Hoán Kiểm Trọng Sanh

Chương 76: Q.9 - Chương 76: Xác định, quả nhiên là có gian tình.






"Tốt!'

Long Hi Phượng nãy giờ không nói gì đã lên tiếng : "Hạo Vân, chị ủng hộ em... Có được hào khí can vân như vậy, anh hùng thiên hạ đứng trước mặt em cũng đều mất sắc. Chị Phượng lần này sẽ toàn lực ủng hộ em, em muốn làm gì thì cứ đi làm đi..."

"Cảm ơn chị Phượng..." Phương Hạo Vân lễ phép cảm ơn một tiếng, sau đó nói : "Chúng ta nên thảo luận hành động của bước tiếp theo đi... thượng tá Hà Thanh, nếu cô cảm thấy khó xử, cứ tự tiện đi... chuyện này không cần cô tham dự!"

"Cậu... thôi được, chuyện lần này tôi nghe lời cậu..." Hà Thanh thoáng do dự một chút rồi nói : "Tôi cũng sẽ toàn lực phối hợp với cậu, chuyện lần này rất khó giải quyết, chúng ta phải đồng lòng, hy vọng cậu có thể vứt bỏ thành kiến với chúng tôi"

Phương Hạo Vân đang muốn nói cái gì đó, thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa của Bạch Quý.

Phương Hạo Vân biết Bạch Quý khẳng định là có chuyện gấp, vội vàng nói : "Vào đi..."

"Thiếu chủ, không tốt, bên ngoài có một đám quân cảnh..." Sắc mặt của Bạch Quý tái xanh lại, nói : "Đám quân cảnh này nói chúng ta nhập cư trái phép, muốn mang chúng ta đến cục di dân, trục xuất toàn bộ về nước"

"Ngũ gia rốt cục đã ra tay..." Phương Hạo Vân cười lạnh, nói với Hà Thanh : "Thấy chưa? Bọn họ cũng đã bắt đầu ra tay..."

Hà Thanh nhỏ giọng thì thầm :"Có lẽ chuyện là thật sự do cục di dân làm thì sao?"

"Cho dù hành động hôm nay là của cục di dân, thì sau lưng cũng không tránh khỏi hình bóng của Ngũ Gia..." Phương Hạo Vân phân tích : "Với lực ảnh hưởng của Ngũ Gia tại phố D, muốn làm cho cục di dân ra mặt cũng không phải vấn đề..."

"Phương thiếu gia, cậu tính nên làm thế nào đây? Đối kháng ngay mặt?" Hà Thanh nhíu mày : "Quân cảnh của phố D có tố chất rất khém. Tôi dám cam đoan, nếu cậu thật sự muốn đối kháng lại, thì đám quân cảnh này tuyệt đối không phải là đối thủ của cậu. Có điều tôi nghĩ, nếu chúng ta làm như vậy, thì sẽ trúng quỷ kế của Ngũ Gia"

"Không sai"

Long Hi Phượng gật đầu : "Nếu chúng ta chống lại quân cảnh, thì Ngũ Gia có thể vận dụng quân đội để tiến hành trấn áp quy mô lớn, đến lúc đó chúng ta chỉ còn con đường chết"

"Ừ, phân tích của các người cũng có đạo lý... có điều Phương Hạo Vân tôi tuyệt đối không để cho bọn họ mang anh em của tôi đi..." Phương Hạo Vân cười lạnh : "Ngũ Gia, Long Chiến, Long Thần.... lần này tôi sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai"

Nói đến đây, Phương Hạo Vân ngẩng đầu lên nhìn Bạch Quý : "Nói với các anh em, trừ phi là bất đắc dĩ, nếu không thì đừng gây xung đột với quân cảnh"

"Hiểu rồi!"

Bạch Quý nhận lệnh xong, vội vàng đi ra thu xếp.

"Thượng tá Hà Thanh, bây giờ nên làm thế nào?" Phương Hạo Vân trầm giọng : "Bây giờ bọn họ lấy cớ là di dân phi pháp và nhập cư trái phép, việc này, các người hẳn là giải quyết được chứ?"

