Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 804: Chương 804: Vẫn nguyện ý cứu anh ấy?




Lúc này, tôi không thể giải thích được liền nhớ lại một giấc mơ của mình trong quá khứ. Trong giấc mơ thì tôi cũng bị Liễu Long Đình Phong khóa chặt, chẳng lẽ tất cả những điều trong giấc mơ đều là sự thật sao?

Mặc dù bây giờ tôi rất yêu Liễu Long Đình, nhưng khi chứng kiến kiếp trước bị Liễu Long Đình nhốt trong động thì trong lòng tôi có một chút khó chịu. Đồng thời nếu tôi không yêu hóa thì có lẽ kiếp này tôi sẽ không phải sống đau đớn như vậy, mà rốt cuộc là trong lòng Liễu Long Đình đang nghĩ gì vậy, đây là nhất kiến chung tình sao? Khẩu vị của hai anh em họ cũng thực sự là hiếm có, thậm chí họ sẽ yêu cùng một người phụ nữ. Đây có phải là vì ở thời hồng hoang nên họ chưa từng nhìn thấy phụ nữ nào?

Giờ phút này, cho dù là nghi ngờ như thế nào đi nữa thì chính tôi cũng không cách nào thay đổi chuyện đã xảy ra. Kế tiếp Liễu Long Đình thật sự giống như là xuất hiện ở trong mộng của tôi, có thể là vì anh ấy ngăn cản không cho tôi gả cho Đế Tuấn, nên trực tiếp làm chuyện vợ chồng với tôi trong hang động.

Tôi có thể nghe được những gì kiếp trước của tôi đang nghĩ trong lòng. Kiếp trước của tôi cảm thấy rất đau đớn, không ngừng dãy dụa, cảm giác dường như mọi thứ đã bị hủy hoại. Cô ấy muốn trốn thoát nhưng không thể phá tan sức mạnh của Hỗn Độn Chung. Tuy nhiên từng ngày từng ngày khuất phục, cuối cùng thì cô ấy cũng đã hoàn toàn khuất phục trước sự đàn áp của Liễu Long Đình. Dù sao thì chỉ có như vậy thì kiếp trước tôi mới có thể khá hơn và sẽ được tự do.

Lại là thời gian chuyển dời thật nhanh, ngày xuất quan của tôi và Liễu Long Đình đã đến. Ngày chúng tôi rời xuất quan thì Đế Tuấn đích thân đến đón chúng tôi, với căn cơ tu luyện vững chắc thì tôi cũng có thể thay đổi từ một yêu quái sang hình dạng con người theo ý muốn. Đế Tuấn rất vui khi thấy khuôn mặt ngây dại của tôi đã trưởng thành hơn sau khi tôi tu luyện lâu như vậy. Anh ta trực tiếp kéo hai tay tôi lên, đặt vào lòng bàn tay và nói: “Những năm tháng này Thần Tôn thật sự là càng ngày càng quyến rũ động lòng người. Lúc trước tôi đã nghe lời Thần Tôn mà rời khỏi Vũ tộc, nay đã là vua của Yêu tộc trên Tam Giới, đồng thời tự phong là Thiên Đế chưởng quản 36 giai tầng. Hiện tại tôi có được thành tựu lớn như vậy tất cả đều dựa vào lời nhắc nhở của Thần Tôn ngày đó, nếu không có Thần Tôn chỉ dẫn thì e rằng đã bị người của Vũ tộc lợi dụng từ lâu, cuối cùng tôi sẽ rơi vào kết thúc thảm hại.”

Đế Tuấn vừa nói thì anh ta vừa nắm tay tôi, kéo tôi đi vào thần liễn của anh ta, dẫn tôi trở về thiên cung. Còn Liễu Long Đình thân là em trai của anh ta cũng đi theo Đế Tuấn về.

Sứ mệnh của tôi từ khi sinh ra đến nay là phục hưng Nhân tộc, cùng ba người trong Tam Thanh biến thành từ Tinh Khí Bàn Cổ như nhau. Chúng tôi phải nâng đỡ Nhân tộc trở thành người thống trị thiên hạ, thế nhưng mà thiên hạ này bây giờ lại trở thành thiên hạ của quỷ thần. Tất cả yêu quái đều được tôn xưng là thần và cai quản thiên cung, mà yêu quái thì ăn thịt người, nếu cứ tiếp tục như vậy e rằng loài người sẽ không bao giờ có một tương lai tươi sáng.

Khi Đế Tuấn nói những điều này với tôi, tôi đã hỏi lại anh ấy: “Vậy thì anh có hạnh phúc trong ngày hôm nay không?”

