Hoán Kiểm Trọng Sanh

Chương 4: Q.3 - Chương 4: Liên tục bị hiểu lầm




Lương y như từ mẫu.

Ngay vào lúc Phương Hạo Vân cảm thấy mình rất tà ác, hắn đột nhiên nhớ tới một câu. Đúng vậy, chuyện tình ngày đó, hắn hoàn toàn là có ý tốt, là đứng ở phương diện một bác sĩ, một thầy thuốc mà làm. Dạo gần đây, bác sĩ nam đi làm phụ khoa cũng rất bình thường. Tuy rằng, trong số các bác sĩ nam làm phụ khoa cũng có vài kẻ bại hoại, nhân cơ hội mà làm điều đáng khinh, nhưng mà Phương Hạo Vân cho rằng mình tuyệt đối không phải người như vậy.

Nghĩ đến đây, hắn rốt cục lại dám vỗ ngực nói rằng mình là trong sạch.

Bạch Lăng Kỳ cắn môi, oán hận nhìn Phương Hạo Vân, nghe hắn không ngừng giải thích, rốt cục nói một câu: “Ở đâu? Mang em tới đó.”

“Ở nhà trọ Kim Hoa, không xa, bây giờ anh đưa em tới đó.”

Không dễ gì khiến cho bà cô này mở miệng, Phương Hạo Vân kích động vạn phần, vội vàng tỏ thái độ.

“Phương Hạo Vân, anh là đồ đểu, tôi hận anh!”

Ngay lúc Phương Hạo Vân nghĩ rằng bão táp đã qua đi, chuẩn bị nắm tay cô bé, Bạch Lăng Kỳ đột nhiên gân cổ la lên. Bình tĩnh nào, trong nhất thời có vô số cái đầu từ trong kí túc xá ló ra, trong đó còn có bạn cùng phòng 314 với Phương Hạo Vân Trương Binh cùng Đường Dần.

Phương Hạo Vân toát hết mồ hôi, vội vàng lôi Bạch Lăng Kỳ đi, cũng bất chấp cái gì kinh hãi thế tục, nhanh như chớp biến mất.

“Binh này, hình như tớ vừa nghe thấy có một cô gái đang mắng Phương Hạo Vân? Là hắn phải không?” Đường Dần chỉ nhìn thấy bóng dáng của hai người, cũng không có chắc chắn.

Trương Binh cười hắc hắc, khóe miệng lộ ra một tia cười ám muội: “Ha hả, chính là Hạo Vân, nói thẳng luôn với cậu, cô bé xinh xắn kia chính là tân sinh viên của khoa tài chính trường ta, tên là Bạch Lăng Kỳ, học ở ban hai. Mấy ngày đầu khi mới biết tin, vốn tớ cũng có chút thèm muốn, đáng tiếc là đã để cho Hạo Vân huynh đệ tiên hạ thủ vi cường, thật sự là cầm thú.”

“Cậu thấy rõ là Hạo Vân à?” Đường Dần cũng đã nghe qua đại danh của Bạch Lăng Kỳ, hình như hôm qua lúc ăn cơm ở cantin có nghe bạn học ở ban hai nói qua.

“Đúng vậy.” Trương Binh cười nói: “Bạch Lăng Kỳ đứng ở buổi ở dưới lầu ký túc xá chúng ta, tớ vốn còn muốn tiếp cận một chút, kết quả sau đó lại thấy Hạo Vân đi tới. Cao thủ thật, Hạo Vân không hổ là huynh đệ của chúng ta, mới chỉ có vài ngày, đã thu phục được nữ thần trong mắt nam sinh ban hai, thực con mẹ nó quá giỏi.”

Đường Dần nghe vậy, nhất thời liền tức giận: “Giỏi cái đầu nhà cậu, cậu đã sớm nhìn thấy Bạch Lăng Kỳ, như thế nào lại không báo cho tớ một tiếng, cậu đúng là kẻ không có lương tâm.”

“Được rồi, tiểu tử ngươi tự xưng là tài tử phong lưu Đường Bá Hổ, chỉ biết ý dâm mỹ nữ, chứ có cưa được ai đâu. Tớ phải nhắc nhở cậu chút, Bạch Lăng Kỳ chính là em dâu của phòng 314 chúng ta, cậu nếu dám có ý dâm đãng, lúc sau nhất định tớ sẽ nói với Hạo Vân. Đúng rồi, còn có tin tức mới nhất nói với cậu”

Trương Binh thần bí cười hề hề nói: “Căn cứ theo tin tức đáng tin nhất, vài ngày trước kẻ ngu dám từ chối mỹ nữ phó hội trưởng chính là Phương Hạo Vân.”

“Cái gì? Cái kẻ ngu ngốc như rắm thối kia chính là Hạo Vân phòng chúng ta?”

Đường Dần có chút không tin tưởng cho lắm: “Sao có thể như vậy được? Hạo Vân lại có thể là cao thủ võ lâm trốn trong vườn trường đại học sao? Như vậy chẳng phải toàn bộ hot girl trong Hoa Hải là tùy hắn chọn lựa hay sao, vậy. tài tử phong lưu như tớ chẳng phải không còn đất diễn sao.”