"Cái này... trên cơ bản là rất khó, nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ cố gắng" Nói đến đây, Hà Thanh chuyển mắt nhìn về hướng Long Hi Phượng "Nam Cung thiếu phu nhân, tôi nghĩ Nam Cung thế gia các người cũng có thế lực không nhỏ tại phố D, việc làm hộ chiếu này, các người cũng nên giúp chút gì chứ?"

"Nghĩa bất dung từ!" Long Hi Phượng cũng không từ chối, nhưng bà còn nói thêm một câu đầy ý nghĩa : "Xem ra các người cũng rất hiểu biết tình huống của Nam Cung thế gia..."

Hà Thanh thản nhiên đáp : "Chuyện bình thường, tất cả hồ sơ và tình báo của các gia tộc, chúng tôi đều có"

"Được rồi!"

Phương Hạo Vân lên tiếng : "Hai bà chị, hai người đừng cãi nhau, giải quyết chuyện trước mắt đi"

Hai người nhìn nhìn Phương Hạo Vân, không nói thêm gì, vội vàng đi hành động.

Sau khi Phương Hạo Vân thu xếp cho các anh em xong, liền gọi điện thoại cho dì Bạch, đem tình huống ở phố D nói cho dì nghe, hy vọng là có thể nhận được viện trợ.

Chuyện đã đến nông nỗi này, thế cục đã trở nên ác liệt, những gì mà Phương Hạo Vân mang theo không đủ khống chế nơi này.

Trong tình huống như vậy, muốn toàn thân trở ra, hoặc là hoàn thành mục tiêu, thì chắc chắn là cần việc trợ.

Dì Bạch nghe Phương Hạo Vân nói xongg, không nói nhiều lời : "Không thành vấn đề, dì sẽ lập tức ra lệnh cho bộ tộc thủ hộ tại Đông Nam Á viện trợ cho con. Hạo Vân, con nghe cho kỹ, chuyện này nếu đã thành như thế, thì con cứ làm lớn lên đi... dì sẽ ủng hộ cho con"

"Cảm ơn!" Phương Hạo Vân nói.

"Đứa nhỏ này, lại khách khí với dì... nhớ kỹ, bộ tộc thủ hộ bây giờ chính là của con..." Dì Bạch nghiêm túc nói : "Dì cũng đã truyền lệnh cho các cứ điểm của bộ tộc, từ hôm nay trở đi, con có thể điều động bất kỳ người nào của bộ tộc thủ hộ bất kỳ lúc nào, bất cứ nơi đâu..."

Dừng lại một chút, dì Bạch còn nói : "Hạo Vân, chuyện Hoa Hải dì phải nói với con một chút... bây giờ dì đã điều tra rõ vụ tai nạn của Hàn Sơn rồi, là do Tần Tử Hoa gây ra. Ý của Hàn Tuyết Nhi và Tần Tú Văn là, nợ máu phải trả bằng máu.... Mà Tần gia cũng không tính vứt bỏ Tần Tử Hoa, muốn đánh bừa với chúng ta. Chuyện này, theo ý của dì, sẽ làm cho nó ổn định một chút, chờ con về giải quyết..."

"Được, không thành vấn đề!"

Phương Hạo Vân trầm giọng nói : "Dì, chuyện này xin nhờ dì. Tuyết Nhi và Hàn gia xin nhờ dì coi chừng, chuyện bên đây con sẽ nhanh chóng giải quyết"

"Hạo Vân, còn có một tin muốn nói cho con biết, là về Thanh Thanh... trải qua sự điều tra của dì, dì đã phát hiện ra hành tung của Thanh Tnah. Có điều theo tình huống trước mắt không được tốt, theo dì được biết, Lã Thiên Hành muốn Thanh Thanh gia nhập tổ chức SeeDs, dì đoán rằng, Lã Thiên Hành sẽ tiến hành tẩy não cô ấy" Dì Bạch nói : "Thật ra con không cần lo lắng, nếu ý chí của Thanh Thanh kiên định, thì hẳn là sẽ không bị ảnh hưởng"

"Tẩy não?" Phương Hạo Vân lo lắng ; "Dì, nếu Thanh Thanh đã đến căn cứ SeeDs, vậy dì có biện pháp nào gặp mặt Thanh Thanh không?"

