Lúc này tôi thậm chí cũng đang tự hỏi mình có phải vì muốn trả thù Liễu Long Đình nên mới cam tâm tình nguyện gả cho U Quân hay không? Nhưng ngẫm lại, thật ra tôi cũng không muốn trả thù anh ta đến mức như vậy, tôi chỉ muốn mình có một cái thang để leo xuống, để khiến mình không như một kẻ đần độn vô duyên vô cớ lại cứu Liễu Long Đình một mạng.
Dù bây giờ tôi dùng cách thức gì, hay dùng có gì để che dấu cho qua thì cũng không thể chối bỏ sự thật tôi đã cứu Liễu Long Đình, trong lòng tôi vẫn không hy vọng nhìn anh ta chết đi.
Ba ngày nay U Quân cũng hết sức hào phóng, anh ta không ngừng đưa lễ hỏi sang nhà họ Liễu trong hai ngày liên tục, mọi người vốn đều biết Liễu Liệt Vân là vợ cả không được yêu quý, U Quân căn bản không hề quan tâm đến chuyện sống chết của cô ấy, cho nên trong ngày thường căn bản không hề có tà yêu hoặc vị thần linh nào sẵn lòng tiếp cận nhà họ Liễu, giờ đã không giống vậy nữa, nhà họ Liễu bỗng nhiên lại được U Quân coi trọng như vậy, một vài tà yêu ở trong núi đều xôn xao đồn đoán là U Quân đã hồi tâm chuyển ý với Liễu Liệt Vân, giờ gửi tới lễ trọng để làm hôn lễ, định cưới cô ấy một lần nữa, liền nhao nhao đến nhà họ Liễu chúc mừng.
Có thể là tự bản thân mình đã trải qua quá nhiều chuyện, lại cũng có thể là vì trong lòng Liễu Liệt Vân chỉ thầm mong Liễu Long Đình có thể còn sống là được nên khi những tà yêu này đến chúc mừng trên mặt cô ấy cũng không có đến nửa phần lúng túng, thế nào thì cứ để nó như vậy, cứ nói lại mọi việc thật rõ ràng theo đúng sự thực là được.
Trước mặt đám đông nhiều con tà yêu nghe nói là không phải lấy Liễu Liệt Vân thì lại bắt đầu quay sang lấy lòng tôi, nhưng tôi lười không muốn gặp đám ta yêu này để nghe một đống lời a dua nịnh hót, nghĩ đến ngày mai tôi sẽ gả đi ra ngoài rồi, U Quân cũng không phải là Phượng Tổ Thiên trước đây hay những ông chồng người phàm kia, hay là Liễu Long Đình nghĩ thế nào thì chính là như thế đó, bây giờ U Quân đã là tân đế, dựa theo tính cách của anh ta, mà trên người anh ta cũng đang mang hồn phách của năm người anh em khác, bọn họ vì ích lợi nên sẽ không có khả năng chắp tay dâng tôi trả lại cho Liễu Long Đình, nếu Liễu Long Đình còn muốn cướp tôi về thì chỉ có thể đánh bại U. Quân, nhưng hiện tại đỉnh Tạo Vật và cả thiên hạ đều nằm trong tay U Quân, Liễu Long Đình chẳng có gì, chỉ là một con xà yêu nhỏ bé thì lấy cái gì để cướp tôi về?
Khi trong lòng tôi nghĩ đến điều này thì bỗng nhiên lại thấy có phải bản thân lại đang tự mình đa tình không, Liễu Liệt Vân nói với tôi Liễu Long Đình còn thích tôi chẳng qua là vì cô ấy muốn tôi bởi vì cảm động mà cứu anh ta, mà không phải anh ta thật sự vẫn còn tình cảm với tôi, nếu thực sự còn một chút cảm tình nào với tôi thì anh ta cũng không thể đến lúc chết vẫn còn giấu trái tim của tôi đi không trả lại, không chừng lần này tôi cứu anh ta lại cũng giống như trước kia, rước về chuyện gì không hay ho, hoặc là thậm chí đã rơi vào cái bẫy Liễu Long Đình đã chuẩn bị sẵn.
Nhưng tôi nghĩ khả năng này cũng không lớn, tự bản thân Liễu Long Đình cũng biết tôi không còn tình cảm với anh ta, làm sao anh ta lại dám dùng chiêu này, hơn nữa anh ta cũng hoàn toàn không có lý do gì phải làm như vậy? Nếu anh ta muốn hại tôi thì cũng sẽ không chịu chết thay tôi, ngay cả mạng mình cũng không cần thì làm sao có thể có thời gian đi tính kế?
