Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chương 64: Chương 64: Bị nhốt vào Phật tháp




“Phản! Phản rồi!” Sở Cuồng cả đời cũngchưa từng bị người khác chống đối như vậy, Thải Thải cũng chưa từngchống đối ác liệt với người nào như thế, nhưng là, hôm nay Thải Thải đã nổi nóng, lời nói ít nhiều có chút khó nghe.

“Người đâu, đem Hoàng hậu biếm vào lãnh cung cho trẫm!”

Sở Cuồng chỉ vào Thải Thải nói: “Người mau tới, đem gà béo độc miệngchết tiệt này, ném vào lãnh cung cho trẫm! Không có mệnh lệnh của Trẫm,ai cũng không được nàng thả ra!!”

Thải Thảithầm nghĩ, lãnh cung thì lãnh cung, nhân sinh trên đời, nơi nào cũng cóthể sống yên phận, chỉ cần làm việc đứng đắn, chính trực, sống khôngthẹn với lương tâm là được rồi, Thải Thải không lên tiếng, đứng yên tạichỗ.

Ba thị vệ quỳ xuống, do dự nửa ngày, rốt cuộc cũng bạo gan nói: “Hoàngthượng, trong hoàng cung không có lãnh cung nha…Cái này, chúng nô tàiđem Hoàng hậu nương nương đến nơi nào đây..”

Xác thực, trong hoàng cung cũng không có lãnh cung, cái gọi là lãnh cung cũng chỉ là chỗ ở bị nhạo báng đối với phi tần thất sủng, hiện tại SởCuồng quyết định, hẳn là nên xây thêm một cái lãnh cung trong hoàng cung này! Nhưng mà bây giờ, Sở Cuồng lại hận không thể đem Thải Thải bầmthây vạn đoạn! Hắn ra lệnh: “Đem Hoàng hậu nhốt vào Phật tháp đi! Khôngcó trẫm ra lệnh, không cho phép thả Hoàng hậu ra!” (Grừ SC đồ hôn quân..ta đánh ngươi ta chém ngươi)

“Dạ!”

Ở sâu trong hoàng cung có gian chùa nho nhỏ của hoàng gia, Thái hậuthường thay hoàng đế xuất gia lễ Phật trong này, đằng sau chùa là bảotháp bảy tầng. Bảo tháp này lâu năm không tu sửa, tối tăm vô cùng, nghenói còn có rất nhiều rắn, côn trùng, chuột, kiến, dơi, độc trùng sốngnhờ. Khắp nơi đều là mạng nhện. Bình thường tăng nhân cũng rất ít vàotrong tháp, bởi vì nơi này lưu giữ rất nhiều sách cổ Phật giáo. Phần lớn là bản đơn lẻ (sách chỉ còn một bản vì bị thất lạc), quanh năm lại không thấy mặt trời.

Thải Thải đứng ở dưới tháp, ngẩng đầu nhìn lên.

“Hoàng hậu nương nương, mời vào.”

Vào thì vào, chẳng lẽ có quỷ ăn thịt nàng sao? Vì vậy Thải Thải lững thững đi lên.

Két —! Cạch.

Cửa tháp bị đóng lại, trên mặt đất chỉ để một chiếc đèn lồng.

Chỉ có một chiếc đèn, nếu đèn bị tắt sẽ như thế nào? Thật nhỏ mọn, cả đá đánh lửa cũng không cho. Thải Thải ngẩng đầu nhìn cầu thang uốn quanhtừ trên xuống, bị mạng nhện trắng bóng lấp lánh làm hoa mắt, vì vậy nàng ngồi ở phía trước tượng Phật, thấy trước mặt tượng Phật gia đặt haingọn đèn dầu, nàng lấy ngọn nến trong đèn lồng ra, đem đèn dầu thắpsáng, nghĩ thầm rằng Chu Thải Thải nàng như thế nào trở thành Bạch nương nương ngồi dưới tháp Lôi phong mất rồi?

Cộc cộc.

Thải Thải hỏi: “Là ai gõ cửa?”

“Nương nương, nô tỳ là Như Nguyệt, Như Ý, Như Tâm, nô ty xin đến hầu hạ nương nương.”

“Nô tỳ tốt, không cần phải làm bạn ta, trong này vô cùng bẩn, sẽ làm dơ váy của các ngươi.”

Sau đó nàng nghe thấy Như Tâm khóc ròng nói: “Nương nương nói bên trong vô cùng bẩn…”

Nương nương, chúng em là cầu xin Tháihậu, mới có thể vào đây để hầu hạ người, cho nên, bây giờ bọn em phảivào mới được!” Hai tay đẩy cửa, đi vào Phật tháp, nhìn thấy Thải Thảiđang ngồi trước pho tượng, bên trong nơi nơi đều là tro bụi, mạng nhện.

Thái hậu nương nương cũng vô phái tráimệnh Hoàng thượng vậy nên, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm được đến thếnày, kêu mấy hạ nhân vào đây, chiếu cố cho Thải Thải.

“Ta đã nhìn rõ, Sở Cuồng, là nam nhân đáng ghét nhất thiên hạ.”

Long Ngâm cung.

“Trẫm thực oán hận, thì ra trẫm đã lấyphải nữ nhân đáng ghét nhất thiên hạ rồi.” Hắn tay cầm trà, nàng thếnhưng một chút lễ nghi cũng không để ý, miệng nói năng không lựa lời,lưỡi của nàng còn nhanh nhẹn hơn cả hai cái chân. Vậy thì, để nàng ởtrong tháp tỉnh ngộ một chút, tốt nhất là nên nhớ kỹ, nam tôn nữ ti, phu quân cương thường.

Không sai, đây đều là do Chu Thải Thảinàng tự tìm, căn bản lúc trước không nên mặt dày mà vào hoàng cung làmhoàng hậu, ngay cả Lý Châu Nhi cũng nhìn ra được, nàng bát tự đều khônghợp với hoàng cung này.

“Hoàng thượng, từ ngày mai, nô tỳ đi làm bạn với công sứ phu nhân được không?”

“Ngươi? Hiểu biết về Pháp quốc của ngươi được bao nhiêu?”

“Hoàng thượng đừng khinh thường nô tỳ, nô tỳ đã vì chuyện này, mà chuẩn bị hết thảy.”

“Nếu như vậy, được rồi.” Trong lòng hắnlà muốn nha đầu béo hiểu được, hậu cung này, thiếu ai vẫn có thể vậnhành, nhưng nhất định không thể thiếu Hoàng hậu do chính Hoàng đế hắnlựa chọn!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.