“Anh nói cái gì?”
Tôi nhất thời kinh ngạc có chút không dám tin, điều này sao có thể? Minh giới giống như là Thiên giới và nhân gian, là một khoảng không gian rất lớn tồn tại. Bàn Cổ từ lúc khai thiên lập địa, mở ra thiên địa, ở giữa là nhân gian, mà địa này chính là Minh giới, mười tám tầng Minh giới, rộng lớn vô cùng, làm sao có thể bị phong ấn?
Chuyện này, đổi thành bất cứ người nào, cũng không dám tin tưởng, tam giới đã trở thành định luật cố định, lúc trước Bàn Cổ khai thiên, cũng là ở giữa thời kì hỗn độn không yên của thiên địa đúng lúc tách ra, hiện giờ hết thảy đều đã ổn định, tam giới này liền giống như một cây đại thụ từ hạt giống đã nảy mầm dần dần lớn lên, đã không phải thần, hoặc là sức mạnh của con người có thể thay đổi. Phong ấn cả địa ngục, tôi căn bản là không thể nào tưởng tượng được, đây rốt cuộc là thần linh yêu tà gì, mà lại có uy lực lớn như vậy!
Thấy tôi mở to hai mắt, Lạc Thần cũng biết tôi không tin, vì thế liên tiếp tục giải thích với tôi nói: “Chuyện này, ta biết Hi Hoàng không tin, mới đầu ta cũng không tin, dựa theo nhiệm vụ mà em đã giao cho ta, đi vào Âm Phủ tìm Tần Quảng Vương. Nhưng ta đã tìm lần lượt tất cả các cửa có thể đi vào địa ngục, nhưng những cửa vào đó, tất cả đều bị cùng một loại kết giới phong ấn, hơn nữa kết giới này pháp lực thật lớn, ta muốn mạnh mẽ đột phá, cũng không thành công. Hơn nữa, mấy ngày nay người phàm trần chết đi đã không có âm soa đến dẫn dắt hồn phách của bọn họ tiến vào địa ngục, những vong hồn này, tất cả đều đang phiêu đãng trên mặt đất, không chỗ nào nương tựa, căn bản cũng không thể đầu thai chuyển thế.”
Nhân gian và Minh giới, một âm một dương, ví như ban ngày và ban đêm, không thể thiếu mất một phương nào. Nếu Minh giới bị phong ấn, người ở nhân gian chết đi không thể đầu thai, không có đầu thai thì sẽ không sẽ có trẻ con sinh ra, chờ người đang sống hiện tại đều già chết hết rồi, nhân gian này, sẽ biến thành quỷ giới nhân gian, làm trái lẽ thường của tam giới.
“Vậy anh có truyền gọi Tần Quảng Vương hay không, hoặc là Diêm Vương khác?” Tôi hỏi Lạc Thần.
Lạc Thần gật gật đầu: “Đã truyền gọi, nhưng không nhận được bất cứ câu trả lời nào.”
Nếu nói như vậy, kết giới này, không chỉ có ngăn trở người trên mặt đất đi xuống, cũng ngăn trở quỷ thần trong Minh giới đi ra, nhưng mấy ngày hôm trước Thần Tú còn đi tìm tôi, cô ấy là làm sao đi ra được?
Đương nhiên, tôi vẫn không quá tin tưởng Thần Tú, nhưng nếu nói địa ngục kết giới lớn như vậy là cô ấy bố trí ra, đây căn bản là không có khả năng. Mặc dù cô ấy xem như là quỷ đế đứng đầu ngũ phương Minh giới, quản lý quỷ môn quan, xem như là quỷ thần số một số hai của Minh giới, nhưng nếu như cô ấy có pháp lực lớn như vậy, cũng không thể hy sinh tu vi tám trăm năm làm ra một món quà hậu hĩnh để tặng cho tôi, hơn nữa cô ấy cũng là nhóm người đầu tiên Nữ Oa tạo ra biến thành thần, thần cách cũng còn không cường đại như vậy, nếu cô ấy một người cầm quyền to lớn như vậy cũng không thể bố trí ra kết giới cường đại như vậy, vậy còn ai vào đây nữa?
Thật ra ngoài Thần Tú ra, tôi còn nghi ngờ một người, chính là U Quân.
Nhưng U Quân pháp lực đã hao hết, lại liên tục tổn thương ba thành tính mạng, bây giờ anh ta chạy trối chết còn không kịp, sao có thể còn có còn có pháp lực lớn như vậy? Cho dù Hậu Thổ Hoàng là thuộc hạ dưới tay anh ta, cũng không thể nào, bởi vì kết giới này có thể phong bế được cả Minh giới, căn bản là khó có thể tưởng tượng lớn như thế nào.
