Hoạn Hải Vô Nhai

Chương 66: Q.1 - Chương 66: Người trong Santana




Triệu Trường Phong chỉ có thể hù dọa bọn họ, chuyên ban của trường chỉ nhận người với số lượng hạn chế. Sẽ dựa theo trình tự trước sau để xác định tư cách nhập học. Một khi danh sách đã hết, cho dù qua đóng học phí cũng không có cách nào nào nhập học.

Những người này trả lời vẫn phải trở về thương lượng trước, sẽ nhanh chóng tới đây chính thức nộp học phí báo danh. Dù sao hai nghìn năm trăm đồng cũng không phải là một số lượng nhỏ.

Một ngày mệt nhọc, Triệu Trường Phong nói tới mức miệng khô lưỡi khô, ngay cả cơm cũng chưa được ăn, cuối cùng vẫn không có một sinh viên nào chịu đóng học phí. Trường hợp này thật sự là khiến Triệu Trường Phong có chút nhụt chí.

Sau khi trở lại trường học, nhìn thấy cán bộ sinh viên khác đều giống như Triệu Trường Phong, kết quả cuộc chiến là O: O. Mọi người càng tức giận, cân nhắc cuối tuần tới nên nên tiếp tục ra ngoài chiêu sinh nữa hay không.

Đúng lúc này, truyền đến một tin tức, sinh viên khoa công nghiệp kinh tế ra ngoài đã chiêu sinh được một sinh viên đến viện hội sinh viên đóng phí, đã được một trăm năm mươi đồng tiền trích phần trăm chiêu sinh. Trong lúc nhất thời mọi người chấn động tinh thần. Hắn có thể đưa tới, chứng tỏ chúng ta cũng có thể đưa tới. Vì thế mọi người lại hẹn nahu, cuối tuần tiếp tục ra bên ngoài chiêu sinh.

Tới chủ nhật, Triệu Trường Phong lại tới địa điểm cũ, lôi tấm vải đỏ, mang bàn, lôi ghế ra, cầm văn kiện của Ủy ban giáo dục tỉnh trong tay, nghiêm túc ngồi ở chỗ đó. Triệu Trường Phong nghĩ thầm, lần này bất kể thế nào cũng có thu hoạch. Ít nhất phải lôi kéo được một sinh viên chứ? Không thể liên tục hai ngày lao lực không công được.

Pin…

Một tiếng còi xe hơi vang lên. Một chiếc Santana màu đen chậm rãi dừng lại ở địa điểm Triệu Trường Phong chiêu sinh.

Trong lòng Triệu Trường Phong tức giận. Chiếc xe này cũng không có mắt sao? Không thấy nó đỗ xe như vậy đã chắn địa điểm chiêu sinh của mình sao?

Triệu Trường Phong đứng lên tính nói chuyện với người lái xe một chút. Lúc này cửa kính của chiếc xe Santana chậm rãi di chuyển xuống. Bên trong lộ ra một khuôn mặt vui mừng:

- Trường Phong lão đệ, câụ ở đây làm gì vậy?

Triệu Trường Phong cũng cười:

- Trình bí thư, là anh sao? Thật trùng hợp!

Trong lòng hắn thầm nói, lần trước Trình Lục Đồng đến gặp hắn đã lái chiếc Audi 100. Hiện tại thành chính rồi, liền đổi một chiếc Santana sao?

Trình Lục Đồng từ trong xe đi ra, kéo tay Triệu Trường Phong cười nói:

- Đúng là khéo! Tôi đang tính tới trường học tìm cậu, không ngờ lại gặp được cậu ở đây!

Triệu Trường Phong chỉ về tấm biển phía sau, giải thích nói:

- Được, đây là nhiệm vụ do khoa phân cho, chiêu sinh!

- Chuyên ngành đại học xã hội thực tiễn? Tên này thật ra lần đầu tiên nghe được đấy.

Trình Lục Đồng cầm một tờ thể lệ chiêu sinh lên y nhìn.

- Này! Đây chính là một danh từ mới mẻ, lừa vài sinh viên tới khoa để kiếm tiền. Loại bàn ngành này, đơn vị muốn thừa nhận bằng cấp thì thừa nhận, không muốn thừa nhận thì không thừa nhận, toàn bộ đều không có vấn đề gì. Điều này, chỉ có thể dùng được trong tỉnh Trung Nguyên.

Ngược lại, Triệu Trường Phong không giấu diếm đối với Trình Lục Đồng.

Trình Lục Đồng cười, lại cầm văn kiện của Ủy ban giáo dục tỉnh ở bên cạnh xem qua một chút, sau đó thả lại chỗ cũ.

- Trường Phong, hôm nay cùng Trình ca ra ngoài dạo được không? Trình ca còn chưa từng thăm quan kỹ Trung Châu. Cậu làm hướng dẫn viên du lịch cho Trình ca được không!

- Ha hả, một Bí thư Huyện ủy lớn chưa đi dạo Trung Châu, nói ra ai tin đây?

Triệu Trường Phong trêu ghẹo, sau đó rất khó xử nói.

