Edit + Beta: Ruby
- --------------
Sau hai mươi phút, beef steak khét lẹt bị ném vào thùng rác, Diệp Hoài cùng Viên Tinh Châu một người một bên, đối mặt ăn mì gói.
"Sớm muộn gì cũng bị cậu ngu chết!" Diệp Hoài còn ở đối diện lải nhải phát tán cơn giận còn sót lại, tiến hành toàn bộ phương hướng công kích cả người đối với Viên Tinh Châu, "Nhìn vào mày rậm mắt to, cậu sao lại đần như vậy... Quả thực muốn tức chết tôi, cậu những ngày qua đầu óc đều dùng chỗ nào rồi?"
"Đọc kịch bản." Viên Tinh Châu lúc này mới hậu tri hậu giác mà ý thức được, Diệp Hoài đã thời gian rất lâu không có phát hoả với mình. Thời điểm trước kia Diệp Hoài hơi một tí liền muốn tức giận dựng lông tóc, khoảng thời gian này thái độ khác thường, ngược lại làm cho Viên Tinh Châu rất không thích ứng.
Hiện tại Diệp Hoài rốt cục khôi phục "bình thường", Viên Tinh Châu liền cảm thấy được áp lực của mình đột nhiên nhẹ, phản bác, "Cậu trêu chọc tôi làm gì? Lại nói có kiểu như cậu sao, muốn trêu chọc hay không, ai biết cậu muốn làm gì?"
Diệp Hoài lẩm bẩm một ngụm mì, khó có thể tin nhìn cậu chằm chằm, hiển nhiên là không ngờ tới Viên Tinh Châu thế nhưng cắn ngược lại một cái.
Ý người này là chính mình giỡn thì không được?!
Quả nhiên, Viên Tinh Châu thầm nói: "Tôi xem cậu mới là không có kinh nghiệm đây, mỗi lần không hiểu ra sao chọc một chút liền đi..."
"Tôi..." Diệp Hoài gặp bạo kích, nghẹn chốc lát, mới nói, "Tôi chọc xong không đi đó gọi quấy rối tình dục, cậu có hiểu đúng mực hay không!"
Viên Tinh Châu: "..."
Diệp Hoài nói xong để chén xuống, một bộ dáng phải nghiêm túc lý luận.
" Đương nhiên cậu không hiểu..." Viên Tinh Châu lập tức nói "Ăn cơm ăn cơm! Beef steak ngon lành không ăn, ngược lại muốn tôi úp mì cho cậu ăn." (*)
(*) giống như giải thích câu ở chương 35
Diệp Hoài sững sờ, nghi ngờ liếc mắt xem xét cậu, chính mình không biết nghĩ tới điều gì, căm giận mà tiếp tục ăn mì.
Sau khi ăn xong, hai người cầm chén đũa ném tới trong bồn rửa chén, Diệp Hoài ném máy chơi game cho Viên Tinh Châu, lệnh cưỡng chế cậu đi thay mình qua thần miếu, sau đó hầm hừ mà đi tắm.
Viên Tinh Châu cũng bĩu môi, sau đó nhẫn nhục chịu khó mà mở bản đồ, nhưng mà sau khi chờ Diệp Hoài tiến vào buồng tắm, cậu lại lập tức để máy chơi game sang bên cạnh, ngược lại lấy điện thoại ra, vẻ mặt sốt sắng mà chuyển nhập tìm kiếm "Bằng hữu trêu chọc tôi làm sao bây giờ?" "Bằng hữu trêu chọc tôi là có ý gì sao?"
Trên mạng người đưa ra vấn đề loại này rất nhiều, song mà trả lời cũng là đủ loại đủ kiểu. Có người thậm chí đưa lên khoang vàng. Viên Tinh Châu nóng lòng cùng người khác thảo luận cái này, liền không nghĩ ra nơi nào có thể nhanh chóng có được cậu trả lời của người khác, do dự một chút, thẳng thắn quyết tâm, lấy acc clone đăng lên "Hoài Châu siêu thoại".