Tôi nhất thời cũng suy nghĩ không ra cái gì, cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp mặc quần áo, nói với Lạc Thần: “Anh lại theo tôi đi một chuyến Đông Hải nữa.’’
“Đi Đông Hải làm gì?” Lạc Thần vừa hỏi tôi, vừa đi theo tôi đi ra ngoài.
“Đi tìm Thần Tú.’’
Thần Tú là Minh vương phương Đông, ở tại phía đông của đại dương, Đông Hải cũng chính là nơi ở của cô ấy.
Lúc tôi dẫn Lạc Thần đi ra, Liễu Long Đình cùng Cô Hoạch Điểu bọn họ đang ở đại sảnh. Cô Hoạch Điểu nhìn thấy tôi áo mũ không chỉnh tề dẫn theo Lạc Thần từ trong phòng đi ra, mà Lạc Thần lúc này lại là bộ dạng con trai, nhất thời liền trợn to mắt nhìn tôi và Lạc Thần, lại nhìn Liễu Long Đình, ánh mắt cậu ta nhìn Liễu Long Đình, giống như tôi đã đội vô số tầng nón xanh cho Liễu Long Đình vậy.
Mối quan hệ giữa tôi cùng Liễu Long Đình vừa mới tốt lên, nhưng vừa tốt như vậy, tôi lại gặp chuyện. Lúc tôi nhìn thấy Liễu Long Đình, trong lòng do dự một chút, không biết nên nói chuyện này cho anh ấy hay không, nếu tôi nói với anh ấy, anh ấy sẽ cùng tôi bôn ba, cuộc sống của anh ấy vốn dĩ có thể yên bình sẽ bị quấy rầy.
Suy nghĩ một chút, trước khi chuyện này vẫn chưa được điều tra rõ ràng, tôi vẫn không định nói với Liễu Long Đình, vì thế liền thừa dịp tất cả mọi người ở đây, tôi liền nói với bọn họ tôi có chuyện gì phải ra ngoài với Lạc Thần một chuyến.
Nói xong tôi là tức đi ra ngoài.
“Đứng lại.” Liễu Long Đình gọi tôi lại: “Quần áo cũng chưa mặc, cơm còn chưa ăn, đi đâu?”
Lúc Liễu Long Đình hỏi tôi như vậy, tôi tạm thời lại không giải thích rõ với anh ấy, dù sao chuyện này tôi cũng là một hồi lâu mới có thể tiếp nhận, lại càng không muốn nói với Liễu Long Đình, lúc này tôi hơi hối hận nhanh như vậy liền làm hòa như lúc đầu với anh ấy. Hiện tại chuyện này vốn dĩ rất cấp bách, trên thế giới mỗi một phút mỗi một giây đều có người chết, nếu không nhanh chóng điều tra rõ chuyện này, những hồn phách kia du đãng ở trên thế giới, nếu số lượng càng ngày càng nhiều, âm dương sẽ mất cân bằng, người đang sống sẽ sinh bệnh, bị nhiễm âm khí dần dần tiêu hao tỉnh mạng.
“Bây giờ không có thời gian giải thích với anh, trở về rồi tôi sẽ nói cho anh biết.’’
Tôi đầu cũng không quay lại liền nói với Liễu Long Đình, tiếp tục đi ra cửa, nhưng lúc đến cửa, cổ tay của tôi nháy mắt đã bị một đôi bàn tay to sau lưng tôi nắm lại, một giọng nói vô cùng không vui truyền tới tôi, nói với tôi: “Bây giờ cơ thể của em còn chưa khôi phục hoàn toàn, để tôi đi cùng với em.’’
Liễu Long Đình nói xong, trực tiếp gọi thần liễn của anh ấy đến, vừa chỉnh trang lại áo quần của tôi, vừa đỡ tôi đi lên, hỏi tôi đi nơi nào.
Phỏng chừng là nhìn thấy Liễu Long Đình trưng ra một khuôn mặt đen xì với tôi, Lạc Thần sợ Liễu Long Đình trách cứ tôi, vì thế liền thay tôi trả lời Liễu Long Đình, nói là đi phía đông của Đông Hải.
“Nơi đó không phải là phủ đệ của Thần Tú ở sao?” Liễu Long Đình hỏi một câu: “Hai người tìm cô ấy làm gì?”
