Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 81: Chương 81: Tôi muốn bắt Hoắc Lăng Trầm quỳ trên vỏ sầu riêng




“Tôi hứa, điều kiện cuối cùng cứ để đó trước đã, bây giờ tôi sẽ nói điều kiện đầu tiên.” Cánh cửa phòng nghỉ bị đá mở ra, đợi hai người đều bước vào, lại bị đá đóng lại.

“Điều kiện gì?” Cô liếc nhìn chiếc ga phủ giường bốn góc màu xám, cảm thấy có chút linh cảm xấu..

“Một, để tôi dùng hành động nói cho em biết, tôi cần phải giữ khoảng cách với Lam Anh San.”

“...”

Một lúc sau, Niên Nhã Tuyền liền bị ép xuống giường. Tim của cô đập rộn lên, anh không cho cô một cơ hội phản kháng nào, dùng một tay nắm chặt hai tay cô áp lên đỉnh đầu.

Cô muốn động đậy một chút, nhưng lại không thể cử động được, “À ừm.. Đợi một chút, tôi chỉ đến tìm anh nói chuyện, không phải đến tìm anh để rồi bị anh ăn!”

“Chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện, không ảnh hưởng gì cả.” Anh kéo dây kéo áo khoác của cô xuống, cởi nó ra dễ dàng như trở bàn tay rồi ném sang một bên.

“...”

Nhưng mà, những động tác không đứng đắn của anh đột nhiên dừng lại, anh áp vào người cô, nhìn cô chăm chú, “Tuyền Tuyền, thời gian tôi cho em đã đủ lâu rồi, ba năm, tôi mặc kệ trước đây em đã làm chuyện gì, nhưng bắt đầu từ hôm nay, bắt đầu từ thời khắc này, em sẽ trở thành người phụ nữ của tôi, không giữ lại một chút gì, hiểu chưa?”

Hoắc Lăng Trầm hiếm khi nói nhiều như vậy, Niên Nhã Tuyền không kịp nghĩ đến chuyện trước mắt, toàn bộ tâm trí đều đang vang vọng giọng nói của Hoắc Lăng Trầm, cô sắp phải trở thành người phụ nữ của anh, không giữ lại chút gì..

Cô.. Cô.. Cô nên làm sao đây, hay là phải trả lời thế nào mới được đây?

Sắc mặt cô ửng đỏ, lắp ba lắp bắp trả lời, “Hiểu.. Hiểu rồi.”

Thật ra, nói thật thì, lần trước lúc ở Tấn Nam, cô đã chuẩn bị tâm lý đâu vào đó cả rồi, cũng biết chuyện này, sớm muộn cũng sẽ xảy ra thôi.

Hoắc Lăng Trầm là chồng cô, cho tới bây giờ, ngoại trừ chuyện của Lam Anh San khiến cô có chút không vui ra, những chuyện khác anh đều làm rất tốt. Xét tổng thể mà nói, đối xử với cô cũng không tệ, cho nên.. chuyện gì xảy ra thì cứ để nó xảy ra vậy! “

Nhưng mà câu nói sau đó của Hoắc Lăng Trầm, trực tiếp đưa cô vào địa ngục..

“ Đây cũng đâu phải là lần đầu tiên của em, vì vậy em cũng không cần phải quá căng thẳng, bất kể trước kia người đàn ông của em ở trên hay là ở dưới, nhưng với tôi, em nhất định phải ở.. “dưới.

“ Bốp! Một cái tát giòn giã làm đứt quãng lời nói của Hoắc Lăng Trầm.

Sắc mắt Hoắc Lăng Trầm u ám nhìn cô gái dưới thân, cô gái từ thẹn thùng giờ biến thành phẫn nộ. Anh ấy vậy mà lại bị cô tát, lần này anh hoàn toàn mất hết kiên nhẫn..