Tư liệu của cậu đều là giả, trang chủ weibo cũng chỉ là chuyển phát nội dung yêu thích, chưa bao giờ có tin tức liên quan cùng tam thứ nguyên (*). Viên Tinh Châu nhiều lần kiểm tra, xác nhận acc này xác thực không có bất cứ vấn đề gì xong, tại mới ở trong siêu thoại mở topic, bỏ thêm ba dấu chấm than.
(*) Không gian ba chiều
"!!! Đêm khuya cầu viện! Thật không tiện sẽ quấy nhiễu đến cả nhà, mà tôi thật sự có một vấn đề muốn nghe ý kiến mọi người một chút, tôi cùng bạn cùng phòng quan hệ không tệ, trước đây ở chung rất tốt, nhưng người này gần đây bao giờ cũng trêu chọc tôi. Tôi hiện tại đều là độc thân, bao giờ cũng đại khái cũng vậy, sau đó tôi chưa từng yêu đương qua. Tôi hiện tại có chút ngu muội, không biết người này rốt cuộc là ý gì, mọi người có thể giúp tôi phân tích một chút không?"
Acc clone này của Viên Tinh Châu tên gọi "OCT1020", tuy rằng không ở trong siêu thoại đăng qua topic, nhưng bởi vì thường xuyên tiến vào xem trò vui, cho nên đánh dấu rất lâu, cũng có chút cấp bậc.
Phát xong cầu viện sau, Viên Tinh Châu liền không ngừng mà f5 mới trang đầu, nhưng mà thời điểm fan Hoài Châu chính là amway ship đường, bài post cậu trong nháy mắt liền không tìm được trên quảng trường.
Viên Tinh Châu bất đắc dĩ "A" một tiếng, phía sau lật vài tờ, thấy bài kia thật sự bị chen ra ngoài, đành phải buồn bực về trang chính xóa thiếp.
Nhưng mà chờ cậu quay trở lại, dĩ nhiên đã có người trả lời cho cậu.
"Nhóc Hoài ngoan nhất: Thông tin hơi ít, bất quá chị em cậu cùng nam sinh làm bạn cùng phòng, u1s1 (*), vẫn là chú ý an toàn chút đi..."
(*) u1s1: 有一說一 có gì nói vậy (?) Tôi search baidu hiểu là vậy, nếu sai sót nhớ chỉ giáo nha:D
" KJJE: Người từng trải kinh nghiệm, nam sinh đều là cao thủ nuôi cá... Em gái phải cẩn thận."
Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, bận cho người hồi phục: "Tôi là nam... 囧."
" KJJE: A? Con trai sao? Ha ha ha tên này đã lâu không gặp, đệ đệ có chút đáng yêu, phong làm cán bộ kỳ cựu."
"Hoài Châu Tiểu Lão Bà: Tình huống thế nào, tôi phát hiện cái gì? Đệ đệ được bạn cùng phòng hàn huyên sao? Bạn cùng phòng đẹp trai không?"
"Nhóc Hoài ngoan nhất : Nha nha, nguyên lai là như vậy, hai cậu tính cách là dạng gì? Điều kiện thế nào, nếu trọn 10 điểm."
Viên Tinh Châu sắp không xong rồi.
"OCT1020: Tôi 6 điểm? Mới vừa hợp lệ, chính là trình độ người bình thường. Hắn 9 điểm, rất tuấn tú. Tính cách tôi tương đối hướng nội, loại do dự không quyết định, hắn cũng rất thoải mái, rất dễ thân cận, rất được hoan nghênh."
"Nhóc Hoài ngoan nhất: Hắn có ý gì không nhất định, mà có thể nhìn ra cậu rất yêu thích hắn [ liếc mắt ]."