Lạc Thần lại đem chuyện Minh giới bị phong ấn nói với Liễu Long Đình một lần nữa, hơn nữa nói sau khi Minh giới bị phong ấn, Thần Tú đã tìm đến tôi, cho nên chúng tôi đã nghĩ trước tiên tìm cô ấy để biết tình huống. Nhưng mà lúc Liễu Long Đình nghe thấy chuyện này, cũng không có kinh ngạc như tôi vậy, nhìn thấy biểu tình trên mặt anh ấy, giống như là có chút ngờ vực gì, vì vậy rất bình tĩnh ừ một tiếng với Lạc Thần, sau đó quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc, nói với tôi: “Em rốt cuộc là có ý gì? Xem tôi là trai bao sao? Lúc muốn làm tôi liền giả mù sa mưa đối xử tốt với tôi, làm xong rồi thì cái gì cũng không có chuyện của tôi, đã xảy ra chuyện gì cũng không nói với tôi, em rốt cuộc xem tôi là cái gì đây?”
Má ơi! Tôi lúc nào thì xem Liễu Long Đình là trai bao cơ chứ, mặc dù trong lòng tôi cũng muốn anh ấy, nhưng anh ấy cũng không đến mức nói khó nghe như vậy! Hơn nữa Lạc Thần vẫn ở bên cạnh chúng tôi, anh ấy vậy mà lại nói loại chuyện này với tôi, hơn nữa tôi không muốn nói với anh ấy cũng là không muốn anh ấy vất vả, hơn nữa chuyện này cũng là thuộc bổn phận của tôi, luôn gọi anh ấy giúp tôi cũng không tốt. Anh ấy thì hay rồi, suy nghĩ cho anh ấy trái lại còn bị trách là tôi xem anh ấy là trai bao nữa.
“Anh đang nói cái gì? Tôi khi nào thì nghĩ anh như vậy!” Tôi nhất thời hơi tức giận, Liễu Long Đình anh ấy sao lại không biết tốt xấu như vậy, nếu đổi thành người khác, tôi ước gì có thể lôi kéo đi cùng tôi để còn chịu khổ.
Mất thấy chúng tôi đều sắp cãi nhau, Lạc Thần ngồi ở một bên, vội vàng giải thích với Liễu Long Đình, nói tôi không ý này, tôi chính là không muốn Liễu Long Đình gặp phải phiền toái, hơn nữa chuyện này chúng tôi tự mình cũng có thể xử lý tốt, chờ chúng tôi có kết quả, lại nói với anh ấy cũng không muộn.
Quả nhiên trước đây Lạc Thần đã nhận sự giúp đỡ của Liễu Long Đình, liền ngay cả giọng điệu nói chuyện với Liễu Long Đình, đều mềm xuống, đây rõ ràng chính là Liễu Long Đình không có chuyện gì kiếm chuyện trách tôi. Anh ấy cái người này, trước khi bên nhau và sau khi bên nhau, hoàn toàn không là hai người, nếu đổi lại bây giờ tôi không đáp ứng anh ấy, hiện tại anh ấy nào dám loại dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi, cho dù là tôi không nói gì với anh ấy, tự anh ấy cũng dán lại đây, nói với tôi một ít lời nói dịu dàng. Quả nhiên người đàn ông này chính là như vậy, khi đò đưa thì ra sức cưng chiều nhưng mà đạt được đến tay rồi, chính là tính tình hoàn toàn khác.
Bây giờ tôi cũng lười tranh cãi với Liễu Long Đình, cãi tới cãi lui cũng không có ý nghĩa gì, anh ấy nói cái gì đều đúng, sau này chuyện gì vừa khổ lại vừa mệt, tôi tất cả đều gọi anh ấy đi làm, nói như vậy, anh ấy sẽ không có ý kiến.
Nhưng mà lúc trong lòng tôi đang buồn bực, lại cân nhắc tỉ mỉ lời Liễu Long Đình vừa nói với tôi hôm qua, tôi rõ ràng biểu hiện ra chính là bộ dạng không phải rất muốn anh ấy, anh ấy làm sao biết tôi muốn anh ấy, hơn nữa anh ấy và tôi hòa hảo, quả thực giống như là sau khi hiểu tâm tư của tôi, hạ cho tôi một bàn cờ lớn, khó có thể nào là Cô Hoạch Điểu nói cho anh ấy trong lòng tôi suy nghĩ cái gì? Hoặc là bởi vì trái tim tôi đang ở chỗ anh ấy, cho nên anh ấy biết suy nghĩ của tôi?