Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 625: Chương 625: Bóng trắng




Lời vừa được nói ra từ miệng Lạc Thần, toàn bộ thần linh đến tham gia yến tiệc đều đứng cả lên, toàn bộ mọi việc do chúng tôi sắp xếp đã ổn thỏa hết rồi, hơn thế U Quân ngay vào lúc này lại tùy tiện ám sát các vị thần tiên, hành động này khiến cho sự căm ghét của các vị thần đối với anh ta lập tức khơi dậy, một đạo tiên khí từ trên người bọn họ cuồn cuộn mãnh liệt từ tứ phương tám hướng truyền cho tôi, mà lúc tôi đang hút linh lực của các vị thần thì U Quân lại đang nhìn vào tôi, cười lạnh một tiếng rồi hỏi: “Bày mưu tính kế đã lâu rồi nhỉ, vì để giết tôi mà nhẫn nhịn sống bên cạnh tôi lâu ngày đến vậy, em sỉ nhục bản thân như vậy có đáng không?”

Chuyện đã đến nước này rồi thì chẳng cần nói đáng hay không đáng nữa, tôi đang hai tay ra hấp thụ hết số linh lực của các vị thần tiên vào trong cơ thể tôi, đôi mắt chết chóc nhìn chằm chằm vào U Quân vô cùng chắc chắn mà trả lời anh ta: “Vì để anh chết đi, tôi làm cái gì cũng đều đáng cả!”

Nói xong, tôi trực tiếp dồn hết tất cả linh lực lại trong cơ thể mình ngưng tụ thành một đạo linh lực lớn mạnh đánh về phía U Quân! Sức mạnh vô cùng mạnh mẽ của luồng ánh sáng tỏa ra từ trong linh lực, sức mạnh ấy đều là do các vị thần truyền cho tôi, lúc luồng sức mạnh cực kì mạnh mẽ này đâm thẳng vào người của U Quân. U Quân muốn tránh nhưng mà luồng sức mạnh phóng ra nhanh như luồng điện, căn bản không đợi cho U Quân kịp né ra, trực tiếp đánh thẳng vào người của anh ta! Luồng sức mạnh và bộ khôi giáp của U Quân đang mặc trên người va chạm vào nhau sản sinh ra tiếng nổ vô cùng oanh liệt, âm thanh vang trời kéo theo là một luồng ánh sáng chói rọi rực rỡ được tỏa ra từ một phần linh lực, trong nháy mắt bắn vào xung quanh chúng tôi.

Luồng ánh sáng nổ ra này vẫn còn mang theo linh lực cực lớn, vào lúc nó bắn ra khiến cho những hòn non bộ với một lớp sương mù trong vòng mười mét xung quanh chúng tôi bị nổ tan tành thành từng mảnh, cả một hội vườn đào trở nên hỗn loạn tan hoang.

Cả người tôi đang lơ lửng phía trên, trước người U Quân không đến mười mét, cơn gió cuồng nộ từ trên người anh ta tản ra làm cho mái tóc dài và cái áo choàng mỏng của tôi bay phất lên, cuồn cuộn gào thét, linh lực của tôi đánh lên người U Quân, trực tiếp đập nát cái vương miện trên đầu của anh ta, một lọn tóc đen ở trên đầu trong nháy mắt từ trên đỉnh đầu của anh ta thả rơi xuống như thác nước, một dòng máu đỏ tươi cũng từ bên khóe môi của U Quân từ từ chảy xuống chiếc cằm bóng loáng của anh ta, tí tách tí tách mà nhỏ từng giọt xuống bộ áo giáp đang mặc trên người.

Lúc này, dù là vừa bị tôi dùng pháp lực đánh cho nội thương nhưng bản thân anh ta lại không hề để tâm, ngước mắt lên nhìn tôi, ở khóe miệng còn đang chảy máu nở ra một nụ cười ma mị và xảo trá nhìn tôi, lại giễu cợt mà hỏi tôi một câu: “Em không phải muốn giết chết tôi sao? Sao vậy? Chỉ có một chút bản lĩnh này thôi mà em cũng muốn giết chết tôi à?”

Mặc dù trước khi giao đấu với U Quân, tôi đã cân nhắc kĩ đến công năng pháp lực lớn mạnh của anh ta, có thể tôi vốn không phải là đối thủ của anh ta nhưng mà lúc tôi dùng pháp lực mà các vị thần tiên truyền cho tôi để đối phó anh ta, vậy mà anh ta vẫn còn có thể nói ra được câu này, điều này nhất thời khiến cho tôi có một chút căng thẳng, nếu như tôi đánh không lại anh ta thì phải làm sao đây? Tất cả những vị thần tiên này toàn bộ đều bồi táng theo tôi sao? Cho dù như thế nào tôi đều không thể thua, cho dù là có chết cùng U Quân đi nữa tôi cũng cam tâm tình nguyện!

