Tạ Mai Nhi chịu cơn đau hành hạ bao lâu nay, nghe Phương Hạo Vân nói
có vẻ chắc chắn, liền cắn chặt răng đồng ý: “Hạo Vân, làm thế nào cũng
được, chỉ cần giúp chị thoát khỏi cơn đau là ổn...”
Phương Hạo Vân nhận được sự đồng ý, hắn không ngại ngùng nữa, từ từ đưa tay ấn xuống
dưới bụng của Tạ Mai Nhi, từ bàn tay truyền về một cảm giác mềm mại như
chạm vào một tấm lụa.
Lúc này Phương Hạo Vân đã dẹp hết tất cả tạp niệm sang bên, hắn tập trung tinh thần ngấm ngầm vận chân khí tu luyện
nội lực, truyền chân khí đến lòng bàn tay, hóa thành một luồng hơi ấm,
sau đó xoa bóp nhè nhẹ truyền chân khí vào bụng Tạ Mai Nhi.
Tạ Mai Nhi đỏ ửng cả khuôn mặt, ngay cả đôi mắt cũng nhắm nghiền, không dám
nhìn vào Phương Hạo Vân, đột nhiên cô cảm thấy một luồng hơi ấm không
ngừng tuôn chảy vào phần bụng của cô, cơn đau đang hành hạ lập tức
thuyên giảm đi rõ rệt. Cô vội mở mắt ra nhìn Phương Hạo Vân, thấy cậu em đang mỉm cười với mình, Tạ Mai Nhi cảm kích nói: “Hạo Vân, đúng là cơn
đau dịu đi rồi, thật là kì diệu, thật là kì diệu...”
Chân khí tu
luyện nội lực truyền trực tiếp vào huyệt đạo ngay bụng của phụ nữ có
công hiệu trừ hàn độc, đương nhiên nhanh chóng đẩy lùi cơn đau, nhưng
đây là cách tạm thời không trị hết gốc rễ căn bệnh, nếu muốn trị dứt,
trừ khi phải là cao thủ tinh thông cách tu luyện nội lực và cả y thuật
cổ truyền như dì Bạch ra tay mới xong. Vài ngón nghề Phương Hạo Vân vừa
làm, hắn chỉ mới được học qua điện thoại thôi, may mà lúc hắn tập võ đã
thông thuộc hết kinh mạch toàn thân của cơ thể người nên vừa học đã áp
dụng nhuần nhuyễn ngay.
Phương Hạo Vân cười một cách tự tin với Tạ Mai Nhi, ân cần nói: “Chị Mai, sẽ mau thôi, chị không phải chịu cảm
giác đau đớn này nữa.”
“Á!” Tạ Mai Nhi chợt thét lên.
Chính
vào lúc Phương Hạo Vân phân tâm để nói chuyện, bàn tay của hắn đặt sai
vị trí, không cẩn thận chạm hơi xuống vào dưới bụng của Tạ Mai Nhi, nói
cách khác Phương Hạo Vân vô tình chạm đúng vào chỗ nhạy cảm của phụ nữ.
Nghe tiếng thét, Phương Hạo Vân hoảng loạn lên, vội rụt tay e ấp nói: “Hay là ngưng tại đây vậy...”
Tạ Mai Nhi vừa mới được xoa dịu cơn đau sao chịu dừng lại, cô thấy Phương
Hạo Vân đỏ mặt, cắn chặt môi gật đầu lia lịa, hấp tấp lên tiếng: “Đừng
dừng lại, cứ tiếp tục đi...”
Lần này rút kinh nghiệm, Phương Hạo
Vân cẩn thận hơn nhiều, bàn tay cố gắng không chạm vào chỗ nhạy cảm của
phụ nữ nữa, tập trung tinh thần tiếp tục vận chân khí giúp Tạ Mai Nhi
xoa dịu cơn đau.
Khoảng hơn 5 phút sau, cơn đau của Tạ Mai Nhi tan biến hoàn toàn, sắc mặt từ từ hồng hào trở lại, Phương Hạo Vân thấy
vậy, vội rụt tay lại nhanh chóng.
Trong lòng Tạ Mai Nhi vô cùng
cảm kích, thật là kì diệu! Cô không còn nghi ngờ Phương Hạo Vân nữa, vội yêu cầu: “Hạo Vân, chẳng phải em nói muốn giúp chị đả thông kinh mạch
đó ư? Bây giờ bắt đầu luôn đi?”
Tháng nào cũng bị trận đau bụng
kinh hành hạ đến chết đi sống lại, Tạ Mai Nhi không dễ bắt gặp được tia
sáng cuối đường hầm này, tất nhiên cô nắm chặt lấy không chịu buông, sợ
Phương Hạo Vân đổi ý không đả thông kinh mạch cho cô nữa.
“Chị
Mai, cái này...cái này...giúp chị đả thông kinh mạch không có vấn đề gì, chỉ là có hơi...” Phương Hạo Vân e ấp nói. Mấy huyệt đạo cần đả thông
đều nằm ngay vị trí thầm kín nhất của phụ nữ, hắn là một gã trai mới
lớn, tất nhiên cảm thấy khó xử. Hơn nữa, một cô gái chưa chồng phơi bày
chỗ kín ra cho một gã trai quen biết chưa lâu nhìn vào, trong lòng hắn e ngại là vậy.
