Lúc này, những cô y tá được Tân Vũ Phong bảo vệ trước kia, không biết từ lúc nào mà lén lút đi ra, dọc theo đường ra tìm một hôi.
Rất nhanh, cô ấy liền thấy được Tần Vũ Phong đang cực kì suy yếu đứng úp mặt vào tường.
“Tần Vũ Phong tiên sinh, anh không sao chứ?”
Đôi mắt trong veo của cô y tá, long lanh tràn đầy nước mắt, cô đi về phía trước tới nâng Tân Vũ Phong lên.
Tần Vũ Phong lắc lắc đầu: “Tôi không sao, chỉ là có chút mệt”
Nói ra tình hình thực tế, có thể có được ích lợi gì sao?
Địa bàn của Tần Phiệt, cô y tá nhỏ này còn có thể đưa ra đề xuất, giúp anh ấy chữa trị sao?
Cô y tá cắn chặt răng, từ trong ngực móc ra một cái bình thủy tinh ra: “Tân Vũ Phong tiên sinh, đây là dụng dịch dinh dưỡng mà bác sĩ mổ chính chuẩn bị, anh ấy bảo tôi cho anh!”
Tần Vũ Phong có chút kinh ngạc nhìn cô một cái.
Không nghĩ tới, ở địa bàn của Tân Phiệt, còn có người nguyện ý giúp anh ấy.
Tần Vũ Phong gật gật đầu, nhận lấy dung dịch dinh dưỡng: “Cảm ơn”
Tần Vũ Phong nói xong, trực tiếp bẻ nắp bình ra, một hơi uống cạn sạch hết dung dịch dinh dưỡng bên trong, sau đó hộc ra những mảnh vụn thủy tinh dính đầy máu tươi.
Cô y tá thấy anh uống xong, thật cẩn thận mà đem bình thủy tinh và những mảnh vụn, đều thu dọn lại và giấu đi, sau đó nói: Tần Vũ Phong tiên sinh, chuyện vừa rồi, thật cám ơn anh, bằng không tôi thật không biết phải làm sao mới tốt!”
Tần Vũ Phong cười lắc lắc đầu: “Không phải chuyện gì lớn lơn, cô mau trở về đi thôi”
“Ừ” Cô y tá gật gật đầu, sau khi đi được hai bước, lại quay đầu lại nhìn về phía Tần Vũ Phong: “Tần Vũ Phong tiên sinh, khi về nhà phải chú ý nghỉ ngơi thật nhiều và bổ sung dinh dưỡng nha!”
Tần Vũ Phong ở phía sau cô, cười nhẹ nhàng gật gật đầu.
Có bình dung dịch dinh dưỡng này trợ giúp, Tân Vũ Phong thật sự cảm thấy tinh thần và thể lực, đều khôi phục không ít.
Tần Vũ Phong cũng có thể thuận lợi rời khỏi phòng thí nghiệm, khởi động ô tô, đi đến địa điểm đã hẹn với Thanh Long và Huyền Vũ.
Thanh Long cùng Huyền Vũ đã dùng tốc độ nhanh nhất, đầu tiên là thuyên chuyển máy bay trực thăng, sau đó lái xe việt dã, đi thẳng một mạch đến đây.
Tân Vũ Phong thân thể suy yếu, đợi đến khi anh lái xe với tốc độ rùa bò đến địa điểm tập hợp, Thanh Long và Huyền Vũ đã sớm đấy rồi.
“Đại nhân!”
“Thiên Vũ đại nhân!”
Thanh Long và Huyền Vũ vừa thấy bộ dạng cực kì suy yếu này của Tân Vũ Phong, đến cả dáng đi cũng không vững, trong lòng cả kinh, chạy nhanh đi đến đỡ lấy Tân Vũ Phong: Ngài đây là làm sao vậy?”
Tần Vũ Phong đi về phía trước, một là sợ Thanh Long Huyền Vũ lo lắng, hai cũng là sợ bị bọn họ ngăn cản, cũng không có nói chuyện phải thay đổi tủy.
“Không chuyện gì.”
Tần Vũ Phong mím môi, trả lời nói: “Không phải lúc nói những chuyện này, lập tức về phủ Thượng Quan!”
“Vâng!”.
Quân lệnh như núi, mặc dù Thanh Long và Huyền Vũ có lo lắng như thế nào đi chăng nữa, cũng nhất định phải tuân theo mệnh lệnh của Tần Vũ Phong, hai người bọn họ đỡ Tần Vũ Phong lên xe, sau đó lái xe về phía hướng phủ Thượng Quan.
Bởi vì trước đó, Tân Thiên Vương cho Tần Vũ Phong thời gian ba ngày để chuẩn bị, cho nên Tần Vũ Phong đem những nguyên liệu của trời, báu vật của đất đã cất giấu những năm gần đây, tất cả đều sắp xếp đưa đến phủ Thượng Quan..
Trực tiếp đi đến phủ Thượng Quan, vừa đúng lúc có thể ở nơi đó tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, cũng miễn cho Lâm Kiều Như thấy được, lo lắng.
Nhưng mà, không đợi Tân Vũ Phong tới được phủ Thượng Quan, chỉ là ở trên đường trở về, liền bắt đầu bị cắn trả lại.
Phải biết rằng, bát môn độn giáp, là tuyệt kỹ mà chỉ cảnh giới của tông sư mới có thể thi triển được.
Tân Vũ Phong tuy rằng dựa vào trình độ bát môn độn giáp của bản thân mình, là cảnh giới cao nhất ở trong ám kình, liền thi triển ra bát môn độn giáp, nhưng cũng chỉ là sử dụng một cách ép buộc..
Bát môn độn giáp thật sự là quá mức huyền diệu phức tạp, sau khi sử dụng một cách ép buộc xong, di chứng để lại cực kì kinh khủng.
- ------------------