"Dì biết con lo lắng, yên tâm đi, không sao đâu" Dì Bạch cười nói : "Đứa nhỏ Thanh Thanh này dì đã gặp rồi, ý chí của nó rất kiên định, huống hồ nó cũng rất yêu con. Tình yêu không bị giới hạn, nó sẽ không sao đâu, đợi khi Lã Thiên Hành rời khỏi SeeDs, dì sẽ phái người nghĩ biện pháp đi gặp Thanh Thanh, đồng thời dì sẽ nhanh chóng điều tra SeeDs ở chổ con..."

Sau khi Long Hi Phượng thu xếp tất cả, liền chủ động hẹn gặp Ngũ Gia, có một số việc bà cần phải xác định, nhất là chổ của Long Thần.

Chuyện đã đến nước này, Long Hi Phượng phát hiện ra mình quả thật đã coi thường chuyện này. Tu rằng bà oán hận Phương Hạo Vân đã nhúng tay vào, nhưng theo tình huống thực tế bây giờ, nếu Phương Hạo Vân không nhúng tay vào, thì chỉ dựa vào một mình bà căn bản không thể hoàn thành.

Đương nhiên, Long Chiến và Long Thần chưa chắc đã biết mục đích của Long Hi Phượng.

Ngũ Gia rất vui vẻ vì Long Hi Phượng đến, rất là nhiệt tình đón tiếp, vốn ông ta đang họp, nhưng nghe nói là Long Hi Phượng đến đây, liền bỏ họp đi gặp Long Hi Phượng.

"Haha, Tiểu Phượng Hoàng, em đến rồi, sao không báo cho anh biết một tiếng..." Ngũ Gia đưa Long Hi Phượng vào trong phòng sách, sau đó cười nói : "Sao hôm nay lại rãnh rỗi đến đây vậy... Anh thấy em khẳng định là có chuyện rồi, là đến hỏi tình huống của hai người anh đúng không?"

Long Hi Phượng ngồi xuống ghế sofa, thản nhiên cười nói : "Ngũ Gia, em không gạt anh, em quả thật muốn biết tình hình của hai người anh gần đây thế nào, có điều em cũng chân thành đến thăm anh. Dù sao mấy năm nay chúng ta hợp tác cũng rất tốt... làm vãn bối, lẽ ra em nên đến thăm anh nhiều..."

"Vãn bối?"

Ngũ Gia khẽ nhíu mày, lập tức cười : "Tiểu Phượng Hoàng... giữa chúng ta không có luận bối phận như vậy... Tiểu Phượng Hoàng, anh hỏi em một câu, em nên thành thật nói cho anh biết... Em rốt cục là có thái độ gì với Long Thần và Long Chiến?"

"Bọn họ dù sao cũng là anh của em..." Long Hi Phượng vẫn không để lộ ý muốn giết Long Chiến và Long Thần ra.

Trên thực tế, ở phố D này, trừ Phương Hạo Vân ra, thì hầu như là không ai biết ý định thật sự của Long Hi Phượng.

Cho dù Long Thần, Long Chiến cũng không có khả năng nghĩ đến, quyết định sai lầm của Long gia năm đó đã làm cho Long Hi Phượng trở nên biến thái như vậy.

"Tiểu Phượng Hoàng, tất cả đều là người một nhà, có một số việc anh cũng không muốn giấu em... gần đây anh xác định được vài manh mối, nhưng tình huống cụ thể thì phải cần thời gian để kiểm chứng, cho nên, em đừng vội, đợi anh vài ngày nữa. Chờ khi nào có tin, anh sẽ thông báo cho em" Nói đến đây, Ngũ Gia đột nhiên hỏi : "Phương Hạo Vân đi cùng với em, là hung thủ gây ra vụ thảm sát diệt môn của Long gia?"

Long Hi Phượng gật đầu, nói : "Không sai, chính là hắn... Ngũ Gia, có câu em cũng muốn hỏi... anh là bạn tốt của hai anh trai của em?"

"Haha!"

Ngũ Gia cười : "Biết em sẽ hỏi như vậy mà... Tiểu Phượng Hoàng, mấy năm nay anh chưa từng coi em là người ngoài... cho nên anh cũng không muốn giấu diếm em. Đúng vậy, anh và Long Thần là bạn làm ăn tốt với nhau từ mười năm trước"

Nói xong, Ngũ Gia châm một điếu xì gà lên, hút một hơi, rồi đột nhiên hỏi : "Tiểu Phượng Hoàng, còn một việc nữa, anh cũng muốn hỏi em, Long Thần ở phố D, là do em để lộ tin tức ra ngoài?"

