Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch

Chương 16: Chương 16: Mạc Diệp Thâm




-" Chuyện này là sao ?"- Mạc Phong Thần hỏi , khí thế trở nên bức người , một tay vẫn ôm lấy nàng đang nhõng nhẽo trong lòng ..

-" Dạ ,là hoàng phi ..."- Tiểu Hằng sợ hãi không biết nên khai báo đúng sự thật hay không..

-" Được rồi , là ta trèo cây được chưa .."- Bách Lệ Băng bực bội giãy nảy đứng thẳng hiên ngang nói

-" Băng nhi, nàng dám !"- Mạc Phong Thần nghe xong liền tức giận vươn tay kéo lấy nàng nhìn một lượt , ánh mắt sắc bén cứ thế ngày một tối sầm lại ..

-" Phong Thần , ta không sao chàng đừng lo .."- Nàng hơi sợ hãi trước biểu cảm của hắn , hắn mà giận thì coi như xong

-" Nữ nhân ngốc nghếch này !"- Hắn gầm lên một tiếng ..

-" Hoàng thượng , hoàng phi không sao ta đã kịp thời đỡ lấy nàng chẳng qua .."- Mỗ nam kia giờ mới lên tiếng ..

Tất cả lắng đọng ..

-" Cái gì mà đỡ , chàng xem, hắn dám để ta ngã đau hết cả mông "- Bạch Lệ Băng bực dọc nói , đỡ mới chẳng không đỡ làm nàng đến giờ vẫn còn cảm thấy ê mông ...

Mạc Phong Thần nhíu mày kiếm ,trên khuôn mặt biểu thị một chút đau lòng lẫn tức giận ..

-" Nàng không sao là tốt rồi , cám ơn huynh "- Mạc Phong Thần khách sáo nói một tiếng , cả thiên hạ này người có thể để hắn nói một tiếng ôn nhu trừ nàng ra thì chỉ có Vương gia này ...

-" Cảm ơn cái khỉ gió , hắn rõ ràng làm ta ngã mà !"- Nàng phản bác nhưng vô hiệu quả

-" Băng nhi , nàng nên biết điều một chút , đây là Mạc Diệp Thâm huynh trưởng của ta !"- Mạc Phong Thần lãnh đạm mở miệng , mặc dù biết chắc nàng sẽ khó mà nghe lời ngoan ngoãn ..

-" Không biết hoàng phi còn nhớ ta !"- Mạc Diệp Thâm nói

Hắn sẽ nhíu mày , nàng thì đăm chiêu suy nghĩ cuối cùng đánh bốp tay một cái ..

-" Ngươi cái người mà đã ra mặt giúp ta hôm trước "- Nàng kinh ngạc , hóa ra chính là tên vương gia này , ngay từ đây nàng đã không thích tí gì , năm lần bảy lượt cứ thích cứu nàng mới sợ !

Mạc Diệp Thâm khẽ cười , không ngờ vị hoàng phi mà người người nói luôn hiền lành ôn nhu tri lễ lại như này , là tiểu thư Bách gia đây sao , giống cô nương phong trần tự tại thì hơn , ngay từ đầu Mạc Diệp Thăm đã rất ấn tượng với nàng , chỉ tiếc nàng là hoa đã có chủ và chủ còn là đương kim thánh thượng nên nào dám..

Mạc Phong Thần đứng đó nhìn hai kẻ cứ tròn mắt nhìn nhau trong lòng không biết có cảm giác gì rất khó chịu ..

-" Băng nhi , nàng có mệt không "- Lời vừa rơi xuống người người bất ngờ ,không ngờ có ngày họ lại được nghe giọng nói ôn nhu như nước của hoàng thường được coi là lãnh khốc , vô tình ..

-" Mệt cái gì , ta còn chưa tính sổ với tên kia !"- Nàng sắn tay áo như chuẩn bị muốn đánh nhau tiến về phía Mạc Diệp Thâm .

-" Hoàng phi , ngươi ngươi định làm gì ?"- Mạc Diệp Thâm giật lùi không ngờ kẻ được coi là đệ nhất sát thủ cũng có ngày phải kinh hãi chỉ vì một nữ nhân ..

-" Ta làm gì , ngươi khắc sẽ biết !"- Bách Lệ Băng nhào vô chuẩn bị chiến đấu ..

Mọi người kinh ngạc , Hắn đau đầu

-" Băng nhi ,dừng tay , huynh về trước đi , tất cả lui xuống "- Lời nói lạnh nhạt của hắn vừa rơi xuống , mọi người mừng rỡ đi ra khỏi tầm mắt Mạc Diệp Thâm cũng chuồn lẹ như cơn gió ..

