Béo cô nương: “Ngươi …”
Tô Tiểu Tiểu chính là nghe được mùi ngon, bỗng nhiên
một nam tử từ trong đám người vọt ra.
Hắn cầm trong tay một cái bàn tử. (vịt:
kiểu như cái mẹt to mà mấy người mãi võ giang hồ đưa ra để mọi người ném tiền
vào ý)
Sau đó Tô Tiểu Tiểu nhìn đến có người hướng bàn tử kia
đưa tiền …
Tô Tiểu Tiểu mộng.
Nàng còn tưởng rằng thật sự có người cãi nhau, không
nghĩ tới là biểu diễn …
Như vậy cũng có thể xem như biểu diễn sao?
Chẳng qua, vì cái gì biểu diễn nhảm như vậy mà còn có
nhiều người trả thù lao như vậy …
Rõ ràng này biểu diễn thực không đủ cố gắng đi.
Lúc này, Tô Tiểu Tiểu nghe được nam nhân cầm bàn tử
nói: “Ta chính là phu quân trong miệng Tiểu Nguyệt Nguyệt cùng dung cô nương,
ta gọi là Cùng Lắm Thì (vịt: sry cả nhà vì vịt ngồi tra từ đau cả
mắt mà vẫn chưa biết phiên âm tên này là gì. Lúc đầu vịt đoán là Cùng Đại Thời
nhưng mà nghe củ chuối quá nên mặc kệ để tên này luôn. Nếu sau này có biết hoặc
ai đó có biết thì bảo vịt với để vịt sửa nhé), cám ơn mọi người đã
xem.”
Hô lạp lạp.
Mọi người ném tiền nhưng càng nhiều.
Tô Tiểu Tiểu hắc tuyến.
Thời đại này người là làm sao vậy …
Biểu diễn giả dối như thế mà sao trả thù lao cấp như
vậy nhiều …
Hết chỗ nói rồi.
Tô Tiểu Tiểu đang muốn chạy lấy người, mà phía sau,
nam nhân tên là cùng lắm thì đi đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu: “Cô nương, một văn
tiền.”
Tô Tiểu Tiểu lại hắc tuyến.
Này không phải là bắt buộc người ta trả thù lao sao?
Tô Tiểu Tiểu nổi giận.
“Ngươi trình diễn rất chán.”
Cùng Lắm Thì tà mị cười: “Chán lại như thế nào? Ngươi
vừa mới không phải nhìn xem thực vui vẻ sao? Nếu nhìn xem, phải trả thù lao!
Thiên hạ này không có diễn xem miễn phí!”
Tô Tiểu Tiểu trừng mắt hắn.
“Ngươi đây là cướp bóc! Ngươi sẽ không sợ ta mang
ngươi đi gặp quan phủ?”
Cùng Lắm Thì như trước tà mị cười, hắn xem xem Tô Tiểu
Tiểu, nói: “Cô nương, ngươi là người bên ngoài đi. Chúng ta nơi này từ xưa cũng
là như vậy, trước đây Tiểu Phượng, Phù Dung, chính là dựa vào như vậy biến
thành dân gian người tâm phúc. Quan phủ muốn quản cũng không quản được …”
Nam nhân bắt đầu hung.
“Ngươi rốt có đưa không, không đưa ta liền tấu ngươi.”
Đối mặt ác thế lực …
Tô Tiểu Tiểu quyết định cúi đầu.
Nàng sờ sờ túi tiền chính mình …
Di?
Như thế nào trống trơn.
Tô Tiểu Tiểu lại sờ sờ …
Vẫn là không.
Nàng trong lòng chợt lạnh, nàng đột nhiên cúi đầu nhìn
xem.
Làm gì còn cái gì tiền túi, đã sớm không cánh mà bay.
Tô Tiểu Tiểu hối hận!
Nàng không nên bỏ rơi Tố Vân.
Này cái gì xã hội nha!
Không phải đi ra xem náo nhiệt thôi, tiền túi đều đã
bị trộm.