“Vậy thì tôi muốn xem thử anh có bao nhiêu bản lĩnh!” Lúc tôi nói lời này với U Quân lại dâng lên một luồng linh khí mạnh mẽ to lớn, cầm lấy thanh kiếm linh lực lao về phía U Quân!

Một đạo linh lực lại đánh trúng vào người U Quân, U Quân cũng nâng thanh kiếm trong tay anh ta lên chặn lại đường pháp lực mà tôi chém từ trên đầu xuống, đồng thời ngay vào lúc này, Lạc Thần và Long Nhi cũng biến về nguyên hình của bọn họ, biến thành binh khí cùng với tôi bắt đầu chiến đấu với U Quân. Lạc Thần và Long Nhi sau khi uống máu của tôi, pháp lực trong nháy mắt tăng lên không ít, còn có các vị thần tiên hộ pháp giúp chúng tôi lúc chúng tôi và U Quân sắp diễn ra một trận chiến khốc liệt!

Lúc tôi bắt đầu công kích U Quân, anh ta không hề đánh trả, ngay sau khi Long Nhi và Lạc Thần cùng tiến vào trận đấu, pháp lực của chúng tôi lập tức tăng lên không ít, Long Nhi và Lạc Thần phối hợp với tôi công kích U Quân từ phía sau. Cho dù U Quân có lợi hại cỡ nào, anh ta một bên chống đỡ tôi, một bên lại phải chống đỡ pháp lực của Lạc Thần và Long Nhi thì không thể không buông bỏ đi vẻ mặt kiêu ngạo, đây mới đúng là thực sự ra tay, anh ta nâng kiếm lên trực tiếp vẽ ra một vòng tròn lớn trên không trung, trong miệng lại nhanh chóng niệm thần chú.

Ngay lúc U Quân niệm thần chú, toàn bộ thiên đình giống như một con thuyền đang lênh đênh trên biển bắt đầu rung chuyển dữ dội, trời đất mù mịt, giữa nơi những vị thần tiên đang hộ pháp cho chúng tôi cách chúng tôi không xa bắt đầu truyền đến những tiếng hét vì sợ hãi, pháp lực mạnh đến như vậy, tôi và Long Nhi còn có Lạc Thần căn bản không có cách nào áp chế được. Sau khi U Quân niệm thần chú xong, dang hai tay ra, một trận gió cuốn kịch liệt dữ dội từ bên tai tôi đột nhiên thoáng qua, U Quân ra một chiêu, bộc phát ra một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ theo cơn gió truyền vào tai tôi lúc nãy.

Sức mạnh vô cùng lớn mạnh lập tức thổi bật Lạc Thần và Long Nhi ra, một luồng khí tức bá đạo độc đoán, ngay khi thanh kiếm của tôi bị U Quân cuốn lấy, sức mạnh từ cơ thể anh ta tỏa ra ngay lập tức tấn công vào cơ thể tôi. Lục phủ ngũ tạng giống như bị xé ra trong nháy mắt, cổ họng ngọt ngào, trong miệng tôi bộc phát ra một tràn mùi máu tanh mãnh liệt, một bụng máu đặc sệt được phun ra trên mặt ngọc bạch, cả thiên đình, thiên cung, phủ đệ không còn được che phủ bởi lớp tiên sương trắng nữa, tất cả đều bị sức mạnh của U Quân làm cho nổ tung, từng mảnh từ gần đến xa bắt đầu vỡ ra, luồng khí đen còn bao lấy xung quanh chúng tôi, dường như tiên khí của cả tiên giới trước nay đều biến mất, biến thành một cục diện đổ nát và hỗn loạn giống như địa ngục.

Tôi biết tôi đã dùng gần hết pháp lực của mình rồi, nhưng chiêu thức hôm nay của anh ta mang tính hủy diệt cả trời đất nên đã tiêu hao một phần lớn tinh lực của U Quân, hiện tại tôi vẫn chưa chết nhưng mà các vị thần tiên trên trời đã bị sức mạnh vừa nãy bộc phát trong cơ thể của U Quân tỏa ra tấn công làm người chết người bị thương, một vùng tang thương, trận hình hộ pháp cho chúng tôi cũng đã bị thương sau đợt tấn công vừa rồi, toàn bộ đều đã tán loạn rồi.

