Edit + Beta: Ruby
-------------------
"Cậu cũng quá chó rồi." Viên Tinh Châu bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Diệp Hoài, đành phải lần nữa đổi dép lê, xoay người vào nhà bếp nấu mì.
Diệp Hoài thoải mái nằm trên ghế so pha chờ cho ăn, liền tiện tay tìm máy chơi game. Viên Tinh Châu trong phòng bếp làm cơm, hắn liền ở trong game làm cơm, làm xong bán một chút tiền, tiện đường nhận nhiệm vụ.
Thời điểm nhiệm vụ đường nhánh làm xong, Viên Tinh Châu vừa vặn bưng hai bát mì đi ra, mì trụng nước sôi, bỏ thêm mấy cây cải thìa, mặt trên còn có thịt bò kho tương cắt miếng, độ dày không đồng đều, mà có thể nhìn ra rất dụng tâm.
"Thịnh soạn như vậy..." Diệp Hoài đi qua ăn cơm, "Kỳ thực nấu mì là đủ rồi."
"Mì dầu nhiều, không khỏe mạnh." Viên Tinh Châu ngồi xuống đối diện, đưa đũa nếm một miếng, có chút lúng túng, " Hình như nhạt rồi."
Diệp Hoài lại không lên tiếng, cúi đầu dồn sức ăn, ngay cả thịt trên mặt đều tiêu diệt sạch sành sanh, cuối cùng ngay cả nước mì cũng cũng đổ vào trong bụng, lúc này mới thỏa mãn mà dựa vào phía sau một chút, híp mắt ừng ực một tiếng.
Viên Tinh Châu nhìn mà trợn mắt ngoác mồm, "Cậu làm sao đói bụng thành như vậy?"
"Một ngày không ăn." Diệp Hoài vung vung tay: "Còn nữa không?"
Viên Tinh Châu đẩy chén kia của mình qua.
"Thôi." Diệp Hoài lại nói, "Buổi trưa mời cậu ăn cơm đi, muốn ăn gì?"
" Đều có thể." Viên Tinh Châu cười cười, bỗng nhiên lại nhớ tới chuyện hợp đồng, chần chờ.
Diệp Hoài nghi hoặc mà nhìn về phía cậu.
"Có một việc..." Viên Tinh Châu nói " Có thể thương lượng với cậu chút, buổi trưa tôi mời cậu đi."
Buổi trưa, Viên Tinh Châu lái xe, mang Diệp Hoài đến một nhà hàng trong hẻm.
Địa chỉ là Lý Ngộ chọn, nhà hàng Trung Quốc cải tạo kiểu tứ hợp viện, cửa chính không lớn, trong có càn khôn. Mỗi bàn thực khách đều hưởng riêng một khoảng sân, bên cạnh bàn ăn chính là một bụi lục trúc, hoàn cảnh thanh u, cũng không sợ tiết lộ việc riêng tư gì.
Ôn Đình lại cũng lộ mặt, cùng Lý Ngộ ở kia ngồi đàm luận, hai người bọn họ người lúc tiến vào, Ôn Đình vừa vặn ngẩng đầu, phất phất tay cùng Viên Tinh Châu.
Viên Tinh Châu đã cùng Diệp Hoài giải thích qua yêu cầu hợp đồng, bốn người ngồi xuống gọi món ăn, liền tán gẫu đến chính sự.
" Điều khoản ràng buộc đạo đức ở nước ngoài rất phổ biến, minh tinh trong nước tuy rằng cũng không nguyện chịu ràng buộc, mà rất nhiều người đang đề xướng chuyện này. Tôi lại cảm thấy không có gì." Ôn Đình mở miệng trước, chủ động nói, "Chỉ là chuyện hai cậu, nhiều ít là một mầm họa."
Viên Tinh Châu không nghĩ tới y khởi đầu lại đề cập việc này, mà thái độ hết sức rõ ràng, cảm kích gật gật đầu với y.
Diệp Hoài cũng không nói gì, chỉ là lấy hợp đồng ra xem một lần.
"Nữ chủ là ai?" Diệp Hoài hỏi, " Điều khoản này là chỉ nhằm vào cậu ấy, hay là tất cả mọi người?"
