Hoa Vũ Chiến Thần

Chương 786: Chương 786




Lâm Kiều Như trong lòng lúc này thật sự không nỡ xa rời Tần Vũ Phong.

Yến Phiệt giàu có vô địch thì có thể như thế nào, quyền thế ngập trời cũng có thể ra làm sao? Cô muốn chẳng qua là hai người ngày ba bữa cơm, một năm bốn mùa.

Thế nhưng... Yến Đông Lam đưa ra một điều kiện, thực sự khiến cho Lâm Kiều Như động lòng.

Đó chính là, nếu như mình quay về Yến Phiệt, sẽ có một đội hình tông sư mạnh mẽ nhất

Lâm Kiều Như hiện tại chuyện mà mong muốn nhất thực ra chính là có thể để cho thực lực của mình, có thể xứng đối với Tần Vũ Phong.

Mạnh mẽ hơn một chút, lại mạnh mẽ hơn chút nữa Cô mới có thể giúp được Tần Vũ Phong!

Nếu như bản thân là một tông sư mạnh, khi hôm nay đối mặt với mẹ Vũ, cũng sẽ không chân tay luống cuống như thế?

Không đâu

Lâm Kiều Như cắn răng, quay người về Yến Đông Lam: “Bố, bố thật sự sẽ không ngăn cản con và Tần Vũ Phong chứ?”

Trong lòng cô vẫn lo lắng.

Trước đây khi còn ở nhà họ Lâm, Lâm Kiều Như biết, giữa những nhà quyền quý giàu có, khó tránh khỏi việc làm thông gia.

Ngay cả con gái riêng của mình đều có thể sẽ vì lợi ích mà bất cứ lúc nào cũng sẽ bị gia đình bắt đi liên hôn. Nhà họ Lâm đều như vậy, huống hồ là họ nhà Yến?

Yến Đông Lam lại thề son sắt: “Đúng! Tần Vũ Phong là đứa trẻ tốt! Bố sẽ không cản trở bọn con!”

Lâm Kiều Như cắn môi, vẫn còn chút do dự.

Sau một lát, Lâm Kiều Như cuối cùng cũng gật đầu. “Được a, bố...con đi cùng với bố.” Yến Đông Lam vui sướng trên mặt còn chưa kịp hiện lên thì Lâm Kiều Như chuyển đề tài. “Chỉ là Tần Vũ Phong, anh phải hứa với em một chuyện.”

Tần Vũ Phong gật đầu. “Được, Kiều Như em nói đi!”

Chỉ cần là yêu cầu của Lâm Kiều Như dù có lên núi đao xuống biển lửa thì Tần Vũ Phong đều sẽ chấp nhận! Lâm Kiều Như mím môi đi đến trước mặt của Tần Vũ Phong. “Tần Vũ Phong, chúng ta đã hẹn ước, đợi ngày anh giải trừ được nguy nan lần này, anh nhất định phải đến đón em quay về biệt thự Star River, đón em về nhà của chúng ta!”

Tần Vũ Phong không ngờ, Lâm Kiều Như đưa ra lại là yêu cầu này.

Anh còn tưởng rằng, Lâm Kiều Như sẽ đưa yêu cầu anh phải tăng tu luyện cấp nguyên liệu của trời, báu vật của đất gì đó chứ.

Thế nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Tân

Vũ Phong! Dù sao Lâm Kiều Như từ trước đến nay cũng không phải là cô gái tham lam giàu có.

Tần Vũ Phong cảm động gật đầu: “Được, anh hứa với em, đợi khi quyết được nguy cơ, anh sẽ đưa em trở về nhà của chúng ta!”

Lâm Kiều Như rưng rưng khóc gật đầu.

Yến Đông Lam lúc này ở bên cạnh nói: “Việc này không nên chậm trễ, Kiều Như, chuyện quay về Đế Đô, hôm nay sẽ lên đường đi!” “Hả? Nhanh như vậy sao?”

Lâm Kiều Như mặt kinh ngạc, lưu luyến nhìn về phía Tần Vũ Phong.

Tần Vũ Phong cũng vậy cũng không nỡ xa cô.

Thế nhưng anh cũng biết đêm dài lắm mộng.

Yến Đông Lam lần này đến Dương Hải, không có mang quá nhiều cấp dưới.

Ngộ nhỡ bị nước khác mưu sát công phá hậu quả khó mà lường được!

Vừa nghĩ như thế, Tần Vũ Phong cũng bởi vì những nguy hiểm đó, thúc giục Lâm Kiều Như và Yến Đông Lam nhanh chóng lên đường.

Tần Vũ Phong hiện tại không tiền đưa Lâm Kiều Như ra sân bay được, chỉ có thể ở cung Thiên Thu từ biệt cô.

Lâm Kiều Như nhón chân lên ôm lấy Tần Vũ Phong, cũng lưu luyến không rời, không nỡ xa nhau.

Cuối cùng, Lâm Kiều Như nhắm mắt lại, hôn một cái vào má của Tần Vũ Phong.

Nước mắt ấm áp rơi xuống trên người của Tần Vũ Phong. “Tần Vũ Phong, em sẽ chờ anh!”

Lâm Kiều Như kéo tay áo của bố mình, đi ra khỏi cung Thiên Thu, quay đầu nói với Tần Vũ Phong. Tần Vũ Phong cũng gật đầu.

Lâm Kiều Như và Yến Đông Lam cùng nhau rời khỏi Đế Đô.

Thế nhưng, kẻ địch vẫn không ngừng ùn ùn hướng về Dương Hải, hung hăng xông tới, không có chút nào muốn dừng lại.

Tần Vũ Phong đã từng nói những câu nói kia, muốn đem Dương Hải tạo ra một thiết bản đạo súng không đánh vào được, nước cũng không chảy vào được.

- ------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.