Nhưng Tiểu Yến Tử này, tôi không đi chọc nó, nó lại tới gây chuyện với tôi, nghĩ tôi là bùn đất à?
Dung Ma ma bên cạnh tôi đang dạy cung nữ quy củ, bị nó đánh một cách vô cớ. Tịch Mai lén lút truyền tin, nói là Lệnh Phi nói với nó là tiểu cung nữ kia rất thê thảm, Dung ma ma thì nghiêm khắc độc ác, châm ngòi cho nó tới gây chuyện. Lệnh phi muốn chờ tôi tới thu thập Tiểu Yến Tử, sau đó ả sẽ tới chỗ Hoàng đế mách tội cầu tin, làm ra vẻ ả chịu nhiều uất ức, tôi giống như người đa tâm hẹp hòi.
Lệnh phi này! Miệng đầy nhiệt căng còn có tâm tình gây sự với tôi!
Tôi bảo Tịch Mai hạ độc bóng đè cho ả.
Lệnh phi kia mất ngủ ban đêm, đều thừa lúc ban ngày ngủ bù. Tôi làm cho ả ban ngày cũng không ngủ được. Thật ra độc bóng đè cũng không có nguy hại gì lắm, chỉ cần không làm việc gì trái với lương tâm thì không có chuyện gì. Chỉ cần làm chuyện trái lương tâm, những người bị ả hại sẽ thành lệ quỷ, nhập trong mộng của ả.
Hưởng thụ vui vẻ đi, Lệnh phi!
Sau đó là Tiểu yến Tử.
Tôi vốn không muốn trêu chọc tới Thiên sát mệnh ,chẳng quan hệ gì với tôi, nhưng nó lại chọc tôi trước, tôi cũng không sợ phiền phức. Một Thiên sát mệnh tôi còn không để vào mắt, trước kia là vì chẳng liên quan gì tới tôi, không muốn nhiều chuyện thôi. Nhưng chọc tới tôi, nó sẽ là thiên sát, tôi cũng muốn cho nó xui xẻo.
Không phải nó có thể bay sao? Không phải nó có võ sao? Không phải nó đánh người sẽ vui sao?
Tôi sai Tịch Mai hạ sụn độc lên người nó, làm cho xương cốt giòn, chỉ cần va chạm hay hoạt động sẽ làm gãy xương.
Sau này nếu nó sống yên ổn như thục nữ khuê phòng, mỗi ngày đều ngồi trong phòng thêu hoa, đọc sách, ngủ nghỉ, vậy thì không sao. Nếu nó thích ra ngoài gây chuyện, vậy thì nếm thử mùi vị xương cốt bị đứt đi!
Lần đầu nó bị gãy xương là lúc nó muốn đi chơi. Lệnh phi tính kế để tôi tới Diên Hi cung tìm phiền phức, nghĩ muốn dùng Tiểu yến Tử làm nhân chứng, để tới trước mặt hoàng đế mách tội, đưa tay kéo mạnh Tiểu Yến Tử đang muốn đi ra, kết quả là nó bị gãy xương.
Tiểu Yến Tử đau quá kêu một tiếng, nước mắt giàn giụa. Hoàng đế và Thái Y tới rất nhanh, nối xương lại, sau đó mắng Lệnh phi một trậm.
Chọc tới Thiên Sát, hô hô, đáng đời ả, xui xẻo.
Còn chưa dưỡng thương tốt, Tiểu Yến Tử hiếu động, không nằm được, lại chạy ra ngoài chơi. Kết quả lại bị gãy nhiều chỗ khác. Tiểu Yến Tử phen này hận Lệnh phi, cho là đều do ả sai, dù sao lần đầu gãy xương cũng có nguyên nhân.
Trái lại hoàng đế thấy Tiểu Yến Tử dễ gãy xương như vậy, chỉ nói là sức khỏe nó không tốt, cảm thấy lần trước trách lầm Lệnh phi.
Nhưng Tiểu Yến Tử làm sao cũng không chịu ở Diên Hi cung, nó nói Lệnh phi ngày nào cũng giả cười, tâm địa độc ác, không phải người tốt. Hoàng đế bèn chuyển nó vào ở Thục Phương trai.
Ngũ A Ca cùng với thư đồng của nó là Phúc Nhĩ Thái thường tới Thục Phương Trai tìm Tiểu Yến Tử, nghe nói quan hệ của bọn nó vô cùng tốt, bên trong thường có tiếng nói tiếng cười. Tôi không khỏi bội phục Ngũ A ca, không hổ danh là long tử, ngay cả Thiên sát cũng có thể khống chế. Giống như tôi , thật muốn chống lại, bản thân thì không sau, nhưng sợ người bên cạnh gặp xui xẻo nên thà rằng hạ độc răn đe nó.