Hiện tại đã là rạng sáng ngày thứ ba, bởi vì muốn trang điểm nên trời còn chưa sáng tôi đã tỉnh dậy, lát nữa U Quân sẽ đến đón dâu vào buổi sáng, các bước trong hôn lễ đều dựa theo quy củ trong nhân gian.
Sau khi thống trị Tam Giới U Quân sẽ ở Cửu Trọng Thiên, cũng chính là chỗ ở trước kia của tôi, lúc trước khi Liễu Long Đình cai quản toàn bộ Quy Khư U Quân đã muốn có Cửu Trọng Thiên rồi, dù sao Cửu Trọng Thiên là Thiên giới do tự nhiên sinh ra, tuy lúc trước thuộc về quyền cai quản của Thiên Đình nhưng lại cao hơn Thiên Đình, không chịu thứ gì hạn chế, tồn tại cùng trời đất.
Không thể không nói, mặc dù U Quân xuất thân là một tà yêu hèn mọn từ dưới mặt đất lên nhưng dựa vào âm mưu của chính mình và thời vận nên mới trở thành đế vương cai quản cả thiên hạ, nhưng năng lực tư duy và khả năng nhìn nhận đại cục của anh ta cũng không hề thua kém những đế vương từ trước đến nay, hơn nữa, so với Thiên để trước đây và Liễu Long Đình thì lại càng thận trọng hơn, một khi anh ta đã ngồi vững vị trí Thiên đế này thì ngày sau có muốn lay chuyển được anh ta quả thực là còn khó hơn lên trời.
Nhưng từ lần trước 0 Quân đến nhà xe tìm tôi thì tôi cũng không gặp lại anh ta nữa, Liễu Liệt Vân cũng không biết U Quân quản lý các vị thần linh như thế nào, vốn là tôi cũng không biết bây giờ U Quân đã biến thành bộ dạng gì rồi nhưng chỉ cần nghĩ tới sẽ gả cho anh ta, nghĩ đến việc gả cho sáu cái hồn phách yêu quái gộp trong một thân thể, nghĩ đến khi bọn họ biến trở về nguyên thân có bộ dạng ghê tởm thế nào thì tôi lại thấy buồn nôn.
. Nhưng con đường này là do chính tôi lựa chọn, tôi đã chọn cứu Liễu Long Đình thì tôi sẽ phải gả cho anh ta. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ tốt cả rồi, đang ngồi trong phòng chờ U Quân tới đón tôi lên Cửu Trọng Thiên, nghĩ đến việc tôi sẽ rời xa nhà họ Liễu, rời xa Liễu Long Đình thì trong lòng tôi như bị kim châm, thỉnh thoảng sẽ chích vào thịt trong tim khiến tôi đau đớn từng cơn.
Vốn là tôi đã nghĩ rằng khi tôi gả ra ngoài sẽ đi nhìn Liễu Long Đình một lần nữa, nói cho anh ta biết nếu anh ta còn không thể vượt qua thì tôi sẽ phải gả cho người khác, nhưng khi loại ý nghĩ này nổi lên trong đầu tôi lại tự mắng mình là một kẻ ngốc, tôi có lấy chồng hay không là do bản thân tôi quyết định, cho dù tôi không lấy U Quân thì tôi cũng sẽ không tái giá với Liễu Long Đình, chuyện cho tới bây giờ giữa tôi và Liễu Long Đình đã không còn khả năng nữa, chúng tôi đều bị đối phương tra tấn ra vô số vết thương, bây giờ chính là lúc giải thoát, là khi hai người chúng tôi được tự do, mà tôi cũng không bao giờ muốn dùng bộ dạng đi ăn xin tình cảm của người khác để xuất hiện lại trước mặt anh ta.
Tôi vẫn luôn nhẫn nại, cố khống chế hai chân và suy nghĩ trong lòng, tận lực không nghĩ đến Liễu Long Đình, khi đội ngũ đón dâu của U Quân đến Kiều Nhi chạy về phía tôi, hỏi tôi: “Chị Tiểu Tô, chị sắp gả cho anh rể rồi, chị thật sự không muốn đến gặp anh ba của em một lần sao?”
