Hoàng Hậu Bé Con

Chương 8: Chương 8




Hắn không nói gì, chỉ gật đầu, hướng ánh nhìn về phía Lăng Nhược đình, nhếch môi cười nhẹ.-Thần, tuân chỉ! - Phong Vũ Vọng nhìn chủ tử một hồi, sau đó mới lên tiếng. Y quay sang phía bọn người Lăng Nhược gia, cất giọng

-Lăng thái uý!-Xin Hoàng thượng giáng tội…! – Lăng Nhược Thanh cúi đầu lên tiếng

-Nữ nhi nhà ngươi bản tính ương ngạnh, to gan mạo phạm Hoàng thượng, tội đáng muôn chết. Xét theo mức độ, có thể xử mức tru di cửu tộc….

Nghe hắn nói đến đây, tất cả mọi người Lăng Nhược gia đều nín thở, dây thần kinh trong đầu như muốn nổ tung ra vì sợ hãi, nhắm mắt chờ đợi Hoàng đế xử tội mình. Không khí thật là ngột ngạt đến bức người…!

-Nhưng….!

Lăng Nhược gia một lần nữa lại vì chữ “nhưng” của y mà lại không ngừng căng thẳng

-Suy cho cùng cũng là một tiểu cô nương mười sáu tuổi đầu, hành động chưa biết suy nghĩ, không biết kiềm chế hành vi của bản thân. Thế nhưng đã nhận ra được cái sai của mình, không những thế còn trọng tình nghĩa, không để người khác vì mình mà liên luỵ; dám đứng ra nhận mọi tội lỗi về mình và xin tha cho người khác. Phẩm chất như thế, thật đáng khen ngợi. Vậy nên, dù là mắc trọng tội, nhưng đã biết ăn năn hối lỗi, Hoàng thượng lại nể tình gia tộc nhà ngươi đã ba đời trung thành với Tiêu Dương gia, chuyện lần này, Người sẽ nhắm mắt mà cho qua, không xử tử nàng cùng cửu tộc Lăng gia….

-Sao….sao cơ ạ???! – Lăng Nhược Thanh sửng sốt - Ôi…! Tạ ân đức của Hoàng thượng!!!-TẠ ÂN ĐỨC CỦA HOÀNG THƯỢNG! HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ, VẠN TUẾ, VẠN VẠN TUẾ!!!! – Nghe đến đây, cả gia trang mừng rơi nước mắt, dập đầu lia lịa, đồng thanh hô to. Đây quả thực là một chuyện không thể ngờ tới được! Tiểu thư nhà bọn họ mạo phạm đấng Thiên tử, nhưng là không có bị xử tử nha! Là không có bị xử tử! Mạng của bọn họ thế là được giữ rồi! Đúng là kỳ tích nha kỳ tích!!!!-Nhưng….

-Hoàng thượng…….còn có gì dặn dò ạ?! – Lăng Nhược Thanh giấu không được vui mừng mà nói

-Thái uý ngươi nhất định phải trừng phạt nữ nhi cùng hai nha hoàn kia thật nặng! Hoàng thượng bỏ qua chuyện này, không có nghĩa là mọi tội lỗi nữ nhi nhà ngươi không còn hiện hữu!

-Vi thần tuân chỉ! – Lăng Nhược Thanh không chút nghĩ ngợi liền lĩnh mệnh

-Hoàng thượng! Ngươi…! – Lăng Nhược Đình nàng nghe đến đây, không kìm được tức giận mà lên tiếng, nhưng là, tẩu tẩu nàng Kiều Nhung Ngọc đã nhanh chóng nói lấp đi

-Vâng! Chúng thần nhất định sẽ y khẩu dụ của người mà làm, trừng phạt tiểu cô cùng hai nha hoàn kia thật nặng!

-Vậy, ta muốn là, Thái uý ngươi ngay lúc này thi hành ý chỉ đi! – Hắn mặt lạnh nói với Lăng Nhược Thanh

-A…người nói…. – Lăng Nhược Thanh ngước mắt nhìn hắn. Trong mắt hắn đã biểu lộ rất rõ “Ngươi nhất định phải thật nặng trừng phạt nữ nhi nhà ngươi ngay bây giờ!”. Vốn dĩ, hắn không nói thì ông cũng đã định như thế. Bây giờ hắn lên tiếng, ông cũng muốn dạy dỗ lại đứa con gái ương ngạnh này, lại vì sinh mạng của cả gia tộc, ông ngay lập tức nói

-Thần….tuân mệnh….!

-Tướng công….! – Triệu Dung xót xa cho con gái, nhưng cũng không thể làm gì được. Ai bảo người nữ nhi nàng gây sự, lại chính là Hoàng thượng cơ chứ?!

-A Tứ!

-Dạ! Lão gia cho gọi con?

-Mau đem roi da đến đây!

-Sao cơ??! - Lăng Nhược Đình nàng nghe đến đây, liền thất kinh sắc mặt. Roi da sao? Là roi da sao??!Lăng Nhược Thanh đem lời con gái bỏ ngoài tai, nói với A Tứ

-Ngươi còn không mau nhanh lên!!!

-Con….con biết rồi ạ! – A Tứ bị tiếng nạt của Lăng Nhược Thanh làm cho sợ hãi, nhanh chóng thối lui đi lấy vật mà lão gia phân phó

-Còn A Nô!

-Lão gia gọi con?

-Mau, đem Tiểu Doanh và Tiểu Ngọc đánh phạt 20 trượng rồi bắt quỳ gối trước nhà chính, không cho ăn uống gì trong ba ngày! Còn nữa, cắt toàn bộ bổng lộc hai nàng trong vòng ba năm!

-Lão gia!!! – Khả Doanh và Biển Ngọc sợ hãi kêu lên. Nam nhân chịu đuợc 20 trượng đã là gồng mình lắm rồi; các nàng lại là nữ nhân chân yếu tay mềm, đánh 20 trượng thì còn gì là thân thể nhà nàng? Nhưng là, khi nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của lão gia, các nàng biết rằng, lúc này tốt nhất là nên im lặng mà chịu phạt! Bằng không, cái mạng nhỏ nhà các nàng cũng đừng mong có cơ hội sống sót!-Vâng…! Lão gia…! - A Nô nhanh chóng tiến tới, cùng một số nha hoàn nữa bất đắc dĩ lôi Khả Doanh và Biển Ngọc ra ngoài, các nàng chỉ im lặng để mặc cho họ lôi đi, lại nhìn tiểu thư nhà mình bị phạt còn nặng hơn cả mình mà trong lòng lo lắng không thôi…!

-“Tiểu thư! Xin người bảo trọng…! Lần này, chúng nô tì không thể làm gì được nữa rồi…!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.