Đế Tuấn nghe tôi nói xong liền bật cười: “Đương nhiên là tôi hạnh phúc rồi, tôi đã nắm quyền kiểm soát vận mệnh của tất cả yêu quái trên nhân gian. Nếu ai có khả năng này thì ai có thể không vui chứ?”

“Nếu tôi yêu cầu anh từ bỏ ngai vàng này và nâng đỡ Nhân tộc vươn tới thiên đình, anh có đồng ý không?”

Khi tôi nói điều này với Đế Tuần, Đế Tuấn sững người trong giây lát, tôi nhìn thấy trên mặt anh ta có một chút không muốn, nhưng đây cũng là biểu hiện mà một người bình thường nên có, sau khi phấn đấu lâu như vậy, thật vất vả mới giành được địa vị thì bản thân mình hóa ra lại là bàn đạp cho người khác, ai cũng sẽ không cam lòng.

Nhưng sau khi cân nhắc một lúc, Đế Tuấn nhìn tôi và cảm thấy việc đó bình thường, anh ta nói với tôi: “Tôi có thể đạt được ngai vàng này nhờ sự giúp đỡ của các thần quân. Nếu không có Thần Tôn thì sẽ không có tôi. Mà ngày hôm nay Thần Tôn đã yêu cầu tôi giao thiên cung cho loài người, tôi nguyện ý làm như vậy, chỉ cần sau này có thể được cùng với Thần Tôn làm bạn, cho dù tôi có từ bỏ địa vị cao hơn, tôi cũng sẵn lòng.”

Ở kiếp trước, tôi chưa từng gặp Đế Tuấn, vì vậy tôi không thể yêu thích Đế Tuấn, hơn nữa, bởi vì kiếp trước tôi có tinh khí của Liễu Long Đình, nên có thể tôi bị Hỗn Độn Chung của anh ấy điều khiển. Ở kiếp trước, tôi biết rằng tự do của bản thân chỉ là tạm thời, nên trong khoảng thời gian này, tôi phải hoàn thành sứ mệnh của chính mình, chỉ cần Đế Tuấn hứa với tôi sẽ trao vị trí chủ của Thiên cung cho Nhân tộc, thì nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành.

“Chỉ cần anh từ bỏ thiên cung thần giới, tôi hứa sẽ gả cho anh.” Tôi nói với Đế Tuấn.

Và Đế Tuấn luôn coi tôi là Thiên nữ thực sự của mình, một người phụ nữ được Thần Tôn phái đến, vì vậy anh ta gần như nghe theo những gì tôi nói với anh ta, anh ta nhanh chóng đồng ý với tôi, và nói với tôi ngày mai sẽ ban hành một sắc lệnh thoái vị, nhưng có thể yêu thần sẽ không muốn quay trở lại thân phận yêu quái của mình, nếu có thể, anh ta sẽ sẵn sàng trấn thủ những con yêu quái này không cho chúng làm loạn.

Lúc đầu tôi nghĩ rằng Đế Tuấn chỉ ngoan ngoãn như vậy vì đó là những gì tôi đã nói, anh ta đã đem nó trở thành thiên ý, vì vậy anh ta rất vâng lời, nhưng khi anh ta nói rằng anh ta vẫn sẵn sàng giúp con người trấn thủ bảo vệ loài người trước những con yêu quái này, sau đó tôi đột nhiên hơi ngây người, tôi hỏi ngược lại anh ta: “Tại sao anh lại sẵn sàng giúp đỡ tôi?”

Nhưng khi tôi hỏi Đế Tuấn về điều này, Đế Tuấn không trả lời dài dòng, nói rằng đó là do cái gì, thay vào đó, anh ta nói với tôi: “Vì cô muốn tôi làm điều đó, tôi sẽ làm điều đó.”

Trong lúc nhất thời, tôi có chút cảm động với Đế Tuấn, nhưng lúc này, tôi thậm chí còn nghĩ, nếu như không phải Liễu Long Đình ở trong động phủ đã làm nhiều chuyện với tôi như vậy, tôi e rằng tôi sẽ thực sự cưới Đế Tuấn. Thế nhưng tôi biết kết cục đằng sau chúng tôi, tôi vẫn kết hôn với Liễu Long Đình, và cuối cùng phản bội anh ấy vì lợi ích của loài người.