“Chị Mai, em nói thẳng ra cho chị biết vậy, các
huyệt đạo đó đều nằm ngay bên dưới của chị, hình như không tiện lắm.”
Phương Hạo Vân quyết định không che giấu sự thật.
Tạ Mai Nhi nghe
xong ngớ người ra, xấu hổ tận đáy lòng, ý của Phương Hạo Vân khá đơn
giản lại rõ ràng, nếu muốn tiếp tục chữa trị, phần nhạy cảm trên cơ thể
cô buộc phải lộ ra hoàn toàn trước mặt hắn. Tạ Mai Nhi là một cô gái
chưa chồng, việc này quả thật có hơi khó xử, nhưng cô lại không muốn bỏ
lỡ cơ hội tốt này để thoát khỏi bị cơn đau bụng hành hạ.
“Hạo Vân, không sao đâu, Lương y như từ mẫu, chị coi em là bác sĩ, em cũng xem
chị là bệnh nhân là được rồi.” Đến lúc này Tạ Mai Nhi không lo nhiều
được nữa, thôi mặc kệ, dù sao hiện nay số bác sĩ nam tại bệnh viện phụ
khoa cũng không hề ít, thậm chí ngay cả bác sĩ làm phẫu thuật thẩm mỹ
vùng kín cho phụ nữ đều toàn là bác sĩ nam.
Nghĩ đến điểm này, mối lo ngại của Tạ Mai Nhi liền tiêu tan, vấn đề quan trọng nhất là cô muốn thoát khỏi việc cứ tới tháng là bị cơn đau hành hạ bao năm nay, lúc này giữ ý tứ đã không còn quan trọng nữa.
“Hạo Vân, không cần do dự nữa, chúng ta bắt đầu đi!” Tạ Mai Nhi cắn chặt răng, đỏ mặt nói.
Phương Hạo Vân thấy Tạ Mai Nhi đồng ý, nhỏ tiếng dặn dò: “Chị Mai, nếu chị đã
đồng ý rồi thì chúng ta bắt đầu thôi, chị nằm trên ghế sofa trước, nhớ
kĩ, bất luận lát nữa em làm gì, chị cũng không được chống cự, nếu chị
cảm thấy xấu hổ thì có thể nhắm mắt lại...” Vừa nói, Phương Hạo Vân vừa
đưa tay vén váy của Tạ Mai Nhi lên.
Khuôn mặt của Tạ Mai Nhi lập tức đỏ ửng lên, vội xoay đầu sang một bên, đồng thời nhắm nghiền đôi mắt.
Sau khi vén váy lên, thứ đập vào mắt Phương Hạo Vân là chiếc quần lót màu
đen hình tam giác của phụ nữ, trái tim hắn bỗng chốc đập thình thịch gấp gáp, máu nóng sôi sùng sục.
Cố gắng giữ đầu óc tỉnh táo, Phương
Hạo Vân hít một hơi sâu, đưa tay kéo chiếc quần lót màu đen tuột xuống,
chăm chú nhìn vào vị trí huyệt Hội Âm, từ từ đưa bàn tay run rẩy lại
gần...
Tạ Mai Nhi tuy nhắm nghiền mắt, nhưng cô cảm nhận được phần cơ thể bên dưới của mình đang trần truồng lộ ra dưới ánh mắt của một
người đàn ông, từ hai bên má đã đỏ ửng đến tận dáy tai.
Cô cắn chặt môi, hàng lông mi run rẩy, lồng ngực phập phồng thở gấp, toàn thân của cô chốc chốc lại khẽ run lên.
Tạ Mai Nhi ngày thường xem có vẻ phóng khoáng hiện đại nhưng thực chất bên trong vẫn rất bảo thủ truyền thống. Khi còn học đại học tuy cũng có bạn trai cặp cho vui nhưng nhiều nhất là phát triển đến mức độ nắm tay,
ngay cả nụ hôn đầu đời còn chưa trao cho ai, thế mà hôm nay lại phơi bày hết chỗ kín đáo nhất của người phụ nữ ra cho một gã trai mới lớn xem,
tuy nói là vì việc chữa trị, nhưng Phương Hạo Vân vốn không phải là bác
sĩ.
Lúc này Phương Hạo Vân cũng thấy khó xử, huyệt Hội Âm khá gần
với chỗ nhạy cảm nhất của phụ nữ, tuy hắn không cố ý nhìn vào nhưng phần kín của Tạ Mai Nhi cứ lồ lộ đập vào mắt, may mà cô chỉ bị đau bụng, chỗ ấy không ra máu, nếu không thì càng khó xử nữa...
Phương Hạo Vân
đặt lòng bàn tay lên huyệt đạo, hít một hơi dài, tập trung tinh thần, từ tốn nói: “Chị Mai, em bắt đầu đả thông huyệt Hội Âm bị hàn khí phong
tỏa của chị.”
Tạ Mai Nhi ừ hử một tiếng, cô không dám mở mắt ra,
dù sao phần dưới cơ thể của mình đang lộ ra trước mặt người ta, cô cảm
thấy xấu hổ tột cùng.
Phương Hạo Vân ngấm ngầm vận chân khí nội
công vào lòng bàn tay, đẩy luồng chân khí vào huyệt Hội Âm của Tạ Mai
Nhi, bắt đầu tiến hành đả thông kinh mạch cho cô.