"Nữ chủ là Trình Trình, tôi nghe ngóng qua, tất cả mọi người, mà ràng buộc Tinh Châu càng nghiêm một chút." Lý Ngộ nói.
Diệp Hoài kinh ngạc: "Tại sao ràng buộc cậu ấy càng nghiêm?"
Bên cạnh có nhân viên phục vụ lại đây mang món ăn, Lý Ngộ tạm thời ngưng miệng lại, chờ sau khi người đi xa mới nói: "Hiện tại rất nhiều người loan truyền hai cậu là vì che giấu bê bối kết hôn giả, tin đồn ra sao đều có, người sản xuất phim lo lắng bê bối là của một trong hai cậu, cho nên lưu ý. Ứng cử viên đoàn phim một mực đổi tới đổi lui, ngày đó nếu như không tại chỗ kí tên, rất có thể liền bị đổi người rồi."
"Đương nhiên, hãng quảng cáo nâng đỡ cậu, cũng là một trong những nguyên nhân có thể thuận lợi kí tên." Lý Ngộ nói với Viên Tinh Châu "Vậy Đàm Ngôn Kha... rảnh rỗi cảm tạ hắn một chút, có lẽ hắn có thể biết chút gì."
Viên Tinh Châu sững sờ, lúc này mới ý thức được ngày đó Đàm Ngôn Kha đột nhiên xuất hiện, đại khái là nghe được tin đồn gì, cho nên cùng đến công ty mình. Chỉ là không biết sau đó gã hẹn ăn cơm, có phải là muốn nói việc này.
Diệp Hoài nghi ngờ mà nhìn tới nhìn lui giữa cậu và Lý Ngộ, ánh mắt kia vừa nhìn chính là biểu thị bất mãn dính líu với họ Đàm.
Viên Tinh Châu đành phải trước tiên cho hắn một ánh mắt động viên, ra hiệu trở về rồi hãy nói.
"Tôi biết rồi." Viên Tinh Châu nói "Chỉ là tôi cùng Diệp Hoài đều là gánh trách nhiệm, đồn đại này..."
"Chín phần thật một phần giả, không biết người thả ra scandal là cố ý như vậy, hay là vốn là không không rõ ràng toàn cảnh, " Lý Ngộ nặn nặn sống mũi, sau đó nói, "Hai cậu lúc trước kết hôn, rốt cuộc là vì che giấu cái gì?"
Viên Tinh Châu cùng Diệp Hoài liếc mắt nhìn nhau.
Viên Tinh Châu có chút mờ mịt: "Tôi... không biết." Khi đó cậu là một quả hồng mềm bị nặn tròn bóp méo, công ty nếu muốn che giấu một chút chuyện, tự nhiên người biết càng ít càng ít.
Viên Tinh Châu chỉ là dùng chuyện kết hôn đổi lấy một số điều kiện.
Lý Ngộ lúc trước đã hỏi, nhưng đối với câu trả lời của Viên Tinh Châu không quá tin tưởng, cho nên ngày hôm nay lại hỏi một lần. Viên Tinh Châu vẫn là như vậy trả lời, y mới hiểu được người nọ là thật sự không rõ ràng.
Diệp Hoài lại trầm mặc lại.
"Ngược lại không phải chuyện của hai chúng tôi." Diệp Hoài khẽ cau mày, thần sắc thậm chí có chút nghiêm nghị, "Chuyện này quan hệ trọng đại, người không biết sẽ không chủ động để lộ ra."
Lý Ngộ: "Cũng không tiện tiết lộ cho tôi?"
Diệp Hoài gật đầu: "Không biết tương đối tốt."
Mọi người liền đều trầm mặc.
"Vậy tôi sẽ nói tới cách nhìn của tôi. Tinh Châu lần này ký điều khoản đạo đức, tuy rằng chịu ràng buộc khá nhiều, nhưng là tương đương tự mình chứng minh thanh bạch. Ngược lại cậu cũng không có việc xấu gì, duy nhất mầm họa chính là quan hệ của hai cậu." Lý Ngộ nói " Phương án một của tôi, là cậu hai trước khi khai máy, tìm cớ mau chóng ly hôn."
