Hoàng quý phi vừa nghe, lại nghiến răng nghiến lợi.
“Trước kia Đoan Mộc Lang Hoàn này nữ nhân còn có dùng,
nhưng là từ sau khi nàng tính tình đại biến, lại không dùng son bột nước trong
cung phát ra. Bằng không đến bây giờ, làn da của nàng đã sớm hỏng.”
Thái Hậu nhíu nhíu mày: “Xem ra Đoan Mộc Lang Hoàn
hiện nay là khó đối phó nha.”
“Mẫu hậu, chúng ta nhất định phải mau chóng đạp nữ
nhân kia xuống đài. Bằng không nếu Hoàng đế bệ hạ càng ngày càng thích nàng,
đừng nói của ta địa vị, chỉ sợ ngay cả địa vị của mẫu hậu ngài đều khó bảo
toàn.”
Không thể không nói, Hoàng quý phi lời này nói được
cũng thật kì diệu.
Vừa vặn chọc đến nỗi đau của Thái Hậu, cũng nhân tiện
nhắc tới chuyện thương tâm của Thái Hậu sáng nay.
Thái Hậu sắc mặt nhất thời liền kéo xuống dưới.
Xưa nay Hoàng đế chỉ nghe lời của nàng, hôm nay thế
nhưng đứng ở về phe nữ nhân bên kia.
Nếu là những lúc bình thường, Hoàng đế đã sớm không nể
mặt, mệnh lệnh Hoàng hậu quỳ xuống, làm sao giống sáng nay như vậy đầu tiên là
tìm đề tài nói cái gì đồ bỏ tử tinh đèn cung đình, sau đó thế nhưng còn đạp cửa
mà đi.
Cuối cùng người đàn bà chanh chua kiêu ngạo Đoan Mộc
Lang Hoàn này thế nhưng cũng đường hoàng mà dẫn dắt hai cái không biết tốt xấu
nô tỳ ly khai của nàng Từ Ninh cung.
“Mẫu hậu, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Hoàng quý phi không ngừng cố gắng hỏi.
Nàng biết đến.
Đây là Hoàng quý phi một người biết đến kinh thiên bí
mật.
Hơn nữa bí mật này là không thể cho ai biết.
Tối mấu chốt là, bí mật này là nàng nghe lén trở về.
Năm ấy, vừa lúc là Thái Hậu sinh nhật.
Hoàng đế vì Thái Hậu tổ chức một cái yến hội sinh nhật
siêu cấp long trọng, trong yến hội, Thái Hậu nói cười vui vẻ, không biết cười
đến có bao nhiêu sung sướng.
Mà nàng thân là Thái Hậu chất nữ, đương nhiên ngồi ở
bên cạnh người Thái Hậu.
Mà sau khi yến hội kết thúc, nàng giúp đỡ Thái Hậu trở
về Từ Ninh cung.
Thái Hậu uống rất nhiều rượu, đi trên đường đến đều có
chút lắc lắc lắc lắc, trên mặt ửng hồng, mang theo vẻ say rượu.
Nhưng là không thể phủ nhận, Thái Hậu thật sự rất đẹp.
Cho dù tuổi của nàng một hơi nhiều một chút, nàng như
trước vẫn cảm thấy Thái Hậu đẹp không giống nữ tử nhân gian.
Nàng thực may mắn, Thái Hậu không phải bệ hạ phi tử mà
là bệ hạ mẫu phi, bằng không, nàng chắc chắn là một kình địch.
Nhưng là …
Sau lúc nàng tự mình hầu hạ Thái Hậu trên giường, nàng
nghe được Thái Hậu thì thào tự nói.
Một mắt nhắm, một mắt mở.
Nàng nói: “Mặc mặc, ta không thích ngươi nạp nhiều như
vậy cái phi tử …”
Nàng nói: “Ah, không. Ngươi có thể nạp phi tử, nhưng
ngươi không thể thích các nàng!”