-" Mạc Phong Thần sao chàng dám để hắn đi ta còn chưa xử xong !"- Bách Lệ Băng tức giận lên tiếng, chạy đến chỗ hắn quở trách

-" Đó là huynh trưởng trẫm "- Hắn bất đắc dĩ nói , nàng - cái nữ nhân này có thể yên ổn tí được không .

-" Huynh trưởng thì huynh trưởng , ta cũng xử lý được hắn "- Nàng vô cùng cao ngạo nói .

-" Băng nhi , hình như trẫm nuông chiều nàng quá rồi thì phải ! "- Mạc Phong Thần nói , từ lúc gặp nàng rồi yêu nàng hắn chỉ dành cho nàng những sự ôn nhu dường như chưa từng tổn thương nàng và hắn chắc chắn điều đó cũng mãi không xảy ra ..

-" Mạc Phong Thần chàng hết yêu ta rồi đúng không !"- Bách Lệ Băng bỗng dưng rầu rĩ nói ..

-" Không , trẫm không hề .."- Mạc Phong Thần ngỡ ngàng ,chưa từng thấy nàng rầu rĩ đến thế , chẳng lẽ hắn đã vô tình tổn thương nàng .

-" Đúng là vậy rồi , ta không hiền thục cũng như chẳng đẹp như những mỹ nhân khác , thôi chàng đi đi ,đi về mấy tam cung lục viện của chàng đó , có đến 3000 mỹ nhân đẹp như hoa như nước cơ mà , ngó ngàng đến ta làm chi ệt !"- Nàng thực chất là đang giả bộ thôi , hắc hắc , dám làm hỏng việc tốt của ta này , cho chàng biết tay !

Mạc Phong Thần sửng sốt từ khi nào nàng đã biết ghen vậy , hắn không thích nàng như thế hắn chỉ thích nàng đơn thuần tinh khiết ..

-" Băng nhi , nàng tin ta .."- Mạc Phong Thần ôm lấy nàng từ đằng sau , vùi đầu vào mái tóc mềm mượt như mây của nàng ...

-" Hí hí "- Nàng bỗng dưng mỉm cười người ngoáy ngoáy như con sâu

-" Nàng sao vậy ?"- Hắn bất ngờ trước hành động của nàng ..

-" Chàng làm ta nhột quá , ôi đói bụng quá thôi , mau mau gọi ngự thiện phòng đi , đói chết ta mất ôi ôi !"- Bách Lệ Băng rên rỉ ôm bụng , mặt ánh lên tia cười ..

Mạc Phong Thần hơi ngớ người , vừa còn nhõng nhẽo ghen tị cơ mà , sao bây giờ ..

-" Phong Thần , chuyện triều chính ra sao rồi , ta nghe nói sắp đến lúc tuyển tú nữ !"- Nàng vô cùng tò mò nha , xem trong phim lúc đấy sẽ có rất nhiều mỹ nữ nhập cung !

Đây cũng chính là vấn đề khiến hắn vô cùng khó chịu !

Khí lạnh lại tràn tới , tâm của hắn từ trước đến nay luôn trong tình trạng đông lạnh chỉ đến khi gặp nàng nó mới hòa tan êm dịu ..

Cho dù phụ cả thiên hạ hắn cũng tuyệt không phụ nàng !

Mà mấy ngày tới , hoàng thái hậu sẽ về cung !

Tình thế bây giờ vô cùng cấp bách !

-" Băng nhi , hoàng thái hậu sắp về cung , nàng chuẩn bị một chút !"- Mạc Phong Thần đổi chủ đề , không để cho nàng bận tâm đến chuyện kia nữa ..

-" Cái gì , hoàng thái hậu...là mẫu hậu của chàng a ! "- Bách Lệ Băng vô cùng vô cùng bất ngờ nha !

Hắn gật đầu , sao nàng biểu hiện kì quái thế , có phải nàng chưa từng gặp đâu , ngày nhập cung có lẽ nàng đã từng diện kiến ..

Nhưng điều mà hắn sợ chính là thế lực của mẫu hậu - người mà hắn vừa hận vừa kính trọng , người vốn không thích Băng nhi luôn chỉ coi trọng hoàng hậu ..

-" Nàng đừng lo, trẫm sẽ bảo vệ nàng "- Lời nói của hắn như xoa dịu mối suy nghĩ của nàng ..

Một lời đó thôi cũng đủ để Bách Lệ Băng cảm động , nàng thực đang nghĩ đến viễn cảnh mẹ chồng nàng dâu như trong phim nhưng bây giờ đã có hắn che chở nàng ,còn sợ cái gì ! Với lại nàng cũng đâu phải vừa , nước sông không phạm nước giếng , đã phạm đến nàng thì đừng mong nàng lưu tình .

Bách Lệ Băng bỗng nhào vào lòng hắn , Mạc Phong Thần khẽ cười , hắn yêu là yêu con người của chính nàng , không có tâm cơ không màng danh lợi chỉ vui vẻ , tự do bên hắn ..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.