Sau khi Đế Tuấn đồng ý với tôi, anh ta đã ra lệnh vào chiều hôm đó, nói rằng Yêu thần di tản khỏi thiên giới và trao thiên đình cho Nhân Thần, nhưng khi Đế Tuấn vừa ra lệnh, Liễu Long Đình đã mang một số Yêu Thần đến và trực tiếp bắt anh ta, và tuyên thệ rằng trong thiên hạ này, chỉ cần anh ấy tồn tại mãi mãi, Yêu Thần sẽ vĩnh viễn Phong Thần.

Cách làm của Đế Tuấn đã khiến các yêu quái và Yêu Thần bỏ rơi anh ta, và khi vị trí đế vương bị bỏ trống, Liễu Long Đình đã thay thế và lãnh đạo các Yêu thần thần thống nhất thiên hạ. Điều này có nghĩa rằng anh ấy là vị vua mới của Yêu tộc, còn anh ta cầm Hỗn Độn Chung và trấn áp Tam giới, không ai dám đứng ra để chống đối lại cả, bởi vì anh ấy đang tu luyện bằng cách hấp thụ tinh hoa của mặt trời do con mắt Bàn Cổ chuyển hóa. Mặt trời mọc từ phía đông, tượng trưng cho hy vọng và điều cao quý. Vì vậy, các Yêu thần liền tôn xưng anh ấy là Thần Đông Hoàng, và tên ban đầu của anh ấy là Thái Nhất, có nghĩa là to lớn bình yên, cũng là ý nghĩa của sự cao quý vô song và bậc nhất trên thiên hạ, cái tên này được trực tiếp trưng dụng bởi Liễu Long Đình. Mà sau khi Liễu Long Đình thống nhất Yêu thần, anh ấy tự nhiên biến tôi thành người của anh ấy. Anh ấy muốn kết hôn với tôi. Tôi không đồng ý. Anh ấy sử dụng Hỗn Độn Chung để kiểm soát tôi, biến tôi thành thuộc hạ của anh ấy, làm mọi thứ cho anh ấy, chém giết Vũ tộc, đàn áp cuộc nổi dậy của Nhân tộc, và sau đó đạt được sự nghiệp đế quốc của mình.

Mà càng về sau, thời gian của quá khứ dường như trôi qua nhanh hơn, những mảnh vỡ kiếp trước như những thước phim tua nhanh, lướt qua trước mắt hết cảnh này đến cảnh khác, Đế Tuấn trong một lần đại chiến Vũ tộc, anh ta bị Vũ tộc giết chết, và sau khi Liễu Long Đình hoàn toàn thống nhất Tam giới, anh ấy đã kết hôn với tôi và làm cho tôi thành thần phi của anh ấy.

Không ngờ kiếp trước tôi và Liễu Long Đình lại như thế này, sau khi kết hôn với anh ấy, trong lòng luôn oán hận anh ấy, mà Hỗn Độn Chung của anh ấy chính là một trong mười pháp khí thượng cổ mạnh mẽ nhất, có cái chuông này, thì sẽ có cả thiên hạ. Không ai có thể chống lại được với anh ấy. Tôi không thể áp chế anh ấy nên chỉ có thể làm theo lệnh của anh ấy, cho đến một ngày, tôi biết Liễu Long Đình đã gửi Hỗn Độn Chung của mình đi, mặc dù tôi không biết anh ấy đã gửi Hỗn Độn Chung đi đâu, thế nhưng tôi thừa dịp anh ấy đưa Hỗn Độn Chung đi, tôi trực tiếp dùng đỉnh Tạo Vật mà anh ấy cho tôi, vừa lúc đó Nhân thần đại loạn, tôi đã ủng hộ Nữ Oa, đem Nhân thần vào thiên giới giết chết Yêu thần trên trời và dưới đất, cùng cố địa vị của Nhân thần trên thiên đình.

Liễu Long Đình bị mất thế lực của mình. Tôi sợ rằng anh ấy cầm Hỗn Độn Chung của mình tiếp tục thiết lập lại. Khi tôi biết rằng anh ấy đã trốn đến nhân gian, tôi đã đuổi theo đến nhân gian, không có làm gì khác, chỉ để có thể tự tay giết anh ấy, diệt trừ hậu hoạ trong tương lai.

Khi trí nhớ của tôi khôi phục lại những gì tôi làm trong kiếp này, tất cả những cảnh tượng trước mắt tôi đột ngột kết thúc, trước mắt tối đen như mực, đột nhiên bên tại tôi có giọng nói hỏi: “Tất cả những đau khổ của cuộc đời cô đều là vì Liễu Long Đình. Cô đã bị anh ta hủy diệt. Cho dù như vậy, cô vẫn nguyện ý mang nước thánh về cứu anh ta sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.