Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 236: Chương 236: Lựa chọn của Tường Vi




Trước đây Phán Quan vẫn không ra tay, chính là đang điều tra lai lịch thông qua hệ thống.

Không kiểm tra thì không biết, kiểm tra rồi mới rõ ràng.

Người trông có vẻ giống với phụ nữ này, trong tay lại gánh vác bảy tám sinh mệnh vô tội.

Trong có đó hai người vẻn vẹn chỉ nói một câu anh ta lớn rất giống mẹ, chính là gây nên thảm họa chết người.

Những loại người tội ác tày trời thế này nếu đã bị bọn họ bắt gặp được, thì mười cái mạng cũng không sống tiếp được!

“Không cần…” Sau khi thư sinh Ngọc Diện cảm nhận được chưởng uy này của Phán Quan, con ngươi lập tức co rút lại như lỗ kim, vội vàng trốn sang một bên.

Chỉ là anh ta một người cấp chiến tướng thì làm sao có thể trốn thoát khỏi chưởng thế của Phán Quan.

Thịch!

Một tiếng ồn vang lên truyền ra ngoài, thư sinh Ngọc Diện lập tức bị đánh bay ra ngoài.

Sau khi lăn trên mặt đất vài vòng, sau khi khó khăn mở miệng, một chữ cũng không thể nói ra, đầu óc hoàn toàn không có sinh khí, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt.

Tới chết, anh ta cũng không dám tin bản thân thật sự lại chết như thế này!

Trốn đông trốn tây nhiều năm như vậy, vốn dĩ cho rằng sóng gió đã qua, nên đã không còn ai tiếp tục nhắm vào anh ta nữa, vì vậy mới dám tới Hải Trung.

Đang chuẩn bị bắt đầu hưởng sung sướng, nhưng lúc này mới hơn một tháng đã kết thúc rồi!

Thật sự là ngày chó gặm mà!

Ầm!

Ba người Tường Vi một lần nữa hít một hơi thật sâu kinh ngạc, trên gương mặt tràn ngập biểu cảm kinh hãi không thôi.

Lại có thể thật sự giết rồi?

Đây cũng quá dứt khoát rồi?

Hơn nữa, chính là thực lực một chiêu ban nãy của Phán Quan, ít nhất cấp cao đó!

Phải biết rằng ngay cả Hải Trung tứ đại gia tộc, bên trong gia tộc cũng chỉ có một chiến thần khác mà thôi!

Ba người này rốt cuộc lai lịch thế nào, Thẩm Quang Khải lại quen biết người mạnh như vậy, trách nào dám thách thức với thương hội Hải Trung.

Phịch! Phịch!

Hai người đàn ông lực lưỡng phía sau Hoa Trùng ngồi phệt xuống đất, gương mặt tràn ngập hoảng sợ, toàn cơ thể run lẩy bẩy.

Cao thủ mạnh như Ngọc Diện đại nhân lại bị một chưởng của đối phương đánh chết rồi, còn có gì đáng sợ hơn không!

“Anh…anh lại dám giết chết Ngọc Diện đại nhân?” Hoa Trùng sau khi kinh hãi tột độ, nhìn về phía Phán Quan hét lớn.

“Anh chết chắc rồi, ba người các người đều chết chắc rồi, tôi đảm bảo với các người, các người tuyệt đối không sống sót được qua ngày mai…”

“Nếu như anh không nói ra tăm tích của Thẩm Quang Khải, tôi lập tức tiễn anh xuống dưới cùng với anh ta làm bạn.” Phán Quan lạnh giọng cắt đứt lời anh ta.

Đồng thời một luồng khí lực lạnh lẽo tột độ cuồn cuộn ra ngoài, lập tức nhìn thấy Hoa Trùng bao phủ.

“Anh ta…anh ta đang…” Hoa Trùng lúc này sớm đã không còn kiêu ngạo như trước, dưới uy lực khí thế của Phán Quan, gương mặt lập tức trắng bệch, cả người run rấy không ngừng.

“Ở đâu?” Phán Quan lạnh lẽo hỏi.

“Ở…ở trong trang viên của Phật Gia…” Giọng nói Hoa Trùng run rẩy trả lời.

“Phật Gia bắt anh ta mục đích là gì?”

“Hải…thương hội Hải Trung mời anh ta gia nhập, anh ta không đồng ý, thương hội bên đó để Phật Gia lộ diện, ép anh ta chuyển tất cả tài sản của tập đoàn Tứ Hải cho thương hội…”

“Thật sự là đang tìm chết mà!” Phán Quan tức giận trả lời.

Sau đó nhìn về phía Lăng Túc Nhiên: “Anh cả, xử lý thế nào đây?”

“Để anh ta dẫn đường đi!” Sau khi Lăng Túc Nhiên nói xong đứng dậy.

“Cậu Lăng!” Tường Vi sau khi hít một hơi sâu liền nói.

“Phật Gia trang viên bên đó có ít nhất mấy trăm người, hơn nữa rồng úp hổ nằm, thậm chí có cường giả cấp cao chân chính, các người chỉ có ba người, nếu như như thế này mà tới đó, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.”

“Anh cho tôi chút thời gian, tôi tập hợp những người ở dưới lại, cùng anh tới đó một chuyến!”

“Chị Tường Vi!” Nghe thấy lời này của cô ta, Báo Đen hét lên, trên gương mặt của lão giả tên Đinh Quyền cũng lộ ra vẻ kinh ngạc giống vậy.

