_Ta đã bảo là đừng theo ta cơ mà-Nó quay lại vùng vằng vs Vũ Minh nhưng anh chàng này vẫn lạnh như tiền
_Hoàng thượng đã giao cho ta nv trông quý phi cẩn thận
_Nhưng có cần phải ta đi đâu là ngươi đi đấy ko?
_Cần -Hắn đáp cụt lủn
Nó bực dọc ngồi xuống ghế.Nó về phủ đã được 2 ngày nhưng ko hiểu sao
tên này cứ luôn theo sát nó khiến nó ko thể đi đâu chơi được ,trừ lúc
ngủ.Đang tìm mưu để trốn thì bỗng nó nghĩ ra 1 người.Nó đứng phắt dậy bỏ đi khiến hắn vội vàng chạy đuổi theo.Bỗng nó dừng lại đột ngột tại 1
cửa phòng khiến hắn tò mò:
_Nơi đây là...
Nó ko trả lời ,lớn tiếng gọi:
_Thiên Dung tỉ tỉ à, muội đây
_Thiên Dung?-Gắn giật mình-Sao cái tên này nghe quen quen thế nhỉ?
Thiên Dung mở cánh cửa ra,nhìn thấy Vũ Minh nàng khẽ đỏ mặt.Nó nhìn thấy,mỉm cười nham hiểm, lôi Thiên Dung lại gần nói thầm:
_Muội có 1 việc muốn nhờ tỉ có được ko?
_Việc gì thế?
_Muội muốn cắt đuôi hắn mà ko được.Tỉ ....
Thiên Dung vừa nghe nói đã giật mình,từ chối:
_Ko được ,ta...
_Thế nhé,tỉ giải quyết hắn nha-Chưa kịp để Thiên Dung trả lời nó đã chạy biến đi
Vũ Minh định đuổi theo nhưng bị Thiên Dung gọi lại:
_Khoan,ta có điều muốn hỏi?
Vũ Minh đứng lại ,nhíu mày hỏi:
_Có việc gì thế?
_Tại sao ngươi lại bỏ đi ko nói 1 lời và ngươi ko đến đây nữa?
Vũ Minh mỉm cười:
_Sao tôi lại phải quay lại đây chứ?
Thiên Dung lúng túng:
_Tôi ...tôi
_Chẳng phải cô thích tôi rồi chứ?-Vũ Minh tiến lại gần
_Ko...tôi...tôi
Vũ Minh bật cười lớn:
_Ha ha,xem cô lúng túng kìa.Thôi ,tôi ko trêu cô nữa, tôi phải đi đây
Khi Vũ Minh quay lưng ,chuẩn bị bước đi thì Thiên Dung bỗng lên tiếng:
_Nếu...nếu tôi nói phải thì sao???
_Hả?? Tỉ..tỉ nói vs huynh ấy là tỉ yêu huynh ấy á??-Nó túm lấy tay Thiên Dung lay mạnh
_À...ừ-Thiên Dung ngại ngùng trả lời
_Tỉ thật là...Đáng lý ra phải để nam nhi như hắn nói ra chứ
_Ta..ta..mà tất cả là tại muội.
_Ơ..sao lại tại muội??
_Ai biểu muội đùn đẩy hắn cho ta.Ta bị hắn dồn nên lỡ...
_Ơ ..cái này là tại tỉ giải quyết ko tốt chứ.Thế hắn trả lời làm sao??
_Muội tự đi mà hỏi hắn ý.Tỉ ghét muội rồi..-Thiên Dung bực tức đứng dậy rồi bỏ đi
_Ơ..ơ..tỉ bỏ đi đâu thế??
_Muội cứ mặc ta
_Thật là...sao tự dưng lại nổi cáu vô cớ chứ..-Nó ngơ ngác nhìn theo
************
Lúc này tại hoàng cung...
_Hoàng thượng,thiếp cũng muốn đi chơi-Lan phi nũng nịu
_Nàng có để yên cho ta làm việc ko thì bảo-Thiên Bảo quát lớn
_Người bất công.Oaaaaaa-Lan Phi khóc lớn
_Axxxxxxxxxxxx...Thôi nàng muốn đi đâu thì đi-Thiên Bảo ôm đầu la lớn
_Hj ..
_Chàng ko hỏi thiếp đi đâu hả??
_Đi đâu là thế nào??Chẳng phải nàng về nhà phụ thân sao??
_Ko thiếp sẽ đến nhà Ngọc Phi chơi-Lan phi vừa nói vừa quay lưng ra đi
_Ừ-Thiên bảo lơ đãng trả lời
Lan phi mỉm cười bỏ đi.Lục công công ngạc nhiên hỏi:
_Bẩm hoàng thượng người cho lan phi đến nhà ngọc phi ko sợ họ lại gây chuyện sao ạ??
_Ngươi nói cái gì??-Thiên bảo hét lớn-Đến nhà ngọc phi là sao?
_Chẳng phải hoàng thượng vừa cho nương nương đén đó sao?
_Trẫm???Chết rồi.Ta mải phê duyệt tấu chương nên ko để ý nàng ấy nói cái gì.
_Lần này chắc lại có việc hay rồi đây ạ
_Trời ơi đau đầu chết mất.Hậu cung có mỗi hai người thì 1 ng suốt ngày
đòi tự do sau đó lại đi gây chuyện còn 1 người lúc nào cũng bám theo
ta.Hễ rời mắt ra là y nhiên có chuyện mà....
Lục công công thấy vậy mỉm cười khiến hắn tức giận ,hỏa khí bừng bừng
_Ngươi cười cái gì hả?????/
Lúc này tại phủ tể tướng...
Nó đang ngồi uống trà cùng Hoàng Nam sư huynh thì hắt hơi liên tục khiến Hoàng nam ngạc nhiên:
_Muội ko khỏe ư?
_Ko..ko hiểu tại sao lại vậy nữa??
Bỗng có một tiếng nói vang lên khiến nó phụt cả ngụm nước vừa mới uống xong :
_Ngọc muội,ta đến nè
Nó quay phắt lại,đứng trước mặt nó không phải ai khác mà chính là nỗi lo sợ nặng nhất của nó-Lan phi phiền phức
_Lan tỉ sao ko tranh thủ t/g ta đi vắng mà dụ dỗ hoàng thượng đi lại đến đây làm gì thế???
_À,lúc đầu ta cũng định thế nhưng ở trong cung chán quá nên ta đến đây chơi cùng muội cho đỡ buồn
_Muội tự dưng nhớ ra mình có việc bận nên tỉ ngồi đây chơi nhé,muội đi đây
Nói xong,no vội chạy biến đi mất để lại Lan phi đang bực tức nhìn theo
_Trốn nhanh gớm nhỉ.