"Hoài Châu Tiểu Lão Bà: WTF, đột nhiên không kịp đề phòng bị nhét vào cẩu lương [ mắt long lanh ]."
"KJJE: Đúng đấy, tuy rằng cũng muốn ăn thức ăn cho chó của đệ đệ, thế nhưng vừa nhìn cậu chính là nam hài tử rất đơn thuần. Rất nhiều nam sinh chính là hưởng thụ cảm giác chọc người khác, có thể hắn không chỉ trêu chọc một mình cậu, không nên tùy tiện tưởng thật."
"KJJE: Chị em tình thâm của tôi cũng gặp phải một người, vẫn là tôi bỏ phiếu nam nói, nam sinh đều là cao thủ nuôi cá, nhìn thấy thuận mắt đều sẽ thả chút thính."
"Nhóc Hoài ngoan nhất : Tôi cảm thấy yêu thích loại chuyện như vậy là không che giấu nổi đi, có phải là cậu yêu thích hắn hay không, bị hắn nhìn ra rồi, không muốn có trách nhiệm với cậu, nhưng lại không nỡ lòng bỏ đẩy cậu ra, cho nên treo cậu."
"Nhóc Hoài ngoan nhất: Cũng có thể là hắn đối với cậu có hảo cảm, mà còn chưa lên tới mức độ nhất định phải ở bên nhau."
"KJJE: Đúng vậy, quan sát thêm chút đi. Hoặc là cậu có thể trêu chọc ngược lại đi thử xem?"
"Hoài Châu đệ nhất: Thử thử xem, để tôi xem, cậu yêu thích hắn, hắn lại trêu chọc cậu, vậy còn đứng ngây ra đó làm gì a! Lên đi a! Làm hắn!"
Viên Tinh Châu: "!!!"
"Hoài Châu đệ nhất: Tiến vào có thể nói chuyện yêu đương, lui ra có thể làm pháo hữu, ngược lại đối phương đều 9 điểm, cậu cũng sẽ không lỗ! Vạn nhất sinh hoạt tình dục không hài hòa còn có thể sớm một chút gạt bỏ chọn hạng mục này. Lâu chủ cậu rốt cuộc là có phải nam nhân đích thực hay không?"
Viên Tinh Châu: "..." Viên Tinh Châu dở khóc dở cười, cơ hồ cũng bị vị chị gái táo bạo này làm thuyết phục.
Kỳ thực thời điểm Diệp Hoài thừa nhận mấy ngày nay đúng là cố ý trêu chọc mình, trái tim Viên Tinh Châu dường như bị truyền vào dòng điện bé nhỏ, tê tê, thuận huyết dịch chảy tới toàn thân, cả người đều có chút ngứa ngáy.
Thế nhưng đầu óc của cậu rồi lại thập phần bình tĩnh, vấn đề này cậu đã nghĩ qua rất nhiều lần, Diệp Hoài nếu như trêu chọc mình, mục đích là gì chứ? Là cố ý đùa mình chơi? Là đối với mình cũng có chút cảm giác? Hay có ý nghĩ nào nữa?
Hồi đáp của mấy vị tiểu bằng hữu tri tâm, ngược lại là cùng mục đích trong lòng của cậu hoàn toàn nhất trí.
"OCT1020 trả lời Nhóc Hoài ngoan nhất: Tôi cũng xoắn xuýt cái này, cho nên không biết làm thế nào cho tốt."
"OCT1020 trả lời KJJE: Vé nam của cậu có ra chiêu sao?"
"KJJE: Vé nam nói cậu có thể trêu chọc trả lại, so với hắn còn có thể, mà so với hắn còn phải vô tình..."
