Bởi vì trang phục hắn mặc đều thập phần cao cấp, nhìn
ra được phẩm chất vô cùng tốt, hơn nữa Thượng Quan Mặc đối với hắn tựa hồ cũng
vô cùng khách khí.
Thượng Quan Mặc lúc này đối với hắn lắc lắc đầu, nói:
“Không ngại.”
Người nọ lúc này mới tiến lên, hướng Thượng Quan Mặc
nói: “Bệ hạ, Huyền Thanh Vương đã dẹp loạn biên cương rồi.”
Thượng Quan Mặc vừa nghe, trên mặt là sắc thái vui
mừng.
Nhưng ngay sau đó, tựa hồ như nghĩ tới điều gì, sắc
mặt hắn lại có phần trầm trọng.
Thái giám kia tựa hồ thăm dò ý nghĩ của Thượng Quan
Mặc.
Hắn lại liếc qua Tô Tiểu Tiểu một cái, sau đó mới lên
tiếng: “Bệ hạ chính là lo lắng Huyền Thanh Vương đây là đang lôi kéo dân tâm về
phía mình?”
Thượng Quan Mặc không nói.
Lúc này người nọ còn nói thêm: “Nếu là bệ hạ lo lắng
như vậy, vì sao không lấy chuyện này làm cớ, triệu Huyền Thanh Vương quay về
kinh, để cho Huyền Thanh Vương từ nay về sau làm Tiêu Dao Vương gia? Lúc đó,
Huyền Thanh Vương sẽ không có cơ hội ở biên cương xây dựng thêm công lao sự
nghiệp nữa.”
Dừng một chút, người nọ còn nói thêm: “Lại nói, nếu là
Huyền Thanh Vương ở trong kinh thành, có hành động gì, lại càng dễ cho bệ hạ
giám thị.”
Thượng Quan Mặc trầm ngâm trong chốc lát.
Sau đó mới lên tiếng: “Trẫm còn phải suy nghĩ một
chút.”
Kỳ thật Thượng Quan Mặc hiểu rõ, giữ Huyền Thanh Vương
trong kinh thành, càng dễ cho hắn kiểm soát.
Nhưng là Thượng Quan Mặc thực chán ghét Thượng Quan
Thanh.
Điểm này, hắn từ nhỏ đã biết.
Mà sau khi lớn lên, mặc dù đã trở thành Hoàng đế, hắn
vẫn như trước không thích Thượng Quan Thanh!
Nhưng lại vẫn như trước không thể không dùng vẻ mặt
tươi cười, bình dị mà gần gũi đối đãi với Thượng Quan Thanh, tiên đế lập hắn
làm vua, trừ bỏ điều kiện tiên quyết là lấy Đoan Mộc Lang Hoàn làm hoàng hậu,
Thượng Quan Thanh cũng coi như là điều kiện.
Phụ hoàng muốn hắn vĩnh viễn không được thương tổn đến
Thượng Quan Thanh.
Cho nên hắn mới có thể phái Thượng Quan Thanh ra biên
cương, để cho hắn ở nơi biên cương hoang vắng mà từ từ chết đi.
Mà Thượng Quan Thanh thủy chung cũng không phải vật
trong ao.
Là vàng tất nhiên sẽ sáng lên.
Hắn tại biên cương xây dựng sự nghiệp, xây dựng thanh
danh, ngang với Thượng Quan Mặc hắn!
Như vậy xem ra, hắn cần phải có một cái kế hoạch khác.
Hắn tự hỏi thật lâu, cuối cùng mới lên tiếng.
“Huyền Thanh Vương có công dẹp loạn, trẫm ra
thánh chỉ, triệu Huyền Thanh Vương quay về kinh.”