ, chiến thần Thiện Vũ!
Xem điều này là tiền đề thì việc ban thần binh được cất giữ ngàn năm cho chiến thần Thiên Vũ thì có gì là không ổn?
Nếu chiến thần Thiên Vũ còn không đảm đương nối thần kinh mà thần tướng cổ đại đã từng sử dụng, thì trên khắp thiên hạ này, ai có thể đảm đương nổi?
Không ban cho anh ta thì phải ban cho ai?
Nếu Thánh Thượng đã ban Đạo Bắc Thần cho chiến thần Thiên Vũ thì việc ban thêm cho một cây thân thương nữa có gì không đúng?
Tần Vũ Phong nắm lấy ngân thương Long Đảm Lượng, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại, giờ phút này ngọn thương như một vật môi giới, dung hợp ý chí của chiến thần cổ đại Trương Tử Long và của Tần Vũ Phong với nhau!
- ------------------