"KJJE: Ặc, vé nam nói nam nhân đều là vẻ ngoài tiện... Càng làm mới càng thích... Tôi thế nào cảm giác nơi nào có chỗ không đúng lắm [ nghi hoặc ] "
"Nhóc Hoài ngoan nhất : Em gái K nói cũng đúng, mà cảm giác đệ đệ cậu đạo hạnh không đủ đi, người khác trêu chọc cậu một chút liền tâm phiền ý loạn, muốn ngừng mà không được, còn có thể thừa lực phản kích sao? Hoặc là cậu thử xem kiểu câu vạn năng câu thứ?"
"OCT1020: Câu vạn năng gì?"
Tiếng nước ở buồng tắm đột nhiên ngừng. Viên Tinh Châu sững sờ, cuống quít bỏ lại điện thoại cầm lấy máy chơi game.
Diệp Hoài vừa vặn đẩy cửa đi ra, mặc áo tắm, lại không có buộc dây, nhìn hướng qua phía cậu: "Cậu đang làm gì đó?"
Viên Tinh Châu tại kia ấn bừa một trận, vẻ mặt vô tội nói: "Cho cậu qua cửa a."
Diệp Hoài: "Há, qua mấy thần miếu rồi?"
"Còn không có đi qua..." Viên Tinh Châu cúi đầu, trên địa đồ vòng tới vòng lui tùy tiện tìm thần miếu, sau đó nghiêm túc nói, "Máu của cậu quá ít, còn không đợi mở liền bị giết trong nháy mắt."
Diệp Hoài không để ý lắm: "Vậy thì thêm chút máu."
Viên Tinh Châu: "Thêm máu cần phải qua thần miếu..."
Diệp Hoài: "Vậy thì qua thần miếu."
Viên Tinh Châu: "Máu của cậu quá ít không qua..."
Diệp Hoài: "?"
Viên Tinh Châu tự mình vòng tới vòng lui, cũng muốn hôn mê, không nhịn được ha ha ha bắt đầu cười lên.
Diệp Hoài: "Cậu làm gì đó?"
Diệp Hoài mặt có vẻ giận, Viên Tinh Châu vôi nâng nâng máy game: "Tôi đi Nữ Nhi quốc mua cho cậu mũi tên, ngược lại cậu bây giờ có tiền, đến lúc đó lấy tên oanh tạc nó!"
Diệp Hoài miệng giật giật, tựa hồ muốn hỏi cậu sớm tại sao không đi mua, Viên Tinh Châu vẻ mặt khéo léo cười cười với hắn, Diệp Hoài chần chờ một chút, liền nghi ngờ liếc mắt nhìn cậu, tốt xấu xoay người vào phòng ngủ.
Viên Tinh Châu nhìn hắn quay người, tầm mắt không nhịn được quét một vòng trên đùi thẳng tắp rắn chắc của hắn, nghĩ thầm người này thực sự là bảnh bao, biết mình vóc người đẹp liền show như vậy, mặc áo tắm còn không thắt dây...
Hơn nữa quần lót dĩ nhiên là đổi thành CK! Lúc trước quay show tạp kỹ thu dọn rương hành lý, Diệp Hoài rõ ràng mang theo một xấp Zimmerli mới, một nhãn hiệu nội y độ thoải mái cực cao, đây là thế nào muốn liền đi con đường gợi cảm mặc cái này à?
Bất quá tình cảnh đó vừa nãy đích xác rất có xung kích hormone giống đực. Dù sao chỗ quần lót nhan trị cao nhất chính là khoan thắt lưng, mà khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Hoài đi ra, Viên Tinh Châu cơ hồ giống như phản xạ có điều kiện nghĩ tới chư vị nhóm nam thần Âu trên áp phích quảng cáo.
Thân thể đẹp đẽ bao giờ cũng khiến người ta ý chí không kiên định, Viên Tinh Châu thiếu chút nữa đổi chủ ý, muốn phải thử một chút kiến nghị của vị chị em táo kia.
Chờ Diệp Hoài đóng cửa thay quần áo, Viên Tinh Châu liền nhanh chóng bỏ qua máy chơi game, liền đến xem trả lời.