Thốt ra lời này, Viên Tinh Châu cùng Diệp Hoài đều sửng sốt.
Ôn Đình hiển nhiên đã nghe qua phương án này, gật gật đầu với hai người bọn họ.
"Ly hôn?" Diệp Hoài khó có thể tin nói " Show tạp kỹ của hai chúng tôi đêm nay mới phát xong, hiện tại thì chuẩn bị muốn ly hôn? Có chút phi thực tế đi!"
"Đoàn phim tạm xác định thời gian khai máy là ngày mùng 1 tháng 12. Có đủ thời gian làm nền, tôi sẽ lần lượt an bài phỏng vấn cho Tinh Châu. Nguyên nhân thì sắp xếp là cậu ấy vì yêu lo được lo mất, thường thường ăn giấm, cho nên các cậu thường xuyên cãi vã." Lý Ngộ nói "Hoặc là các cậu có ý nghĩ khác hay hơn, cũng có thể đề xuất ra. Chỉ cần sẽ không tổn hại hình tượng mọi người, chúng tôi nguyện ý phối hợp."
Trước khi thực hiện hợp đồng liền giải trừ mầm họa, đây chính là cách làm tương đối triệt để.
Viên Tinh Châu xưa nay không nghĩ tới điều này, nghe Lý Ngộ nói xong, càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý.
Thời điểm đó hai người đã ly hôn, đoàn phim chưa khai máy, hợp đồng cũng chưa bắt đầu chấp hành, nếu như đoàn phim không hài lòng có thể thay người. Nếu như đoàn phim không đổi, vậy mình cũng không nỗi lo về sau.
"Tôi cũng cảm thấy có thể cân nhắc." Ôn Đình nhìn về phía Diệp Hoài, nói " Theo như fan cậu hình thành mà xem, cậu khôi phục trạng thái độc thân có lẽ dễ dàng hút fan hơn."
Fan Diệp Hoài trước đây chính là fan riêng chiếm đa số, bản thân hắn điều kiện liền tốt, già trẻ ăn sạch, việc ly hôn đối với fan mà nói ngược lại là lợi nhiều hơn.
Viên Tinh Châu thì lại ỷ lại fan CP nhiều hơn chút, thời điểm đó fan nhất định sẽ có chấn động, nhưng cậu dù sao đã chuyển hình, chỉ cần thích hợp bán thảm, xây dựng hình tượng tình si vì yêu lo được lo mất, cũng sẽ ổn định một đợt gió.
"Phương án này quá kích thích." Diệp Hoài lại không chút nghĩ ngợi, cự tuyệt nói, "Tôi không đồng ý, phương án hai đâu?"
Lý Ngộ khẽ cau mày, muốn nói điều gì, bị Ôn Đình giơ tay dừng lại.
"Phương án hai là cậu cùng Tinh Châu duy trì hôn ước ổn định, cho đến kỳ ràng buộc hợp đồng kết thúc." Ôn Đình nói "Phương án này càng bớt việc, chỗ tốt là thiết lập tính cách ân ái thích hợp lên show tạp kỹ, hãng quảng cáo cũng càng nghiêng về nghệ sĩ hôn nhân ổn định; chỗ hỏng là khoảng thời gian quá dài, tiềm tàng nguy hiểm nhiều. Vạn nhất hai cậu một người trong đó nói chuyện yêu đương, việc này khẳng định phiền phức."
Diệp Hoài chuyển hướng Viên Tinh Châu: "Cậu là thái độ gì?"
Viên Tinh Châu cũng do dự, hai cái bất quá là khác biệt giữa đau ngắn cùng đau dài.
"Tôi đều được." Viên Tinh Châu nói.
Diệp Hoài cau mày: "Không hỏi cậu chọn cái nào."
Viên Tinh Châu dừng một chút, chỉ đành phải nói, "Tôi... chưa dự định cùng người khác nói chuyện yêu đương."
"Tôi cũng không có." Diệp Hoài thở phào nhẹ nhõm, "Vậy hai đi, duy trì hiện trạng."