Hai người đều vô cùng rõ ràng, mặc dù trước đây bản thân một phương đã tồn tại mâu thuẫn với thương hội Hải Trung, nhưng đó hoàn toàn không công khai, nhiều nhất cũng chỉ là trong âm thầm phát sinh một số xung đột mà thôi.

Nhưng nếu như chị Tường Vi đem người cùng với ba người này trực tiếp tấn công sào huyệt của Phật Gia, vậy thì tính chất sẽ hoàn toàn khác, tuyệt đối không chết không thôi.

Mặc dù trước mắt ba người này nhìn có vẻ không phải người thường, nhưng phải biết rằng thương hội Hải Trung không chỉ có tứ đại gia tộc và Phật Gia, điều quan trọng hơn chính là còn có đại môn phiệt ở phía sau trấn thủ.

Đó lại là đại môn phiệt thật sự, nghe nói cường giả ở trên quang chiến thần có gần mười hai mươi người, đây còn chưa tính chiến tôn mạnh hơn, thậm chí có khả năng còn có chiến tông!

Ở trước mặt những người xuất sắc như vậy, chỉ sợ bọn họ ngay cả con kiến cũng không bằng!

“Cô như vậy đi cùng với chúng tôi tới, từ nay về sau thương hội Hải Trung rất có khả năng sẽ tập trung hỏa lực đối phó với cô? Cô chấp nhận được hậu quả như thế không?” Lăng Túc Nhiên hơi nhíu mắt.

Anh không ngờ người phụ nữ này còn quyết liệt như vậy, ngược lại khiến anh đánh giá cao một bậc.

“Đánh!” Tường Vi rất thẳng thắn gật gật đầu: “Có điều, đánh, không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.”

“Trừ phi tôi nguyện ý tạm thời nhân nhượng gia nhập thương hội Hải Trung, hơn nữa đồng ý làm người phụ nữ của Phật Gia, nếu không, tôi với các người sớm muộn cũng sẽ có một ngày bùng nổ.”

“Thay vì bị động chờ đợi sau này bị đánh, không bằng mượn lực của cậu Lăng đánh một trận với bọn chúng!”

“Ha ha, cô ngược lại rất thẳng thắn nhỉ!” Lăng Túc Nhiên nhàn nhạt cười.

“Còn xin cậu Lăng thành toàn!” Tường Vi cúi người thi lễ.

“Hỏi cô một vấn đề, nếu như giao toàn bộ địa bàn của Phật Gia cho cô quản lý, cô có thể quản được một Hải Trung sạch sẽ không?” Lăng Túc Nhiên lại hỏi lần nữa.

“Ý…ý gì thế?” Tương Vi hơi kinh ngạc, có điều rất nhanh đã phản ứng lại, ánh mắt không giấu được chấn động, nhìn về phía Lăng Túc Nhiên trịnh trọng nói.

“Nếu như thật sự có một ngày như vậy, tôi có thể đảm bảo với cậu Lăng, chỉ cần cho tôi thời gian ba tháng, tôi nhất định có thể xóa sạch mọi thứ lực ngầm bẩn thỉu xấu xa của Hải Trung!”

Với cô ta mà nói, mặc dù cảm thấy khả năng chiếm lấy địa vị của Phật Gia gần như bằng không, nhưng giác quan thứ sáu của một người phụ nữ nói với cô ta rằng lời nói này của Lăng Túc Nhiên dường như không giống với đang hoàn toàn lấy lòng làm cô ta vui.

“Được, nhớ kỹ cô từng nói lời này!” Lăng Túc Nhiên nói xong liền xoay người đi tới cửa.

“Cậu Lăng, anh đợi tôi đã, tôi lập tức gọi người…” Tường Vi một lần nữa hét ra ngoài.

“Không cần người của cô đi, cô với lão Quyền đi cùng với chúng tôi tới là được rồi.” Lăng Túc Nhiên một bên đi một bên nói: “Tập trung tất cả người của cô lại, tùy lúc chờ lệnh là được.”

“Hả?” Tường Vi ngạc nhiên một chút.

Năm người đi tới đại bản doanh của Phật Gia, bắt đối phương giao người?

Chuyện cười này bắt đầu có vẻ hơi quá đà rồi!

‘Được rồi, đi thôi!” Phán Quan bước qua bên cạnh cô ta nhàn nhạt nói: “Cô nên cảm thấy may mắn bản thân hôm nay đã đưa ra một lựa chọn vô cùng sáng suốt!”

“Hả?” Tường Vi lại kinh ngạc lần nữa: “Được…được rồi!”

Mặc dù cô ta không quá rõ ràng ý tứ lời nói này của Phán Quan, nhưng cũng không còn có chần chừ gì nữa, quay đầu nhìn về phía Đinh Quyền: “Lão Quyền, đi!”

Nhân sinh hiếm thấy điên cuồng vài lần, hoặc là đây thật sự là một cơ hội của bản thân nói không chừng!

“Chị Tường Vi!” Báo Đen bí mật ở phía sau giật mình hét vọng lên.

“Không có chuyện gì, đừng lo lắng!” Tường Vi trả lời: “Cậu tập trung tất cả người ở dưới lại, đợi tôi thông báo!”

Sau khi nói xong, nhấc bước đổi theo.

Trang viên của Phật Gia nằm ở phía Nam thành phố Hải Trung, được bao quanh bởi núi và sông, phong cảnh tuyệt đẹp, có diện tích từ bảy mươi tám mươi nghìn mét vuông.

Một tiếng sau, nhóm người Lăng Túc Nhiên đã tới cửa trang viên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.