"Nhóc Hoài ngoan nhất : Câu vạn năng sao? Cậu hẳn là nghe qua."
"Nhóc Hoài ngoan nhất: Chính là câu kia, có thật không? Tôi không tin ha ha ha ha ha ha ha, hắn nói gì cậu đều trả lời như vậy, nhìn hắn có phản ứng gì."
Viên Tinh Châu chính mình đọc một lần, não bổ một chút cảnh tượng ứng dụng.
- - Diệp Hoài: "Tôi cmn không trêu chọc cậu tôi sờ cậu làm gì?"
- - Viên Tinh Châu: "Có thật không? Tôi không tin..."
- - Diệp Hoài: "Cậu là heo sao?"
- - Viên Tinh Châu: "Có thật không? Tôi không tin..."
Viên Tinh Châu: "!!!" Hình như thế cuộc có thể thay đổi một chút?!
Viên Tinh Châu trong lòng nhất thời vui vẻ, vội vàng ngỏ ý cảm ơn với mấy vị vì mình bày mưu tính kế. Nhưng mà chẳng kịp chờ cậu gửi xong cảm tạ, chỉ thấy bình luận đột nhiên tăng lên dữ dội, sau đó có người thiện ý nhắc nhở.
"Đệ đệ không cần phải sợ [ cười khóc ], trên quảng trường weibo của cậu, nhóm tập mỹ đến vây xem fan nam, thuận tiện ngồi xổm một cái đến tiếp sau!"
"Hi vọng tình yêu fan nam có thể giống như Hoài Châu ngọt ngọt ngọt!"
"Đúng, nguyện có tình nhân đều có thể giống như Hoài ca cùng Tinh Châu, sớm ngày tu thành chính quả, điềm điềm mật mật..."
"Tôi có bằng hữu muốn bức ảnh của khang khang đệ đệ, nếu như có thể có ảnh chụp của bạn cùng phòng 9 điểm thì tốt hơn..."
Nhóm fan Hoài Châu dồn dập tiến vào cổ vũ cố lên, cũng dành cho cậu chúc phúc của "Tình yêu Hoài Châu ", nguyện cậu có thể thu hoạch chân tình, giống như Viên Tinh Châu cùng Diệp Hoài hạnh phúc mỹ mãn, sinh mệnh lớn hài hòa quán triệt đến mỗi ngày.
Viên Tinh Châu: "..." Viên Tinh Châu quả thực lúng túng đến không đất dung thân, lần này cái gì cũng không dám nói, nhanh chóng thoát tài khoản, chạy trối chết.
Sáng sớm hôm sau, Viên Tinh Châu dậy sớm ra ngoài vận động, Diệp Hoài cũng ngáp đi ra.
Hai người liếc mắt nhìn nhau.
Viên Tinh Châu nắm giữ kỹ năng mới, cũng như trước nghi ngờ nhìn Diệp Hoài: "Cậu cũng muốn ra ngoài hít thở khói bụi?"
"Đúng vậy." Diệp Hoài như không có chuyện gì xảy ra nói "Đạo diễn yêu cầu, có biện pháp gì."
Viên Tinh Châu lập tức nói: "Có thật không? Tôi không tin."
Diệp Hoài sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời không phản ứng lại.
Mãi đến tận sau khi hai người ra ngoài chạy nửa vòng, vị này mới hậu tri hậu giác, tăng tốc đuổi theo, sau đó tức giận vỗ xuống sau gáy Viên Tinh Châu.
Viên Tinh Châu đã trúng một bạo kích, nhưng khó có được 1 trận thắng nhỏ, trong lòng mừng thầm không thôi.
Điểm tâm, cậu đi đun sữa bò nấu yến mạch, Diệp Hoài cũng đi theo đến, giúp cậu nhìn nồi sữa. Trong bồn rửa chén còn ném bát đũa ngày hôm qua, hai người lại cùng nhau thu dọn, Viên Tinh Châu đứng ở bên trái, Diệp Hoài nghiêng người sang bên cạnh cậu đi lấy nước rửa chén.
