Buổi sang sớm, tiếng chim ca vang hót,nắng rọi vào phòng của Tuệ Linh, một cô gái xinh đẹp .Tiếng chuông điện thoại reo lên ,cô đang say nồng giấc ngủ nhưng đành phải nhấc máy
- Mấy giờ rồi cô nương –đầu dây bên kia là của một tràng trai- sao , lại trễ học rồi chứ gì
- anh đó hả anh trai ,ngoáp – 1s…2s…3s…-á muộn học rồi, sao anh trai đi làm ko gọi em- vừa thay đồ cô vừa mằng anh qua chiếc điệ thoại đáng thương
- ây da! Gọi cô thế này là may rồi ,bố mẹ cấm cho anh thức em dậy để chừa tật ngủ nương nha . thôi anh đi họp đây , bố gọi họp rùi
tuệ linh bực dọc mặc vội áo quần rồi chạy xuống dưới cổng
- cô chủ hôm nay cậu chủ ko cho tôi chở cô- bác tài xế vẻ áy náy +lo sợ vì cô chủ của ông cái gì cũng giỏi, học giỏi múa giỏi hát giỏi diễn giỏi, sắc đẹp cũng giỏi , biết bao chàng đốn tim, nh … chửi , giận cũng giỏi
- vậy ông làm theo lệnh ai?-giọng nói có chút kiêu mị,giọng điệu như nói :ông thử cãi xem
- cả ông chủ cũng…
- cái gì,baba của con ơi, ko còn thời gian lôi thôi với ông già nữa tôi đi đây
chạy nhanh đến lớp, cô thở ko ra hơi
- áaaaaaaaaaaa
một chiếc xe lao tới. cô sợ quá,chỉ biết che mắt
-ôi cô ấy chết chưa
- mau gọi xe cuu thương
…
ở một thế giới khác , vương quốc lâm vi đang rước công chúa hòa thân đến cung làm hoang hậu hay phi tần còn do hoàng đế định đoạt. Nói vậy nhưng họ chắc rằng hoàng đế của họ, (cũng chính là phong hạo ca ca của chúng ta ý) – một hoàng đế anh minh đẹp trai nhưng lạnh lùng tàn khốc , nghe nói buổi thiết triều cũng khiến bá quan phải run tay run chân vì sơ suất xíu là lìa đời ,cũng chính ánh mắt lãnh lẽo hơn tản băng khiến các quan thần ko dám nhìn thẳng vào mắt hắn, các buổi yến tiếc là các quan phải dự tiệc thì dặn dò vợ con đừng đau buồn(lố thế!). tính tình như vậy làm sao mà lập hậu , dù rằng hậu cung có 3000 mĩ nhân nhưng chãng ai có thể…(tội nghiệp mấy tỉ)họ bắt đầu tội ngiệp công chúa này
lời của tác giả
các bạn đọc ch mình cảm tưởng nhé để mình suy nghĩ viết tiếp hay ko