Author:Đa Cần
Editor:Đào
Bên trong hỗn loạn, chỉ nghe thấy một trận thanh âm đáng ghét ở bên tai, tựa như một đám ruồi bọ đang nhìn chằm chằm nàng, Tiễn Đa Đa đang ngủ không kiên nhẫn giơ lên hai tay loạn xạ, cũng không biết cầm phải thứ gì, hình như là một đôi tay, còn có thanh âm cùng với hành động thực,“Tiểu thư, tiểu thư, ngươi tỉnh tỉnh!”
Tiễn Đa Đa mất thật lâu mới có thể mở to mắt.
Không thích hợp.
Thật sự không thích hợp.
Nàng nhanh chóng quay đầu, lọt vào trong tầm mắt là một tiểu cô nương cùng với cái bím tóc , không đúng, nàng nhanh chóng đứng dậy, quan sát đến cách ăn mặc của nàng, kia là cùng dạng với cách ăn mặc của nha hoàn trên tivi không có sai biệt lắm !
Cái nha hoàn kia có chút buồn bực quay đầu nhìn nàng,“Tiểu thư, ngươi làm sao vậy? Không biết Nha Nha ?”
“Ngươi nói ngươi kêu Nha Nha?” Tiễn Đa Đa nghiêng thân mình nhìn nàng mặt mày non nớt, nàng nhìn chung quanh chính mình, cây cột cao đứng vững ở trong đại điện, mặt trên một con rồng vàng lớn chiếm hết khí thế , nàng mới vừa rồi nằm trên giường, mặt trên cũng có khắc một chút hình ảnh phượng hoàng,chiếu vào không gian , nàng liền cảm thấy mình đang ở một cái địa phương rất kỳ quái!
Nàng không thể tin được, nàng lúc này thực sự đang ở ngay tại một địa phương cổ xưa.
Không, nàng có một loại dự cảm xấu! Nàng đang ở cổ đại!
Nàng nhất định đang nằm mơ! Theo bản năng muốn đi nhéo chính mình , lại sợ đau, có chút mê mang lại có chút sợ hãi một tay liền nắm mặt tiểu nha đầu tên là Nha Nha, nhìn nàng mặt béo nộn, Tiễn Đa Đa không khỏi tăng thêm khí lực.
Nha Nha đau đến phát ra thanh âm,“Tiểu thư, đau quá!”
Nha Nha một tay ôm mặt mình, không biết nàng vì sao làm như vậy, lúc trước tiểu thư luôn quy củ , nhưng là hiện tại nàng, thế nhưng lấy tay nhéo mặt của nàng ? Nha Nha xoa nơi bị nàng nhéo trênkhuôn mặt, một bộ dạng sợ hãi nhìn nàng có hay không không phải tiểu thư.
“Ngươi có đau không?” Tiễn Đa Đa thấy nàng đáng thương cười hề hề gật đầu, lập tức dùng hai tay chống đầu,bộ dáng giọng điệu sâu xa, vẻ mặt vô tội nói xong,“Ngươi có đau ta đây sẽ không là đang nằm mơ đi.”
Tiễn Đa Đa thật sự không thể tin được chính mình cũng thật sự cùng như trong tiểu thuyết hai chữ ~ xuyên qua, là sự trùng hợp tuyệt vời.
Bản thân thích nhất nhìn thấu , hơn nữa mỗi lần thời điểm bị lão bản cho cuốn gói, nàng sẽ về nhà xem tiểu thuyết, tưởng tượng chính mình cũng có thể trở thành kẻ có tiền, sau đó cả đầu yy, nhưng lại có thể, ngươi đứng ở trên lầu ngắm phong cảnh, ngắm phong cảnh ở dưới lầu có người nhìn ngươi, ngươi là trang sức của người dưới cửa sổ, người là trang sức của ngươi trong mộng.
Tác giả: Là người dưới cửa sổ khác trang sức của ngươi, ngươi khác trang sức của người trong mộng! Tiễn Đa Đa: Ai nha, đều giống nhau, đều giống nhau ! Tác giả: Hắc tuyến, rõ ràng sẽ không giống nhau.