Tô Tiểu Tiểu chỉ cười không nói.
Lâm triều cũng tốt, dụ dỗ cũng tốt, cái gì không dễ
dàng cũng tốt.
Đều cùng nàng không quan hệ.
Vì thế, nàng một câu cũng không nói, tùy ý Tố Vân cùng
Ế Vân nói theo ý bản thân.
Đột nhiên, Tố Vân buông tiếng thở dài.
“Ai, nương nương, tối hôm qua thực đáng tiếc đâu.
Không có nhìn thấy Vương gia.”
Ế vân che miệng cười: “Ngươi nha Tố Vân, nhớ tới Vương
gia nha.”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái.
“Chớ không phải là Tố Vân thích Thanh vương gia?”
Ế vân vội vàng nói: “Đúng vậy, đúng vậy, nương nương,
ngài không biết, Tố Vân từ vài năm trước liền đối Vương gia một lòng một dạ
nha.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lại trừng mắt nhìn, cười trêu
nói: “Tố Vân, đợi đến khi Thanh vương gia trở lại, bản cung cho ngươi chỉ hôn
như thế nào?”
Tố Vân vẻ mặt chua sót.
“Nương nương, Tố Vân chính là một cái nho nhỏ nô tỳ,
như thế nào có khả năng gả cho Vương gia đâu? Có thể làm thị nữ của Vương gia,
Tố Vân liền cảm thấy mỹ mãn.”
Tô Tiểu Tiểu cười cười: “Nếu là Thanh vương gia thích
ngươi, ngươi cũng thích hắn, vì sao không thể cùng một chỗ đâu? Nếu là thật
thích, như vậy cho dù trong đó có bao nhiêu khó khăn, kia cũng không phải vấn
đề.”
Tô Tiểu Tiểu nhớ tới Bạch Nhất.
Chỉ cần A Bạch thiệt tình thích nàng, thân phận Hoàng
hậu này cũng không phải vấn đề.
Nàng không cần cái gì vinh hoa phú quý, cũng không
muốn cái gì thân phận hiển hách, lại càng không cần cái gì gia tài bạc triệu,
nàng chỉ cần một người đáng giá để nàng giao ra chân tình.
Tố Vân bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
Nàng nhìn nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Nàng cảm thấy tựa hồ như từ sau khi ra cung, nương
nương bắt đầu trở nên có chút bất đồng.
Trên mặt nương nương tản ra một loại sáng rỡ mà nàng
chưa bao giờ nhìn thấy qua.
Mĩ bất khả tư nghị.
Ế vân cũng không có phát hiện, nàng như trước lải nhải
nói xong Lệ phi nương nương như thế nào được sủng ái, hoàng đế như thế nào sủng
ái nàng.
Bỗng nhiên, dừng lại.
Ế vân sắc mặt có chút sợ hãi, nàng nói: “Thảm, nương
nương. Thái Hậu nương nương vừa mới phái người truyền lời, tuyên triệu nương
nương ngài đi Từ Ninh Cung.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe.
Thái Hậu tìm nàng?
Tìm nàng làm chi?
Tính sổ? Tính sổ ngày hôm qua?
Hừ.
Nàng còn không có tìm nàng tính sổ đâu.
Nàng nhưng thật ra đã tìm tới cửa trước.