Các vị thần tiên bị phá tan, đại cục dường như đã được định rồi, tôi nhìn thiên đình ở trước mặt tôi biến thành một đống đổ nát, còn có những vị thần tiên bởi vì pháp lực yếu kém mà bị sức mạnh của U Quân công kích mà chết, tôi đột nhiên có một sự đau khổ đến nỗi khóc không ra nước mắt nữa, một trận chiến lớn chỉ bởi vì giết U Quân mà phải trả cái giá này, cái giá lớn hơn dự tính của tôi một chút mà đã lớn đến như vậy, nếu như không loại trừ U Quân thì tất cả những điều này đã phải hy sinh vô ích rồi!

“Lạc Thần, Nam Hải Long Vương, hai người hãy ở lại để canh giữ thiên đình, đề phòng Hậu Thổ, bảo vệ các vị thần tiên!”

Tôi quay đầu hướng về phía U Quân mà ra lệnh cho Long Nhi, căn bản không đợi bọn họ hỏi cụ thể tôi muốn làm cái gì, tôi trực tiếp vứt đi thanh kiếm trong tay, niệm một câu thần chú rồi bay đến bên cạnh U Quân, dùng sức mạnh trong cơ thể khống chế anh ta, mang theo cả người U Quân từ trên trời bay xuống!

Ngay lúc này tôi đã dùng pháp lực mà Liễu Long Đình cầu phúc cho tôi ở núi Trường Bạch mới có được để khống chế U Quân, mà U Quân thấy tôi đưa anh ta xuống mặt đất bèn nói với tôi: “Nữ Hi vô dụng, em không giết nổi tôi đâu.”

Tôi biết tôi không thể giết nổi U Quân, nhưng mà cứ cho là không giết nổi thì tôi cũng dùng cái mạng này của tôi để anh ta vỡ thành ngàn mảnh mà chết, lúc U Quân hỏi tôi câu này, tôi lại vận công cưỡng ép đem pháp lực trong cơ thể tôi lại bộc phát ra ngoài một lần nữa, hóa thành rất nhiều luồng sáng, những luồng sáng này mang theo ý niệm của tôi, giống như những sợi tơ quấn vào trong kén điên cuồng xoay quanh chúng tôi, hút ra đạo khí đen trong người U Quân, luồng khí đen kia chính là linh lực của anh ta.

“Cho dù là giết không nổi anh thì tôi cũng phải giết chết anh!”

Lúc nói xong lời này, sau khi tôi cưỡng ép vận công, nội tạng vốn dĩ đã bị U Quân đánh cho bị thương bắt đầu không chịu đựng nổi linh lực to lớn trong cơ thể, dần dần bị tan chảy, tôi lập tức nôn ra một miệng máu cũng biến thành màu đen.

U Quân nhìn thấy tôi cố chấp như vậy, muốn vùng vẫy khỏi tôi, nhưng mà cả người anh ta đều đã bị tôi dùng pháp lực bao quanh, trong nhất thời không thể thoát khỏi tôi, thế là cúi đầu tức giận mà nhìn tôi, mắng một câu: “Em hận tôi đến vậy sao? Em mà cứ như thế này thì đến cả em cũng sẽ chết đấy!”

“Vậy thì tôi cũng sẽ cùng chết với anh.”

Tôi cố chịu đựng cơn đau đang dâng trào trong bụng mình, bộ áo trắng trên người đã bị dính đầy máu đen do tôi nôn ra, mà U Quân khi nghe thấy tôi nói câu này, biểu tình trên sắc mặt cũng trở nên kiên quyết dứt khoát nói với tôi: “Vậy thì tôi sẽ thành toàn cho em, chúng ta cùng nhau đi chết.”

Nói xong, một luồng khí tức từ trong lòng bàn tay của U Quân chưởng vào ngực của tôi, xâm nhập vào nội tạng của tôi, lập tức bị đục thành một lỗ!

Ngay lúc này thời gian như ngừng lại, tôi không có cách nào khống chế linh lực của mình, cả cơ thể giống như đã chết đi rồi vậy, buông cánh tay đang nắm chặt U Quân ra, tôi rơi xuống một hồ nước trong xanh trên mặt đất ngay phía dưới chúng tôi! Tôi cuối cùng phải chết rồi sao?

Cả cơ thể của tôi giống như đang bị lửa thiêu đốt, thời điểm khi bản thân tôi hỏi câu này, thế giới này, khí tức thanh tịnh vây quanh tôi, ngay lúc tôi đang ở trên không trung sắp rơi vào làn nước trong xanh đợi chờ cái chết, dưới mặt nước bình lặng không một gợn sóng, một bóng trắng như vầng trăng sáng phản chiếu lên mặt nước trong xanh, vội vàng mà bay về phía tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.