- Trình bí thư, hiện tại không được. Tôi đang chiêu sinh ở đây!

- Chiêu với sinh cái gì? Nào, đưa tôi mảnh vải đó. Cậu chỉ cần đi theo Trình ca, khi quay trở về nói chuyện với Lịch Trình Sinh, cậu bảo hắn hỏi tôi là được!

Nói xong Trình Lục Đồng liền muốn đi lên kéo tấm vải chiêu sinh xuống.

Triệu Trường Phong vội vàng cản lại:

- Trình bí thư, đừng đừng! Tôi thật sự phải chiêu sinh! Các cán bộ sinh viên khách đều đang chiêu sinh. Nếu tôi cứ vậy mà đi, sẽ ảnh hưởng không tốt. Tâm ý của Trình Bí thư tôi đây xin nhận!

Trình Lục Đồng không ngừng lắc đầu.

- Cậu nha, Trường Phong lão đệ, cậu thật sự không cho lão ca của cậu chút mặt mũi sao!

Dừng lại một chút, Trình Lục Đồng còn nói thêm:

- Như vậy đi, bây giờ là thời gian cậu chiêu sinh, tôi không quấy rầy. Nhưng tới buổi trưa dù sao cũng phải đi ăn cơm đúng không?

Trình Lục Đồng thoáng nhìn qua đồng hồ đeo tay, nói:

- Bây giờ là tám giờ rưỡi. Như vậy đi, mười một giờ ba mươi tôi qua đón cậu đi ăn cơm.

Nói tới đây, Triệu Trường Phong thật sự không có cách nào khác để từ chối. Hắn không thể làm gì khác hơn là nói:

- Được! Đến lúc đó Trình bí thư qua là được!

Đã có người thấy tấm vải chiêu sinh của Triệu Trường Phong. Chỉ có điều họ thấy một chiếc xe con dừng ở phía trước. Một người đứng nói chuyện một hồi lâu với Triệu Trường Phong, bọn họ không rõ sao thế nào, nhất thời không dám qua.

Triệu Trường Phong vội vàng cười tiếp đón:

- Nghĩ hỏi về tình hình của ban sao? Qua đây xem. Vừa rồi người kia là lãnh đạo, qua gặp tôi vì chuyện nhập học cho con trai thôi!

Triệu Trường Phong thật sự là càn rỡ!

Trong lúc nhất thời uy tín điểm chiêu sinh của Triệu Trường Phong được nâng cao lên không ít. Lúc này người đứng ngoài quan sát lập tức xông tới.

Mười một giờ ba mươi trưa, Trình Lục Đồng đúng giờ lái chiếc Santana đến.

Triệu Trường Phong nói với Trình Lục Đồng:

- Trình bí thư, chờ một chút. Tôi sẽ xong ngay đây.

Trình Lục Đồng cười gật đầu.

Triệu Trường Phong nghiêm túc nhìn mấy người đang đứng ở trước bàn chiêu sinh băn khoan một hòi lâu vẫn chưa quyết định, nói:

- Các anh có muốn báo danh thì cũng nhanh một chút. Các anh có thấy không? Người kia là Bí thư một huyện. Ông ấy qua thương lượng với tôi về chuyện báo danh cho tập thể cán bộ có văn bằng thấp trong huyện. Hiện tại danh sách chiêu sinh có hạn, các anh bỏ qua lần này, chỉ đành phải chờ cơ hội trong năm tiếp theo!

Mấy người kia vốn đang có một bụng vấn đề muốn hỏi Triệu Trường Phong. Sau khi nghe xong những lời này vội vàng nói:

- Được, được, chúng ta lập tức trở về thương lượng với người trong nhà, tranh thủ buổi chiều sẽ đến tìm Triệu lão sư để báo danh!

Đa số mọi người đều cầm một tờ báo danh thể lệ và một phiếu đăng ký chiêu sinh rồi rời khỏi. Nhưng còn có một vài người ngoan cố vẫn ở lại trước bàn của Triệu Trường Phong không chịu đi, vẫn muốn “Triệu lão sư” cố vấn.

Ta kháo! Hỏi hơn hai giờ, nước miếng của tôi đã gần cạn. Tiểu tử cậu còn không quyết định có báo danh hay không. Muốn thương lượng, cậu đi tìm người trong nhà mà thương lượng, ở lại đây quấy rầy tôi làm gì?

Triệu Trường Phong một bụng nổi giận. Hắn chộp lấy tờ thể lệ chiêu sinh trong tay người này, mặt lạnh lùng nói:

- Rất xin lỗi, trường hợp của cậu không thích hợp đến trường chúng tôi để học?

- Vì, vì sao? Vị lão sư này, anh vừa mới nói, tôi có thể đến trường mà?

Người nọ với vẻ mặt vô tội nhìn Triệu Trường Phong.

- Đó là vừa rồi, hiện tại tình hình đã thay đổi!

Triệu Trường Phong lạnh mặt nói:

- Phiền anh đến tìm cố vấn trường học khác một chút xem sao!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.