"Sao có thể?"

Long Hi Phượng cười nói : "Ngũ Gia đang nói giỡn à... chuyện này em cũng biết nói rõ luôn, là do tình báo bên cục quốc an điều tra, em cũng phải thông qua một số thủ đoạn mới biết được. Ngũ Gia, anh cũng thật là, anh và em quen biết nhiều năm như vậy, mà anh không chịu nói tình huống của gia huynh cho em biết..."

"Haha!"

Ngũ Gia vãy tàn thuốc, cười nói : "Tiểu Phượng Hoàng lại nổi giận rồi, xem ra là đang giận anh à? Haha, thật ra việc này em cũng đừng trách anh, chủ yếu là do Long Thần không muốn cho anh nói. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Long Thần đột nhiên đi đâu đó, nếu không phải vì em, anh đã không xuất ra toàn bộ lực lượng, thì sợ rằng đến hôm nay cũng chẳng nghe được tin tức gì... Như vậy đi, em cho anh hai ngày, sau hai ngày anh sẽ nghĩ biện pháp cho các người gặp mặt?"

"Vậy làm phiền Ngũ Gia" Long Hi Phượng cười hì hì nói.

Dừng lại một chút, Ngũ Gia chuyển đề tài về Phương Hạo Vân : "Tiểu Phượng Hoàng, sao em lại gần gũi với Phương Hạo Vân như vậy, hắn chính là kẻ đã hủy diệt Long gia..."

" Ngũ Gia, em biết tâm tư của ông, nhưng bây giờ em vẫn chưa thể nói rõ cho anh biết được, nói túm lại, về sau em sẽ giải thích rõ ràng ..." Long Hi Phượng nhíu mày nói.

Quả nhiên, Ngũ Gia liền hiểu lầm, ông cho rằng Long Hi Phượng nhất định là đang nhịn nhục.

Chuyến đi này của Long Hi Phượng, hầu như đã xác định quan hệ của Ngũ Gia và Long Thần, Phương Hạo Vân đã thầm hạ quyết tâm, nhất định phải làm cho phố D nghiêng trời lở đất.

Các chi nhánh của bộ tộc thủ hộ tại Đông Nam Á cũng đã cử hơn ba trăm người đến, và hầu như tất cả đều là tinh anh.

Cho đến buổi tối hôm nay, dựa theo kế hoạch, phỏng chừng sẽ có một ngàn tinh anh tụ tập về phố D, đến lúc đó, trực tiếp đối kháng với Ngũ Gia cũng không có vấn đề.

"Hạo Vân, làm sao bây giờ? Cho dù chúng ta có thể thông qua hộ chiếu để dẹp loạn quân cảnh và cục di dân, thì bên Ngũ Gia và Long Thần cũng sẽ không bỏ qua" Long Hi Phượng nhíu mày nói : "Điều duy nhất có thể lợi dụng bây giờ chính là Long Chiến và Long Thần chưa biết tâm tư của chị..."

Nói đến đây, Long Hi Phượng lại cười : "Hạo Vân, hai ngày sau Ngũ Gia sẽ thu xếp cho chị gặp mặt Long Chiến và Long Thần, không bằng đến lúc đó em cùng đi nhé?"

"Không thành vấn đề!"

Phương Hạo Vân cười : "Đến lúc đó em sẽ làm vệ sĩ cho chị, nói thật, em cũng muốn gặp Long Thần đã xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng ở phố D này...."

"Tôi phản đối!"

Hà Thanh nói : "Như vậy sẽ rất nguy hiểm... Long Thần, Long Chiến đã sớm có đề phòng với Phương thiếu gia rồi... các người xâm nhập vào như vậy, một khi bị phát hiện thì sẽ gặp phiền toái rất lớn.

"Đừng lo!"

Long Hi Phượng cười tự tin : "Trong tạp thuật của Nam Cung thế gia có một môn dịch dung thuật, dùng để làm giả đánh tráo, trước khi đi, tôi sẽ giúp Hạo Vân cải trang là được"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.