Ngô, là các ngươi, không phải ta.
Thỉnh không cần hơn nữa cám ơn ta.
Tô Tiểu Tiểu rất muốn nói như vậy.
Nhưng tình huống hiện tại làm cho nàng không thể nói
như vậy.
Nàng cười cười, thực bình tĩnh nói: “Bệ hạ tưởng niệm
Lệ phi muội muội, nô tì bất quá là thay bệ hạ suy nghĩ. Nếu là bệ hạ tưởng niệm
quá độ, làm cho long thể không tốt, kia chẳng phải là lỗi của nô tì?”
Thái Hậu cười lạnh một tiếng.
“Hoàng hậu quả thực mồm miệng càng ngày càng lanh
lợi.”
Tô Tiểu Tiểu không phản bác, cứ như vậy thùy mâu không
nói lời nào.
Hiện tại, việc khẩn cấp khiến Thái Hậu lo lắng là Lệ
phi, vì thế cũng không cùng Tô Tiểu Tiểu so đo.
Nàng thực trịnh trọng nói: “Ai gia triệu các ngươi
tiến đến, là vì chuyện của Lệ phi. Nếu sự tình đã thành, kia nay việc cấp bách
chính là diệt trừ Lệ phi.”
Thái Hậu thanh âm đè thấp xuống dưới, mang theo vài
tia tàn nhẫn.
“Lệ phi trước kia chết như thế nào, Lệ phi hiện tại
liền chết như thế ấy.”
Chậc chậc.
Thái Hậu này cũng quá ngoan độc đi.
Lệ phi này cũng thật đáng thương.
Tô Tiểu Tiểu ngáp một cái.
Loại giết người hoạt động này, nàng cũng không muốn
tham gia.
Nhưng là nay, Thái Hậu muốn mượn sức nàng, nàng nghĩ
không tham gia cũng không được.
“Mẫu hậu, gần nhất nô tì tinh thần có chút hoảng hốt,
hoạt động này không quá thích hợp nô tì. Nô tì liền ở một bên canh chừng thôi.”
Thái Hậu nhìn Tô Tiểu Tiểu liếc mắt một cái, cũng rất
là khó được không có phản đối.
Ở trong cảm nhận của Thái Hậu.
Hoàng hậu này được việc không đủ bại sự có thừa. (ý
chỉ việc thành công thì ít, thất bại thì nhiều. Mình thấy để hán việt hay hơn)
Đem nàng tha xuống nước như vậy đủ rồi.
Vì thế, các nàng tiếp tục thương lượng đối sách, không
hề quan tâm Hoàng hậu.
Tô Tiểu Tiểu liền lẳng lặng ở một bên nghe.
Các nàng đang thương lượng đối sách, còn Tô Tiểu Tiểu
lại là nghĩ đến sau khi trở về ngọ thiện muốn ăn gì.
Hiện tại là mùa thu.
Ăn gì thì tốt đây?
Tựa hồ thủy tinh giáo do ngự thiện phòng làm ăn khá
ngon. (thủy tinh giáo là món gì có ai biết
không? Mình đọc cv chỉ thấy ghi là thủy tinh giáo, chả biết nó là món gì nữa)
Đợi tí nữa khiến cho ngự thiện phòng đi làm.
Nàng nhàm chán ngáp một cái.
Ai.
Cái quỷ hậu cung giết người hoạt động này khi nào thì
chấm dứt nha nha nha …
Ngay lúc đó, ngoài cửa cung bỗng nhiên truyền đến
tiếng thái giám lạp kêu to.
“Lệ
phi nương nương đến –”