Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Chương 204: Chương 204: Sầu mi khổ kiểm (mặt ủ mày chau)




Nàng vô cùng nóng ruột muốn đi ra ngoài. Nhưng là … Lỗ chó kia đã bị che lại. Thượng Quan Mặc ra lệnh che nó lại. Tố Vân cùng Ế Vân lại không chịu mang nàng xuất cung … Nàng thật sự biện pháp gì cũng không có. Giờ khắc này, Tô Tiểu Tiểu hận bản thân mình không có hai cánh, hoặc là có khả năng di chuyển tức thời … Mặc dù những ý nghĩ này thực không thực tế, nhưng là … Ai. Thủy chung nguyện vọng vốn là tốt đẹp đi. Thấy Tô Tiểu Tiểu càng thêm sầu mi khổ kiểm, Tố Vân cùng Ế Vân cũng rất mau buồn rầu. Nếu Hoàng hậu nương nương luôn sầu mi khổ kiểm như vậy, trách nhiệm là ở các nàng. Thân làm tỳ nữ bên người Hoàng hậu nương nương, khiến nương nương vui vẻ chính là chức trách của các nàng. Vì thế, Tố Vân cùng Ế Vân dùng hết thủ đoạn, muốn dỗ Tô Tiểu Tiểu vui vẻ. “Nương nương, ngày hôm nay ánh nắng rất đẹp, chúng ta đi ra ngoài phơi nắng, được không?” “Nương nương nha, nghe nói ở trong ngự hoa viên có một cây hồng mai đã nở hoa, cực kỳ xinh đẹp, nương nương có muốn đi ngắm hoa không?” “… Nương nương, ngự trù ở ngự thiện phòng mới làm được một món điểm tâm ngọt, nương nương muốn ăn không?” “Nếu không, nương nương … Chúng ta đi tìm đông cung đồ đến cho ngài xem xem?” Tô Tiểu Tiểu lắc đầu … Lắc đầu … Lắc đầu … Tạm dừng, tiếp tục lắc đầu. Tố Vân cùng Ế Vân cũng không biết nên làm gì. Bỗng nhiên, Tố Vân tựa hồ nhớ ra cái gì đó. Nàng nói: “Nương nương ngài là cảm thấy thực nhàm chán sao?” Tô Tiểu Tiểu … Gật đầu. Tố Vân nói: “Trước đây khi nương nương chưa tiến cung, không phải cùng với tiểu thư nhà Tư Đồ thực thân nhau sao? Nếu không, nương nương ngài cho mời Tư Đồ tiểu thư tiến cung bồi ngài trò chuyện?” Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, giật mình sửng sốt. Rồi sau đó tựa hồ nghĩ tới điều gì, trong lòng của nàng đột nhiên vui vẻ. Nàng tỉnh bơ. Nàng buông tiếng thở dài, ra vẻ một bộ dáng sầu bi, rồi sau đó mới lên tiếng: “Bổn cung đã lâu chưa gặp qua phụ thân cùng mẫu thân, còn có Đoan Mộc quý phủ từng ngọn cây cọng cỏ, hiện giờ vô cùng tưởng niệm.” Tố Vân vừa nghe: “Thì ra nương nương ngài là nhớ nhà.” Ế Vân nói: “Nương nương nếu là thật sự tưởng niệm Đoan Mộc đại nhân cùng Đoan Mộc phu nhân, không ngại cho mời bọn họ vào cung, như vậy là có thể gặp.” Tô Tiểu Tiểu lại thở dài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.