Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Chương 4: Chương 4: Vị kia mạo phạm Lý Chiêu Nghi




Trong Y Lan Hiên chỉ có ba người thì hai người đã quỳ. Trong lòng Tự Cẩm gào thét phản đối nhưng nghĩ tới kết cục của Tôn thái nữ vẫn phải cắn răng quỳ xuống.

Nước mưa trộn lẫn bùn. Dù chỗ Tự Cẩm quỳ nơi đọng ít nước nhất thì váy cũng bị ướt hết. Nước lạnh thấm vào da thịt nên càng thấy lạnh kinh khủng.

“Đứng dậy đi.”

Tiếng nói lạnh lùng từ trên đầu vọng xuống, sau đó một bóng áo vàng lướt qua Tự Cẩm, đi vào Y Lan Hiên.

Toàn bộ thái giám đằng sau lập tức đi theo hoàng đế vào hiên nhỏ. Vân Thường vội vàng đứng dậy dìu chủ tử của mình đứng lên, khẽ nói: “Tiểu chủ, nô tỳ đỡ ngài đi trước đổi thân xiêm y.” Cả người toàn bùn với nước thế này thì làm sao dám gặp mặt Hoàng đế? Hơn nữa giờ Hoàng thượng đột nhiên tới chỗ này thì dù vì bất cứ lý do gì cũng là cơ hội của tiểu chủ!

So với Tự Cẩm, Vân Thường và Trần Đức An còn vui sướng hơn nhưng họ cố gắng kìm chế, không thể để cho mấy người bên cạnh hoàng thượng nhìn ra.

Dáng vẻ này của Tự Cẩm không thể gặp thánh giá. Còn nữa, chỗ này mặc dù là nơi nàng ở nhưng cả hoàng cung này đều là của hoàng đế. Theo những kiến thức mà Vân Thường truyền lại cho nàng thì nếu hoàng đế vào phòng của nàng, nàng cũng không thể tùy ý đi vào nếu không được tuyên triệu.

Phải chờ chỉ!

Vân Thường vô cùng lo lắng đỡ Tự Cẩm đi thay quần áo. Trần Đức An cũng nhanh chóng tìm hiểu tin tức. Đi theo hoàng đế đến chính là đại thái giám Quản Trường An. Trước mặt Quản Trường An, Trần Đức An đâu dám nói gì. Người hắn muốn tìm là đồ đệ Quản Trường An - Đồng Ý.

Đầu tiên Trần Đức An chạy về phòng mình thay quần áo bằng tốc độ nhanh nhất. Hắn ta chạy đến trước mặt Đồng Ý, gọi ca ca rất thân mật lấy lòng. Còn đưa hà bao cho Đồng Ý tỏ rõ thành tâm, muốn hỏi xem vì lý do gì mà Hoàng thượng đột ngột giá lâm Y Lan Hiên.

Đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu?

Nếu là chuyện tốt thì dù trời có sập cũng là cơ hội tốt nhất. Nếu là chuyện xấu, hắn ta sẽ nhắc nhở tiểu chủ, nhất định phải cẩn thận hơn, không nói lung tung trước mặt hoàng thượng kẻo gặp họa.

Đồng Ý nhìn sư phụ đang hầu hạ Hoàng thượng trong phòng, cân nhắc nặng nhẹ hà bao trong tay áo rồi mới trả lời Trần Đức An.

Trần Đức An cảm ơn rối rít rồi lại vội vàng chạy tới báo cho Tự Cẩm.

Vân Thường đã giúp Tự Cẩm thay quần áo xong, đang ngồi ở trước gương đồng chải tóc cho nàng. Nghe Trần Đức An nói mới hiểu được, thì ra hoàng đế là đến đây tránh mưa. Chắc chắn Đồng Ý sẽ không lộ ra ý đồ của hoàng đế, tại sao lại tới chỗ này tránh mưa. Nhưng chuyện này cũng không liên quan đến Tự Cẩm. Đây chính là một cơ hội tốt.

Trần Đức An hận mình không thể thay tiểu chủ đến trước mặt hoàng thượng tranh thủ tình cảm. Nếu lần này có thể làm cho Hoàng thượng nhớ kỹ tiểu chủ thì chỉ bằng dung nhan này của tiểu chủ sau này đâu còn phải lo lắng không thể xoay người đổi vận?

Trong hiên này chỉ có hai nô tài bọn họ, không đủ người. Đồng Ý đã sai mấy người tới chẻ củi nấu nước. Trần Đức An thầm cáo lỗi rồi lại vội vàng chạy tới trước mặt Đồng Ý cười lấy lòng. Đừng chỉ coi Đồng Ý là đồ đệ của Quản công công. Chỉ cần nhân cơ hội thích hợp y nhắc đến chủ tử trước mặt Quản công công thì không biết chừng sẽ có thay đổi lớn.

Trong lúc đó, Hoàng thượng được Quản Trường An hầu hạ cũng đã thay một bộ quần áo sạch sẽ. Tiểu thám giám đến đưa quần áo cho Hoàng thượng đứng ở cửa thở hồng hộc, cũng may là còn kịp. Nếu để cho Hoàng thượng mặc quần áo ướt sũng chính là bọn họ thất trách. Sau đó Quản công công nhất định sẽ kêu người đánh y vài roi để ghi nhớ thật lâu.

Trà pha thơm lừng, Quản Trường An tự tay bưng vào, khẽ đặt trên bàn. Khóe mắt hắn ta nhìn thấy Hoàng thượng đang chăm chú xem mấy đồ vật đặt trên bàn... Đó là cái gì?

“Hoàng thượng, trà đến.” Quản Trường An không dám nhìn nữa, dâng trà lên rồi khom lưng lui sang bên cạnh.

Tiêu Kỳ cũng không nhìn Quản Trường An, lại hỏi: “Ai ở Y Lan Hiên?”

Quản Trường An vừa hỏi rõ bên ngoài, lúc này liền bẩm báo: “Bẩm hoàng thượng, vị này là tiểu chủ Tô Tiểu Y, năm nay mới tiến cung.” Thấy hoàng đế không có ấn tượng gì, dừng một chút, hắn ta lại nói thêm một câu, “Trước đây Tô tiểu chủ mạo phạm Lý Chiêu Nghi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.