Trương Binh khẳng định như đinh đóng cột nói: “Ha hả, nói thật cho cậu biết, tin tức này chính là vạn lần chính xác, tớ là từ một thằng bạn mà biết được, ngày đó đánh bại Kimura chính xác là Hạo Vân.”

“Không có thiên lý, thực sự là không có thiên lý. Tiểu tử Hạo Vân kia vốn đã đẹp trai, trông như một gã mặt trắng, hơn nữa lại còn có cả tuyệt kỹ, sau này trong giới cua gái của đại học Hoa Hải đâu còn chỗ cho tớ dung thân. Trời đã sinh ra ta, sao lại còn sinh ra hắn?”

Đường Dần một bộ dáng giống như ông trời rất bất công, bóp chặt nắm tay ra vẻ thống khổ, có chút tư thế giống như Chu Du năm đó ngửa mặt nhìn trời thở dài.

“Ha hả, Hạo Vân đúng là rất giỏi, huynh đệ của Trương Binh tớ đây lại có thể không vĩ đại hay sao?”

Trương Binh ha hả cười nói: “Hôm nào đó, tớ nhất định phải nhờ Hạo Vân giúp giới thiệu cho tớ tám, mười em xinh tươi.”

“Còn cả tớ nữa, tớ cũng muốn mười.” Đường Dần nghiêm trang nói: “Tài tử phong lưu như tớ, tuyệt đối không thể bị thua bởi cậu, Binh đáng chết.”

“***!” Trương Binh dựng ngón tay giữa về phía Đường Dần đang đánh rắm thối, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ.

Trên thực tế, Phương Hạo Vân và Bạch Lăng Kỳ vừa mới làm loạn, chẳng những nam sinh thấy được, mà cả nữ sinh cũng thấy được, càng trùng hợp là nữ sinh này không phải ai khác, chính là mỹ nữ hội trưởng trong miệng bọn Trương Binh, Trần Thanh Thanh.

Trần Thanh Thanh vừa lúc đang ở tòa nhà khoa học công nghệ đối diện với ký túc xá nam, vừa mới nghe thấy thanh âm của Bạch Lăng Kỳ, là lập tức nhìn thấy cái mặt mẹt của Phương Hạo Vân.

Lúc ấy, cô cực kỳ tức giận, trong lòng không ngừng mắng Phương Hạo Vân là một thằng đểu, rõ ràng đã có đối tượng là em họ của cô, đảo mắt một cái đã đi cò cưa ở trong vườn trường rồi. Con trai à, không có thằng nào là tốt cả.

Cố gắng bình tĩnh tâm tình, Trần Thanh Thanh quyết định gọi điện thoại cho em họ, vạch trần rõ bản chất của Phương Hạo Vân, để cho cô bé thấy được thằng ba này đúng là một kẻ mặt người dạ thú.

Tuy rằng, ngày đó thái độ của Hàn Tuyết Nhi đối với cô là không tốt, nhưng mà làm chị họ, Trần Thanh Thanh cảm thấy rằng mình phải có trách nhiệm không được để cho em họ bị lừa gạt, bị tổn thương.

Suy nghĩ rằng Hàn Tuyết Nhi lúc này có thể đang ở trên lớp, Trần Thanh Thanh lựa chọn phương thức nhắn tin để tố cáo việc Phương Hạo Vân chơi bời lăng nhăng, hơn nữa còn khuyên bảo Hàn Tuyết Nhi, dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại là bờ.

Nhưng điều khiến Trần Thanh Thanh không ngờ tới là, Hàn Tuyết Nhi rất mau chóng nhắn tin lại cho cô, chỉ có bốn chữ lớn: “Không cần chị lo.”

Trần Thanh Thanh nhất thời vô cùng tức giận, thậm chí còn muốn ném cả cái điện thoại đi để phát tiết. Mình đúng là làm ơn mà lại mắc oán.

“Phương Hạo Vân chết tiệt, cậu chờ đó cho tôi, đều là do cậu sai.” Tỉnh táo lại, Trần Thanh Thanh cũng không trách cứ em họ, mà lại chuyển mối hận sang Phương Hạo Vân. Cô cảm thấy rằng nhất định là Phương Hạo Vân cho em họ uống phải bùa mê thuốc lú gì đó, khiến cho cô bé bị lâm vào mê cung, bị ma quỷ ám vào, ngay cả khả năng phân rõ đúng sai cũng không có.

Trần Thanh Thanh quyết định tìm một cơ hội thích hợp, ra mặt thay cho em họ.

Đương nhiên, ý định mời Phương Hạo Vân gia nhập vào hội võ thuật vẫn chưa tiêu tan, có lẽ nhân phẩm của hắn có vấn đề, có lẽ hắn sinh hoạt thoáng đãng, nhưng mà kỹ năng kungfu của hắn là thật, ít nhất, hắn có thể đả bại Kimura, cũng đã đủ chứng minh giá trị võ thuật của hắn...

Phương Hạo Vân lúc này cũng không biết rằng mình đã bị Trần Thanh Thanh trách oan, hận nhầm. Lúc này, hắn còn đang cẩn thận cùng với bà cô Bạch Lăng Kỳ đi về nhà trọ Kim Hoa.

Dọc theo đường đi, Bạch Lăng Kỳ im lặng không nói lời nào, chỉ thi thoảng trừng mắt về phía Phương Hạo Vân, dường như ý là để đợi sau này tính sổ với anh sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.