"Mà nếu như chọn 2..." Viên Tinh Châu lại đột nhiên hỏi, "Có thể nghe một chút ý nghĩ của tôi sao?"
Mấy người đều là sững sờ.
"Cậu nói." Ôn Đình gật gật đầu với cậu.
Viên Tinh Châu liếc mắt nhìn Diệp Hoài, sau đó nói: "Nếu như Diệp Hoài vì tôi duy trì đoạn quan hệ này, tôi hi vọng lấy ra 50% thù lao đóng phim làm bồi thường. Bằng không tôi càng nghiêng về phương án một."
Lý Ngộ: "..."
Ôn Đình: "..."
"Cậu có bị bệnh không?" Diệp Hoài sửng sốt một chút, không hiểu ra sao nói "Cậu diễn là cậu diễn liên quan gì tới tôi? Tôi thiếu mấy món tiền kia của cậu sao?"
"Không giống như vậy, nếu như cậu không phối hợp, tôi nếu như không tư cách tham diễn, hoặc là có thể bồi thường người ta tiền." Viên Tinh Châu giương mắt, nghiêm túc nhìn hắn, "Tiền này cậu nhận lấy, tôi mới có thể an lòng."
Diệp Hoài mặt liền biến sắc, đặt lên bàn tay nắm thành quyền, hiển nhiên thập phần tức giận, trừng Viên Tinh Châu.
"Hoài ca, " Viên Tinh Châu không khỏi hít sâu một hơi, sau đó đưa tay che ở quả đấm của hắn: "Hoài ca, tôi thật sự... Đặc biệt muốn diễn vai nam chủ này, tôi rất sợ bỏ qua cơ hội này..."
Sự tình dù sao cũng là vì mình mà đến, nếu như không phải chính mình chủ động nhắc tới Diệp Hoài, xào lên Hoài Châu CP, quan hệ hai người bọn họ cũng sẽ không có độ quan tâm độ qua tâm cao như bây giờ.
Hai người cũng bất cứ lúc nào cũng có thể ly hôn, dù sao hai người ly thân nhiều năm, tình cảm trở thành nhạt không thể tránh được, công chúng căn bản sẽ không để ý điều này.
Diệp Hoài sắc mặt thay đổi mấy lần, đôi mắt nhìn chằm chằm Viên Tinh Châu nhìn một hồi.
Viên Tinh Châu thần sắc thành khẩn, mong đợi nhìn hắn. Hắn liền im lặng không lên tiếng rút tay về.
Lý Ngộ lập tức hỏi: "Muốn đặt ra hợp đồng sao?"
"Không cần!" Viên Tinh Châu lập tức nói.
"Vậy chúng tôi đi trước." Ôn Đình nhìn một chút trên người hai người, vỗ vỗ Lý Ngộ, nói với Viên Tinh Châu "Hai cậu từ từ ăn, đúng rồi Tinh Châu, ngày nào đó thuận tiện điện thoại cho tôi, dẫn cậu đi chỗ tốt."
Y nói xong liền đứng dậy, kéo Lý Ngộ dậy, liền lôi kéo mà xách người đi.
Trong đình viện chỉ còn dư lại hai người, Viên Tinh Châu đang cân nhắc nói thế nào để cảm tạ một phen, chỉ thấy Diệp Hoài mặt không chút thay đổi nói: "Yo, còn xếp hàng đây, lại là của hãng quảng cáo, lại là của người đại diện..."
Viên Tinh Châu: "..."
Thời điểm Diệp Hoài không lên tiếng cực kỳ hù người, nói chuyện âm dương quái khí như vậy, ngược lại làm cho người chân thật một chút.
"Đàm Ngôn Kha là gặp được vào ngày đó ký hợp đồng ở công ty, hắn muốn ăn cơm, tôi không đáp ứng." Viên Tinh Châu nói "Ôn ca là ngày đó cậu uống say, hắn điện thoại cho cậu nói chuyện phòng cho thuê, thuận tiện nhắc tới rảnh rỗi cùng nhau ăn cơm."