Viên Tinh Châu liền giống như vô tình hỏi: "Cậu đây là đang trêu chọc tôi sao?"
"... Cậu có bệnh à!" Diệp Hoài không hiểu ra sao nói "Tôi chỉ là đang rửa chén! Dưới đất đều là dầu! Muốn trêu chọc cậu tôi còn dùng phí sức lực này?"
"Có thật không?" Viên Tinh Châu nhìn hắn, "Tôi không tin."
Diệp Hoài: "..."
Diệp Hoài lại không ngốc, sắc mặt lúc này liền thay đổi, chuyển thành nghi ngờ theo dõi cậu.
Viên Tinh Châu trong lòng âm thầm đắc ý, vẻ mặt cao thâm rửa chén, thật giống như xem thấu trò xiếc của Diệp Hoài.
Diệp Hoài như có điều suy nghĩ nhìn chăm chú cậu một hồi. Viên Tinh Châu cầm chén đũa lau khô cất kỹ, khuấy khuấy nồi sữa rồi tắt lửa, lại kiểm tra yến mạch.
Diệp Hoài lại im lặng không lên tiếng mà rửa sạch sẽ hai tay, sau đó lau khô, đứng ở sau lưng cậu.
Viên Tinh Châu: "??"
Khoảnh khắc hai thân thể người dán sát vào nhau, thân thể Viên Tinh Châu không thể cứng ngắt khống chế lại, trống ngực cũng đột nhiên tăng nhanh. Cậu liếm liếm môi, nhanh chóng nhắc nhở chính mình phải bình tĩnh, sau đó quay mặt sang vẻ mặt đánh giá kỹ mà nhìn Diệp Hoài.
Diệp Hoài cũng nhìn cậu, trên mặt không biểu tình gì. Viên Tinh Châu đang nghĩ ngợi làm sao vứt ra kiểu câu vạn năng đây, chỉ thấy Diệp Hoài đột nhiên cúi đầu, sau đó cắn một cái trên cổ cậu.
Viên Tinh Châu: "!!"
Đau đớn rất nhỏ khiến Viên Tinh Châu hít vào một hơi, lập tức cậu liền ý thức được, vị trí Diệp Hoài lần này cắn giống như đúc lần trước!
Nhưng mà trong nhà lại không có bảo an đại thúc tới giải vây, Diệp Hoài giống như trừng phạt khẽ cắn một cái, cũng không dám để lại vết thương cho cậu, mà trước lúc bỏ ra, đột nhiên hút một chút.
Viên Tinh Châu: "!!!" Tại sao phải hút dấu hôn!
Tim cậu nhảy mà lợi hại, cơ hồ từ mặt đỏ đến cổ, sau khi kịp phản ứng vôi đẩy ra đầu Diệp Hoài. Nhưng mà cậu da dẻ trắng, bên gáy trong nháy mắt hiện ra một dấu hôn nho nhỏ màu tím.
"Tin rồi sao?" Diệp Hoài lại đưa ngón trỏ ra, đâm đâm gò má của cậu, đắc ý nói, "Là tôi công lực không đủ hay là cậu trì độn?"
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu sắc mặt ửng hồng, trong lòng một trận hoảng loạn, trong đầu rối như tơ vò mà cũng không kịp nghĩ sâu, chỉ ngơ ngác nhìn Diệp Hoài, ánh mắt ướt nhẹp.
Diệp Hoài nghi hoặc mà đối mặt cùng cậu, sau một lát không biết tại sao sắc mặt hơi khác thường, thời điểm bầu không khí đang có một chút lúng túng kì diệu, bên ngoài một trận chuông điện thoại vang lên, phá vỡ yên tĩnh ngắn ngủi này.