Niên Nhã Tuyền cuối cùng nhớ tới vừa rồi anh còn nói một câu, tôi mặc kệ trước đây em đã làm chuyện gì, cộng với vừa rồi nói cô cũng không phải là lần đầu tiên.. Lẽ nào cô trong lòng Hoắc Lăng Trầm đã là một người phụ nữ rồi sao!

Cũng đúng, trước kia khi anh không biết cô là vợ anh, đã cho rằng cô là một người phụ nữ thủy tính dương hoa*.

*Thủy tính dương hoa: Là một câu thành ngữ trong tiếng Trung, ý nói dòng nước dễ thay đổi, nói lên cảnh tượng nếu có hoa rơi trên mặt nước, nước chảy hoa sẽ trôi, ám chỉ người phụ nữ dễ thay lòng đổi dạ trong chuyện tình cảm.

Ha ha. Niên nhã tuyền cười ra nước mắt.

Không biết từ đâu có một cỗ sức lực cực lớn, trực tiếp đẩy anh ra, bước xuống giường rồi quay lại nhìn anh hét lớn một tiếng, “Hoắc Lăng Trầm, thứ Vương bát đản nhà anh!”

Mắng xong cô cúi xuống tự nhặt áo khoác của mình, vừa khóc vừa cất bước rời khỏi phòng của Hoắc Lăng Trầm.

Vừa mở cửa phòng làm việc ra, lại đụng phải Trịnh Phi, nhìn thấy Niên Nhã Tuyền Trịnh Phi thốt lên một câu, “Phu nhân.”

Niên Nhã Tuyền vẫn còn đang khó chịu, nghiến răng nghiến lợi, không thèm trả lời lập tức chạy về phía thang máy.

Trịnh Phi không hiểu chuyện mô tê gì nhìn theo bóng lưng của cô, chắc là lại cãi nhau với tổng giám đốc rồi chứ gì?

Chắc là như vậy rồi, sau đó người đàn ông cũng từ trong phòng nghỉ bước ra, sắc mặt u ám không tưởng tượng được.

Nhìn thấy Trịnh Phi cũng chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái, ngồi thẳng xuống ghế sofa hút thuốc.

Cũng đã bước tới cửa phòng rồi, cũng không thể giả vờ là không thấy gì được, Trịnh Phi kiên trì tiến vào văn phòng, “Hoắc Tổng, phần văn kiện này là của bên công ty con khẩn cấp gửi tới..”

“Lúc trước bảo cậu đi điều tra chuyện của phu nhân, trong đó có tư liệu nói về chuyện tình cảm của phu nhân không.”

Trịnh Phi, “.. Không có.” Hoắc Lăng Trầm lúc ấy không nói gì cả, anh ta cũng không điều tra mấy chuyện thuộc lĩnh vực này của Niên Nhã Tuyền.

“Tài liệu đặt ở đây, bây giờ ngay lập tức đi điều tra đi.”

“Vâng, Hoắc Tổng.

“ Đặt biệt điều tra kỹ lưỡng các vấn đề giữa phu nhân và Cố Mặc Thành. “

“ Vâng.. “Trịnh Phi chuẩn bị rời đi, ngẩng đầu lên vô tình nhìn thấy trên mặt Hoắc Lăng Trầm có.. dấu tát? Nhìn kỹ lại một chút, xác định đúng thực là dấu bàn tay, Trịnh Phi há hốc mồm.

Nhất định là bị phu nhân đánh rồi..

“ Cút ra ngoài! “Một tiếng quát lớn, dọa Trịnh Phi lao một mạch chạy ra khỏi phòng.

Trở về lại vị trí của mình, Trịnh Phi mới vỗ vỗ con tim bé bỏng vừa mới bị dọa chết khiếp, má ơi, lần đầu tiên thấy tổng giám đốc nổi giận dữ dội đến như vậy.

