An Nguyệt giật mình,lén lút thò đầu ra nhìn sau đó chỉ tay vào mình mà hỏi:
"Bà gọi tôi à?"
Tôn ma ma nhíu mày,nói:
"Không gọi ngươi thì gọi ai?Thập thò mưu tính điều gì đó?mau đi ra đây cho ta"
An Nguyệt lúc này mới chợt nhớ ra mình đang mặc đồ của cung nữ,chắc là ma ma này tưởng cô là cung nữ trốn việc đây mà.Cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ,cô cũng đi ra từ sau gốc cây,phủi phủi bụi bám trên y phục ,tiến đến chỗ bà ta.Tôn ma ma vừa nhìn thấy người bước tới thì lập tức quay đầu lại,sau đó trợn to mắt,đăm đăm nhìn cô.Vẻ mặt của bà ta là ngạc nhiên vô cùng:
"Ngươi...ngươi là người của cung nào?Tại sao trước đây ta chưa từng thấy?"-Tôn ma ma chất vấn,đây là lần đầu bà gặp một tiểu cung nữ xinh đẹp dường này.Cô ta trốn việc hay còn có thứ mưu đồ gì khác?Không phải trước đây bà chưa từng nghe việc cung nữ dùng sắc đẹp quyến rũ các vì quan lại trong triều.
"Ma ma...nô tì là người của Như Nguyệt các,An quý tần sai nô tì đi làm chút việc,lúc về thì không còn tìm thấy đường nữa rồi"-An Nguyệt nhanh chóng tùy cơ ứng biến,còn giơ ống tay áo lên vờ đáng thương ,thỉnh thoảng len lén ngửa mặt lên quan sát biểu cảm người phía trước.
Tôn ma ma thấy vậy cũng có chút khó xử,thì ra là người của An quý tần mới tân sủng kia .Thảo nào bà cũng không biết ,nghe đồn nàng ta rất xinh đẹp,vậy thì cung nữ bên cạnh thế này cũng chẳng có gì lạ.Bà suy nghĩ đăm chiêu một hồi lâu,rút cuộc nói:
"Ngươi đem chồng sách này đến ngự thư phòng...nó nằm ở hướng này ,đem xếp lên kệ rồi đi về hướng Tây chính là Như Nguyệt các."
An Nguyệt vâng vâng dạ dạ,cười tươi rồi ôm lấy chồng sách hướng tới ngự thư phòng.Nghe nói nơi này chính là thư viện cổ đại trong truyền thuyết,để xem nó chứa cái thứ quái gì trong đó nào!Cô thật sự rất háo hức à nha