Diệp Hoài vội vã đi ra ngoài, rất nhanh liền thét to một tiếng Viên Tinh Châu.
Bên ngoài vang chính là điện thoại Viên Tinh Châu. Dĩ nhiên là thư ký Đặng tổng điện báo, hỏi cậu buổi chiều có thời gian hay không, Đặng tổng đã về nước, muốn cùng cậu gặp gỡ.
Viên Tinh Châu vội đáp lại một tiếng, vừa mới cúp máy, rồi lại nhìn thấy Đàm Ngôn Kha điện báo, muốn hẹn cậu ăn cơm.
"Đã lâu không có liên lạc, cậu sẽ không quên tôi là ai đi?" Đàm Ngôn Kha tại đầu dây bên kia cười ha hả nói " Mợ tôi hôm nay tới, mang theo chút đặc sản chỗ các cậu lại đây, tôi giữ cho cậu một chút."
Viên Tinh Châu ngẩn người, không nghĩ tới gã dĩ nhiên là muốn đề cập cái này, vội nói: "Không cần, mợ của cậu thật xa mang tới, khẳng định muốn các cậu nếm thử đồ mới, tôi trước đây thường thường ăn, không cảm thấy có gì..."
"Không chỉ có đồ ăn a." Đàm Ngôn Kha lại nói, "Đã phân ra cho cậu. Cậu thật nhiều năm không về nhà đi, hai ngày nữa chính là Trung thu, có chút đặc sản quê hương cũng tốt a."
Viên Tinh Châu: "..."
"Kỳ thực chủ yếu nhất là muốn mời cậu ăn một bữa cơm." Đàm Ngôn Kha lại nói, "Đêm nay cậu có rảnh không?"
Thời điểm Diệp Hoài đang nghe thấy Viên Tinh Châu gọi điện thoại liền loanh quanh trở lại, Viên Tinh Châu theo bản năng mà nhìn về phía hắn, chỉ thấy Diệp Hoài khẽ cau mày, sau đó gật gật đầu.
"Có." Viên Tinh Châu nói "Là có chuyện gì không?"
Đàm Ngôn Kha cười cười: "Không có chuyện gì a, giữa bằng hữu tùy tiện tâm sự mà thôi."
Diệp Hoài liếc mắt, sau đó chỉ chỉ chính mình với Viên Tinh Châu.
Viên Tinh Châu: "..." Viên Tinh Châu lúc này mới nhớ tới, chính mình cùng người ta đã định ngày hẹn mặt, tại sao phải xem ý tứ Diệp Hoài chứ? Đàm gia dầu gì cũng là một trong hãng quảng cáo, mình chính là để không đắc tội người, đi một chuyến cũng không bình thường sao?
Nhưng mà hai người hiển nhiên đều nghĩ tới những phương diện khác.
"Hai người chúng tôi có thể sao?" Viên Tinh Châu hoàn hồn, đành phải hỏi đầu điện thoại bên kia, "Tôi đi cùng Diệp Hoài."
"Được đó." Đàm Ngôn Kha nói "Vừa vặn, ba người chúng ta cùng đàm luận, như vậy lại thuận tiện."
Viên Tinh Châu: "..."
Hai người hẹn xong địa chỉ cùng thời gian, liền khách khí cúp điện thoại.
Viên Tinh Châu làm sao đều cảm thấy câu cuối cùng của Đàm Ngôn Kha có chút kỳ quái.
Diệp Hoài chế nhạo nói: "Yo, kim chủ muốn thu nhị phòng a?"
Viên Tinh Châu dở khóc dở cười: "Cậu nói bậy gì đó! Nhất định là sự tình công việc hoặc là show tạp kỹ, bằng không chính là có quan hệ cùng Nguyên Trừng."
"Chà chà..." Diệp Hoài liếc mắt liếc cậu, quái gở nói: "Có thật không? Tôi không tin."