Nhưng từ lúc Ngũ A Ca không để ý, làm Tiểu Yến Tử gãy xương, tuy Tiểu Yến Tử vẫn nói giỡn với bọn Ngũ A Ca, nhưng cuối cũng không để cho bọn Ngũ A Ca tới gần nó trong vòng năm thước.
Lúc đi, lúc ngồi, lúc nằm, động tác đều nhẹ nhàng trước nay chưa từng có, hết sức chú ý tránh tất cả chướng ngại vật và mọi người. Không giống thục nữ, lại giống cướp.
Tôi cảm thấy như thế rất tốt, ít nhất nó không tùy tiện đánh người, hoặc là bay tới bay lui làm cho hoa cỏ tôi thích trong ngự hoa viên bị giẫm bẹp.
Hoàng đế vô cùng tội nghiêp nó, không có cha mẹ chăm sóc, thân thể đặc biệt yếu. Vì vậy, đồng ý cho nó không giữ quy củ trong cung, chắc là sợ nó lúc dập đầu hành lễ sẽ bị gãy xương. Lúc Tiểu Yến Tử đòi xuất cung đi chơi, hoàng đế cũng đồng ý.
Lúc trở về, hai tay Tiểu Yến Tử đều bị gãy, nghe nói là lúc gặp bạn hữu, do quá kích động mới ra thế này.
Lần này Hoàng đế cũng không dám để nó xuất cung nữa. Chỉ nói về sau nếu nó muốn thứ gì ngoài cung thì kêu Ngũ A ca mua vào.
Lúc này Tiểu Yến Tử nói muốn đem hai tỷ muội bên ngoài vào cung làm cung nữ, Hoàng đế đồng ý.
Hai cung nữ này, một người tên là Tử Vy, một người tên Kim Tỏa, đều là thiếu nữ xinh đẹp như hoa. Kim Tỏa kia thật giống như một đồng tộc của tôi hóa thành hình người. Tôi thấy rất thân thiết với nó, liền hỏi Hoàng đế xem có thể để nó vào cung của tôi không, hoàng đế đồng ý, Kim Tỏa đi theo bên cạnh tôi, làm đại cung nữ. Nhiệm vụ chủ yếu là chơi với tiểu Thập Tam giúp tôi.
Tiểu Thập Nhị vào thư phòng học bài, tôi cảm thấy rất tiếc là Kim Tỏa không biết chữ, không thể học cùng tiểu Thập Nhị. Mặc dù tôi biết chữ, nhưng những thứ tứ thư ngũ kinh của loài người, đạo lý của nhân loại, đạo đức dùng để trói buộc bản thân của loài người, tôi lại không hiểu.
Nghe Kim Tỏa nói Tử Vy là một tài nữ, nhưng Tiểu Yến Tử muốn bọn họ tiến cung, tôi cũng có ý không tốt, muốn cướp hai người, bây giờ mới từ bỏ.
Tiểu Thập Nhị cũng nói, bài tập của nó đã làm, tôi cũng không nghĩ tới việc này nữa.
Tử Vy thường tới thăm Kim Tỏa, có một lần tôi tò mò, bèn nhìn khí của nó, phát hiện nó vậy mà có quý khí trời sinh. Khí của nó và khí của Tiểu Yến Tử dây dưa một chỗ, chẳng lẽ bọn nó cũng thuộc trường hợp của Hạo Trinh và Bạch Ngâm Sương lúc trước?
Nhưng mấy chuyện này cũng không liên quan đến tôi, tôi cũng sẽ không chõ mõm vào.
Kim Tỏa đã hướng về tôi, Tử VY cũng không có ý xấu, chẳng qua là thích khóc, làm cho tôi không chịu nổi. Tôi chỉ hạ Lệ độc cho nó, làm cho nó không khóc được. Khóc vừa làm mau già, cũng không tốt cho mắt, tôi cũng là muốn tốt cho nó.
Nói đúng ra, đây là lần đầu tiên tôi hạ độc người khác mà không phải vì sửa trị người khác, cũng không phải vì đùa dai. Quả nhiên là tôi vô cùng lương thiện nha, không còn cách nào khác, ai bảo tôi là một yêu tinh tu chính đạo chứ?
Nói không chừng chuyện này cũng ghi tạc công đức cho tôi đó! Có lẽ về sau nên hạ độc để tốt cho người khác nhiều hơn!