Cô là một người học võ lâu năm, đứng trước mặt Hoắc Lăng Trầm, chút kỹ năng cô học được cũng chỉ được ví như cá bé gặp cá lớn, mỗi lần mất sức thở thoi thóp, đều sẽ bị Hoắc Lăng Trầm chế giễu một phen!
“Bây giờ tớ dậy ngay, chiều cùng đi học, cậu đừng có gọi điện mắng vốn anh ấy!” Niên Nhã Tuyền từ trên giường ngồi dậy, nhìn một mảnh lộn xộn trong phòng, cả gương mặt trong nháy mắt lại đỏ ửng lên.
“Được được, chiều nay có tiết của anh ta, cậu có đi học thì đi sớm chút, không thì anh ta lại chỉnh hai đứa mình!” Hàn Huệ Minh cũng coi như tâm phục khẩu phục, bây giờ chỉ cần không phạm tới Hoắc Lăng Trầm, nhất định sẽ cách xa anh ngàn mét.
Cô rửa mặt xong vừa đi xuống lầu, thì Hoắc Lăng Trầm gọi điện thoại tới, “Tuyền Tuyền, đang làm gì đó?”
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, cô gái cắn răng hé miệng nói một câu, “Chuẩn bị ăn cơm.”
Nghe giọng nói có pha chút tức giận, anh lập tức hiểu ngay là chuyện gì, anh trầm giọng cười khẽ. Nhớ lại hình ảnh cô nằm dưới người anh tối hôm qua, kìm lòng không đậu, “Tuyền Tuyền, em là món ăn ngon nhất mà cả đời Hoắc Lăng Trầm anh từng nếm qua..”
“A A A! Hoắc Lăng Trầm, anh không biết xấu hổ à!” Niên Nhã Tuyền bất ngờ bị đùa giỡn đến vậy, sụp đổ gầm lên.
Hoắc Lăng Trầm nín cười, nghiêm túc nói, “Vợ à, bây giờ anh muốn về nhà.”
“What? Giờ anh muốn về nhà làm gì” Ma xui quỷ khiến thế nào lại hỏi thêm một câu, “Cơm trưa ở công ty không ngon à?”
“Đúng vậy, cơm trưa ở công ty sao ngon bằng vợ anh được, anh còn muốn ăn vợ của anh cơ..”
Niên Nhã Tuyền lúc đầu muốn đi vào phòng ăn, nghe xong câu này của người đàn ông thúi kia, sợ bị thím Lưu với giúp việc nghe được những thứ không nên nghe, dứt khoát đi thẳng ra ban công, “Hoắc Lăng Trầm, anh đê tiện thật! Nếu anh còn nói thêm một câu nữa, tối nay anh về em nhất định sẽ cho anh quỳ lên vỏ sầu riêng!”
“Vợ anh lợi hại thật, cũng dám bắt anh quỳ lên vỏ sầu riêng à! Có điều, em nhẫn tâm được sao?”
Niên Nhã Tuyền phẫn hận vung tay đấm đá vào không trung, “Nhẫn tâm! Đương nhiên có thể nhẫn tâm được! Một người đàn ông theo hệ phái cấm dục như Hoắc Lăng Trầm anh, em muốn đứng trước mặt các fans hâm mộ của anh tố cáo những hành vi man rợ của anh!”
Hoắc Lăng Trầm hai ngày này, cũng coi như thay đổi cái nhìn mới trong mắt Niên Nhã Tuyền.
Hơi dùng sức một chút, Niên Nhã Tuyền uốn eo, cô đau đến nhe răng trợn mắt, không đợi Hoắc Lăng Trầm nói tiếp, lại mắng anh thêm một trận khủng khiếp nữa, “Hoắc Lăng Trầm thứ vô lại nhà anh, đau chết em rồi! Ôi, eo của em~”
Nghe cô kêu rên vậy, Hoắc Lăng Trầm cũng đau lòng cho cô, “.. Vợ à, anh sai rồi, tối nay anh nhất định sẽ chú ý.”
“Tối hôm nay? Chú Hoắc, em muốn xin nghỉ phép, xin nghỉ.. Tối nay em phải về kí túc xá!” Niên Nhã Tuyền mặt mũi trắng bệch.
Hoắc Lăng Trầm khẽ cười lần nữa, “Ngoan, không chọc em nữa, đi ăn cơm trước đi. Chiều nay gặp, hửm?”
“Được thôi..”
Ngồi xuống trước bàn ăn, Niên Nhã Tuyền nhân lúc thím Lưu đi làm thức ăn trưa, mở Wechat ra, tin nhắn ùa tới làm cho điện thoại của cô ting ting thành một tràng dài. Không kịp xem người nào nhắn tin tới, nhìn sang vòng bạn bè thấy có 99+.. tin tức chưa đọc.. Má ơi.
Cô mở vòng bạn bè lên, mở một trăm hai mươi ba tin mới ra.
Ờ! Cô cũng vừa mới nghĩ ra, tối hôm qua cô có đăng một tấm hình cái bàn trang điểm của mình.
Tin tức chủ yếu chia làm hai kiểu, một kiểu là thực lòng ghen tị, ví như Lâm Uyển Oánh, “Niên Ca, bàn trang điểm của cậu là giấc mộng to tát nhất đời này của tớ.”
Trịnh Hiểu Kha: “Haiz haiz haiz, càng ngày tớ càng đố kị với cậu, cậu cứ kích thích tớ như vậy mà cũng coi được à?”
Hàn Huệ Minh: “Người phụ nữ của lão đại nhân đúng là tốt thật.. Nếu tớ là con gái thì tốt biết mấy.”