Nàng nói: “Ngươi thích người nào phi tử, ai gia liền
giết chết hết!”
Nàng nói: “Mặc mặc, ta chăm sóc ngươi nhiều năm như
vậy, ngươi đối ta cuối cùng cũng nên có chút tình nghĩa đi …” (trời ơi!!! Giờ
mới đọc đến đoạn này!!! Hóa ra Tiểu Tiểu tượng tượng chính xác ghê!!! Bà này
già rồi còn ham hố)
Hoàng quý phi chấn kinh rồi!
Nàng đánh chết cũng nghĩ không đến.
Thái Hậu đối Hoàng đế bệ hạ thế nhưng tồn tâm tư như
vậy.
Trời ơi!
Đây là không phải nói rằng Thái Hậu có luyến tử tình
kết?
Hoàng quý phi gắt gao bưng kín miệng mình.
Rồi sau đó nàng cước bộ phù phiếm ly khai Từ Ninh
cung.
Ngày hôm sau, khi nàng nhìn thấy Thái Hậu, thần sắc
cũng thực bình thường, nhưng nội tâm đã có chút bất đồng. Tuy rằng nàng là của
nàng chất nữ, nhưng là đã biết nàng tồn như vậy tâm tư, Hoàng quý phi … Trong
lòng thực phức tạp.
Nhưng là lâu ngày, sau khi đã trải qua những mưa gió
trong cung, nàng cũng hiểu được Thái Hậu có luyến tử tình kết kỳ thật cũng
không có gì lạ lắm.
Ngược lại, nàng có thể nắm chắc một điểm này.
Tiến tới bảo trụ rất tốt địa vị chính mình, nhân tiện
đạp hạ Hoàng hậu!
Đừng tìm nàng nói cái gì quan hệ cô cháu, tại đây
trong hoàng cung, cho dù mẹ con cũng phải cho nhau phòng bị! (Hic!!! Bà này ghê
gúm!!! Khổ Tiểu Tiểu rùi!!!)
Thái Hậu tự hỏi thật lâu.
Trên thực tế, nàng cũng nghĩ không ra biện pháp gì.
Trước kia, nàng đối với Hoàng hậu như vậy, hoàn toàn
là vì Hoàng hậu nhẫn nhục chịu đựng, cùng một chú sơn dương nhỏ đang đợi người
giết không có gì khác nhau. Cho nên nàng có thể lợi dụng thân phận đặc thù là
Thái Hậu, cao hứng thì thưởng Hoàng hậu mấy thứ, mất hứng thì đem Hoàng hậu
tiến phòng tối.
Hoàng đế xem thấy, nhưng là mắt nhắm, mắt mở cho qua.
(Tên hoàng đế này xứng ăn đạp!!! Vợ mình không bảo vệ để mẹ chồng hành hạ!!!
Đạp!!! Đạp!!!)
Bởi vì có Hoàng đế dung túng, cho nên Thái Hậu mới dám
như vậy đối Hoàng hậu.
Nhưng là bây giờ không giống như vậy.
Nàng nên nghĩ biện pháp gì đến ứng phó đây?
Hoàng quý phi cùng Thái Hậu ở trong Từ Ninh cung vắt
hết óc.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Hoàng quý phi đột
nhiên thấp giọng nói: “Mẫu hậu, ngài cảm thấy biện pháp tuyển tú nữ tiến cung
như thế nào? Hoàng đế bệ hạ sở dĩ hội đối với kia Đoan Mộc nữ nhân có lớn như
vậy hứng thú, phỏng chừng là vì thích nàng đột nhiên biến hóa tính tình. Hậu
cung nữ nhân phần lớn khúm núm, đột nhiên lại xuất hiện một cái như thế mạnh mẽ
lớn mật nữ nhân, nghĩ đến Hoàng đế bệ hạ cũng là cảm thấy mới mẻ …”