Trước khi Kiều Nhi hỏi tôi tôi đã tự hỏi lòng mình rất nhiều lần như vậy, khi cảm xúc đã đạt tới cực hạn thì cũng dần bình tĩnh trở lại, tôi không đáp lại câu hỏi của Kiều Nhi mà hỏi cô bé: “Vậy em có hận chị không? Chị đoạt chồng của chị gái em mà.”
Tôi vừa nói vậy thì Kiều Nhi lập tức ngả vào trong lòng tôi, trả lời tôi: “Em biết trong lòng chị vẫn còn có anh ba, giống như trong lòng chị hai vẫn còn anh rể, em chỉ trách mình tu luyện chưa đủ, không thể sửa đổi vận mệnh của mọi người, thật ra cái gì em cũng biết, nhưng cái gì em cũng đều không làm được.”
Ngay từ đầu tôi còn tưởng rằng Kiều Nhi sẽ trách tôi, nhưng không ngờ tuy rằng cô bé vẫn còn là một đứa trẻ nhưng cũng đã nhìn thấu được nhiều điều như vậy, có những lời này của Kiều Nhi thì dù mọi việc đều là kế hoạch của Liễu Long Đình thì trong lòng tôi cũng sẽ không tức giận, không khó chịu như vậy, bởi vì có Kiều Nhi tồn tại nên đối với mọi người tôi sẽ có thêm một phần tha thứ và bao dung.
Nhưng nhìn bộ dạng nằm ở trên giường sắp chết của Liễu Long Đình thì tôi đoán anh ta cũng chẳng còn mấy khí lực để bố trí nhiều như vậy.
“Chú rể đã tới, cô dâu mau trùm khăn lên.”
Đứa trẻ Long Đằng ngốc nghếch, vô tâm vô tư này căn bản là không hiểu chuyện tình cảm của người lớn, chỉ biết có hôn lễ sẽ chơi rất vui, khi U Quân vào nhà đón tôi cậu còn đứng ngoài kêu to lên như vậy.
Kiều Nhi nghe thấy Long Đằng kêu chú rể đến rồi thì mau chóng cầm giúp tôi chiếc khăn, trùm lên đầu tôi, nhắc tôi ngồi ngay ngắn lại.
Đối với việc gả cho U Quân tôi cũng không nghĩ sau khi gả đi sẽ có ngày tháng tốt đẹp gì, quỷ yêu vĩnh viễn vẫn là quỷ yêu, chuyện bọn họ hại người có rất nhiều, chỉ sợ sau này khi tôi đến ở Cửu Trọng Thiên sẽ phải nhận hết những sự ức hiếp và chèn ép từ những người anh em của U Quân, dù sao từ Liễu Liệt Vân cũng có thể nhìn ra, trong mắt U Quân chỉ có ích lợi và quyền lực, căn bản chính là một kẻ vô tình vô nghĩa.
Dù tôi cũng biết gả cho U Quân sẽ có hậu quả gì nhưng tôi vẫn chọn gả cho anh ta chỉ vì muốn cứu Liễu Long Đình, dùng chính sinh mệnh của phần đời còn lại để đổi lấy, giờ tự mình nghĩ lại tôi thấy cực kỳ buồn cười, bản thân tôi cũng không hề mong chờ cuộc hôn nhân này nên khi U Quân tới tôi cũng không chú trọng quá nhiều đến lễ tiết, muốn làm thế nào thì cứ thế mà làm.
Nhìn qua vạt dưới của lớp khăn cho tôi nhìn thấy bóng dáng một chiếc quần đỏ đang bước tới trước mặt mình, tôi đoán đây chính là U Quân, tôi gả cho anh ta đơn giản cũng chỉ là một vật hi sinh giúp củng cố quyền lực, thật là một tên yêu quái chết tiệt, vì chính mình mà có thể hai bất kì ai.
Kiều Nhi lúc này đang đứng ở bên cạnh tôi, Liễu Liệt Vân đã dạy cô bé phải làm thế nào, khi U Quân đứng trước mặt tôi, Kiều Nhi hộ lớn một tiếng: “Mời chú rể dắt tay cô dâu.”
Tôi cũng không câu nệ, đây cũng không phải lần đầu tiên tôi gặp U Quân, trực tiếp giơ tay ra ngoài, thầm nghĩ mau chóng chấm dứt, không ngờ rằng U Quân không cầm tay tôi mà là cúi người trực tiếp ôm lấy thắt lưng tôi, bế tôi lên ôm vào trong lòng anh ta.