Thư Trạch Nam thì chỉ nhấn một cái like thôi, cũng không bình luận gì.
Còn có hơn mười người bạn, cũng ghen tị các kiểu con đà điểu.
Một kiểu khác chính là âm dương quái khí, ví như Mục Quắc Quắc: “Hình tải trên mạng xuống này, tôi cũng phải xem thử xem.”
Ngay cả Cố Thần Hi từ lâu đã không còn xuất hiện trên vòng bạn bè của cô nữa cũng bình luận một câu: “Nhã Tuyền, bây giờ cô đang làm nghề gì đấy? Đừng nghĩ quẩn chứ!”
Cô cũng biết Cố Thần Hi vẫn luôn xem thường cô, từ lúc quen nhau đến giờ, bất kể trên vòng bạn bè của cô đăng cái gì, Cố Thần Hi cho đến bây giờ vẫn chưa nhấn like một lần nào! Nhưng trong số bạn bè của cô, thỉnh thoảng vẫn sẽ nhấn like Cố Mặc Thành.
Bình luận này của cô ta, nhất định có hàm ý bên trong, Niên Nhã Tuyền biết cô ta có ý gì, đơn giản chính là nói cô kiếm tiền bằng nghề không đứng đắn.
Cười lạnh một tiếng, cô trả lời Cố Thần Hi, “Cảm ơn Thần Hi đã quan tâm, có điều cô hiểu lầm rồi, hiện giờ tôi rất tốt, rất hạnh phúc.”
Còn có một người trực tiếp chế giễu cô, “Có gì hay ho chứ, chỉ mới tốn có hai mươi vạn mua mỹ phẩm mà thôi, cũng không hoàn toàn là hàng hiệu đỉnh cấp thế giới, khoe gì chứ!”
* * *Người này cô có biết, cũng là một người bạn cũ hồi cấp ba, cô trả lời lại: “Cô nói không sai, cũng chỉ có hai mươi vạn mua mỹ phẩm mà thôi, có gì đáng khoe đâu?” Nếu cô mà muốn làm màu, lấy ngay cái lọ chống lão hóa cô mua cho Hoắc Lăng Trầm đăng lên rồi.
Còn có đống son môi Hoắc Lăng Trầm mua cho cô nữa, cô đều dấu LOGO ra đằng sau sau đó mới chụp..
Cô vì vui quá kích động quá, nên mới đăng đấy có được không?
Thôi đi.. Loại người này, không cần thiết phải so tay đôi với cô ta.
Cuối cùng cô lại nhìn thấy H, cũng chính là người chín giờ tối qua bình luận dưới bài đăng của cô, “Thích đi Maldives đến vậy sao?”
Cô không chút do dự trả lời: “Đương nhiên!” Đằng sau còn kèm theo một cái sticker đắc ý.
Thím Lưu và một cô giúp việc đem thức ăn trưa lên, Niên Nhã Tuyền đặt điện thoại xuống bắt đầu ăn cơm, như nghĩ đến gì đó lại gửi tin nhắn cho Hoắc Lăng Trầm, “Chú Hoắc, số Weibo của anh là bao nhiêu?”
Cắn đũa, mở Weibo ra xem, nhấn theo dõi số Weibo của Hoắc Lăng Trầm.
Hoắc Lăng Trầm rất bận rộn, suốt dòng thời gian trên Weibo chỉ có mỗi hai bài đăng, thời gian cách nhau hơn một năm, vẫn chỉ là quảng cáo cho tập đoàn ZL..
Cho dù là vậy nhưng trên nick của anh vẫn có mấy ngàn vạn fan hâm mộ.. Đúng là quá bất công. Cô đăng hơn một ngàn bài lên Weibo, cũng chỉ có hơn một ngàn theo dõi mà thôi.. Huhuhu.
Nhân thời gian lúc này, cô lại tìm thêm Weibo của Lục Khải Hàng, cũng nhấn theo dõi Weibo được mấy trăm vạn fan hâm mộ của Lục Khải Hàng.
Sau đó là Tống Từ, thẻ Weibo của Tống Từ là biên tập thời thượng, chả trách mỗi lần gặp Tống Từ đều thấy cô ăn mặc rất thời thượng hợp mod!
Ngay lúc cô nhắn tin riêng trên Weibo cho Tống Từ, thím Lưu mang một bát canh ra, “Phu nhân, mau ăn đi, canh này thím nấu từ sáng, ăn nhanh kẻo nguội.”
Niên Nhã Tuyền vẫn rất không quen nghe thím Lưu gọi mình là phu nhân, “Thím Lưu, thím cứ gọi con là Nhã Tuyền đi, gọi là phu nhân nghe xa lạ quá!”
Từ khi cô bước chân vào cái biệt thự này đến nay, thím Lưu vẫn luôn chăm sóc giúp đỡ cô, đến nay đã hơn ba năm rồi, quan hệ đã không còn đơn giản như chủ với tớ nữa rồi.
“Ha ha ha.. Được, Nhã Tuyền ăn mau đi.” Thím Lưu bị Niên Nhã Tuyền chọc cười khanh khách.
Niên Nhã Tuyền nhận lấy chén canh, thổi thổi cho bớt nóng, nhấp một ngụm, hương vị có chút là lạ.. Vô tình nhìn sang thấy thím Lưu cười híp cả mắt, cô tò mò hỏi, “Thím Lưu, đây là canh gì vậy ạ?”
“Canh này á, thím mới nghe nói, canh này bổ âm bổ thận, uống nhiều có thể sinh con trai..”
“Ặc.. Khụ khụ khụ.” Niên Nhã Tuyền xém chút bị nước canh trong miệng làm sặc chết