"Tôi uống say?" Diệp Hoài lại cau mày, "Tôi lúc nào uống say?"
Viên Tinh Châu: " Thì ngày mà bạn học tôi tụ hội a?"
"Chuyện cười, chút rượu như vậy mà tôi có thể say?" Diệp Hoài khó có thể tin nhìn cậu, "Cậu không uống cùng tôi?"
Viên Tinh Châu: "..."
Hai người đương nhiên từng uống cùng nhau, mà nồng độ rượu trong quán rượu cao đến đâu đều sẽ pha loãng một lượt, mà là ngụm nhỏ nhấp môi, cùng với tụ hội nốc ừng ực kia sao giống nhau.
Viên Tinh Châu đều rất ngại nhắc đến chuyện hai người bị bảo an đuổi, cậu phỏng chừng Diệp Hoài hơn nửa không nhớ rõ, lúc này mới có thể cây ngay không sợ chết đứng như vậy.
"Không có say." Viên Tinh Châu nói "Ngày đó cậu không có say, mà đang ngủ, như vậy được chưa?"
Diệp Hoài vẻ mặt khó chịu nói: "Cậu nói được là được đi, cậu là kim chủ ba ba."
Viên Tinh Châu: "..."
Hai người bọn họ người ăn cũng sắp xong rồi, Viên Tinh Châu nhấn chuông, gọi người đến tính tiền.
"Kim chủ ba ba buổi chiều có an bài gì?" Diệp Hoài thấy cậu không đáp lại, lại hỏi, "Muốn về thăm nhà đọc báo sao? Hoặc là đi giữ dáng? Đánh golf? Đua ngựa? Ối quên mất, hành trình ba ba thật bận, buổi tối còn phải gặp hãng quảng cáo..."
"Tôi không gặp, được chưa..." Viên Tinh Châu bị hắn kháy đến đỏ cả mặt, bất đắc dĩ nói: "Cậu đừng kêu như vậy tôi! Lần này thù lao đóng phim nhiều gấp đôi so với lần trước, chia cho cậu, tôi một chút cũng không thiệt thòi..."
"Cho nên nói ba ba hào phóng nè! Mấy trăm vạn mua tôi một năm." Diệp Hoài sách nói "Cậu là kim chủ cậu thích gặp người nào thì gặp người đó, tôi làm thiếp, cũng thế thôi."
Viên Tinh Châu: "..."
Đang lúc nói chuyện một người phục vụ đẹp trai lại đây tính tiền, ánh mắt kinh hãi mà nhìn hai người,
Diệp Hoài lấy ra kính râm mang lên, vẻ mặt cao lãnh, tạm thời ngậm miệng.
Viên Tinh Châu cũng móc ra kính râm, nhanh chóng kiên trì tính tiền. Hai người về nhà, Diệp Hoài lên xe, liền chẹp chẹp mà hỏi: "Kim chủ ba ba cực khổ rồi, muốn đến chút tiết mục văn nghệ giúp vui gì không?"
Viên Tinh Châu quả thực cũng bị hắn oán chết rồi, thế nhưng Diệp Hoài không lấy tiền trong lòng cậu càng băn khoăn, nghĩ tới nghĩ lui, đành phải kiên trì tiếp thu danh xưng này.
Dù sao Diệp Hoài chính là trong lòng khó chịu, nhắc mãi một hồi phỏng chừng liền cảm thấy không thú vị.
" Tiết mục văn nghệ giúp vui gì?" Viên Tinh Châu thuận hắn hỏi, "Đi... Uống trà? Uống cà phê?"
"Tôi không biết, tôi lại không từng bao dưỡng người ta." Diệp Hoài liếc mắt nhìn cậu, "Ba ba cũng là lần thứ nhất?"
Viên Tinh Châu: "..."
"Tôi..." Viên Tinh Châu hít sâu một hơi, đành cười một cái, duỗi tay tới, "Tôi đích xác là lần thứ nhất, xin chỉ giáo nhiều hơn."
"Trùng hợp như thế, hai người chưa kinh nghiệm." Diệp Hoài đưa tay ra, cười ý vị thâm trường cười, "Chỉ giáo nhiều hơn."