Trước đó cho dù có vứt đi hợp đồng hơn trăm triệu, cũng chưa từng thấy tổng giám đốc như vậy bao giờ, bây giờ chỉ vì một cô gái.. Quả nhiên, anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

Cậu ta dường như cũng hiểu ra được lý do tại sao Trọng Hải Trình lại bị chỉ định đến công trường làm việc, thật ra Trọng Hải Trình rất thông minh, biết ôm chặt đùi của phu nhân từ sớm. Xem ra, sau này cậu cũng cần phải học tập một chút.

Bên này Niên Nhã Tuyền vừa ra khỏi tập đoàn ZL, trực tiếp đón xe đến trường học, nhưng đi được nửa đường, cô lại thay đổi ý định,“ Bác tài, đến Thượng Dương Quốc Tế. “

Sau đó cô lấy điện thoại mở Wechat, vào nhóm chat @Trịnh Hiểu Kha và @Lâm Uyển Oánh,“ Tôi chờ ở chỗ cũ, các cậu có đến hay không? “

“ Niên ca, chiều này hông lên lớp sao? “Thư Trạch Nam tò mò hỏi.

“ Không đâu, không có tâm trạng. “

* * *

Thời gian chờ đợi thật nhàm chán, Niên Nhã Tuyền lấy điện thoại đăng lên vòng bạn bè: Tôi muốn..

Nick Wechat H kia, lại bình luận cho cô,“ Bạn muốn làm gì? “

Niên Nhã Tuyền lúc đầu cũng không muốn trả lời, nhưng mà tâm trạng hiện giờ thực sự rất bực bội, cần tìm một chỗ để trút giận, liền trả lời một câu,“ Tôi muốn để Hoắc Lăng Trầm quỳ trên vỏ sầu riêng. “

Trong vòng bạn bè dù sao cũng không đề cập đến cái tên Hoắc Lăng Trầm, dù sao ngoại trừ những đứa bạn thân biết sự thật ra, những người khác đều cho là cô đang đùa giỡn hoặc là do quá si mê Hoắc Lăng Trầm.

H: Hoắc Lăng Trầm sao lại chọc giận bạn?

Người lạ vẫn là cần phòng bị một chút, Niên Nhã Tuyền:. Không chọc tôi, anh ta nghĩ rằng người phụ nữ của anh ta có người đàn ông khác, nên tôi tức giận.

Sau đó Niên Nhã Tuyền làm mới vòng bạn bè của mình mấy lần, cái tên H ấy không tiếp tục trả lời bình luận nữa.

Tuy nhiên, cô cũng không nghĩ gì nhiều, có lẽ là người đó đang bận. Có điều, cô thật sự tò mò cái người để hình đại diện trống không này là ai.

Ấn vào chỗ hộp thoại của H, gửi một tin nhắn,“ Xin hỏi vị anh hùng này đến từ đâu? “

Bên kia trả lời tin nhắn rất nhanh, chỉ có điều câu trả lời khiến cô phải sa mạc lời,“ Anh hùng không nên hỏi xuất xứ!”

* * *

Cô nghĩ mình cũng không có nhàm chán đến vậy, cho nên dứt khoát không để ý tới người đó nữa. Không ngờ rằng chưa qua hai phút, người tên H đó đã đổi ảnh đại diện.

Bất quá ảnh đại diện của anh ta khá quen, Niên Nhã Tuyền tò mò ấn mở hình đại diện ra xem, má nó, đây không phải là cô sao?

Lần trước cô cùng Trịnh Hiểu Kha đi Paris, ở dưới tháp Eiffel, Trịnh Hiểu Kha chụp cho cô một bức ảnh.

Trở lại cuộc trò chuyện, gửi một tin nhắn: Tại sao bạn lại dùng hình của tôi làm ảnh đại diện, bạn rốt cuộc là ai vậy, có quen biết tôi không?

H: Cảm thấy tấm hình này đẹp nên dùng, còn nữa tôi đang muốn đuổi theo bạn, được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.