Hoàng Hôn Huyết Sắc

Chương 26: Chương 26




CHƯƠNG 27

Chân thân của Penn

“ Ngươi xem thường quy tắc tử thần giới sao?”

Từ nơi khác truyền đến tiếng chất vấn kịch liệt, Ralph không trả lời, yêu cầu của hắn quả thực đúng là khiêu chiến quyền uy tử thần giới, nhưng để mang Bastet về, hắn không lo nhiều đến như vậy.

“ Tên phản bội!”

Không biết là ai bày đầu trước tiên, sau đó họ lập tức bị âm thanh hỗn tạp tràn ngập tức giận vây lấy.

“ Chờ một chút…”

Còn chưa đợi Ralph nói hết câu, Tử thần đứng trước mặt hắn liền ẩn vào sương tối, xung quanh lập tức im lặng. Ralph tặc lưỡi, xem ra đám xương cốt đó đã nhận định hắn là kẻ phản bội, mà theo quy tắc xử lý kẻ xâm lấn cùng phản bội của tử thần giới, chỉ có giết không tha.

Các Tử thần lại phát động tiến công, bất quá mục tiêu lần này không chỉ có một mình Penn, Penn cố hết sức tránh né công kích luôn luôn thoát ra từ sương mù u ám, ngoại trừ dùng mắt bắt giữ những đòn tập kích liên tục bay tới, y cũng không thể đoán trước động tác của chúng.

Penn để vai trái mình lộ ra sơ hở, một cây rìu lớn màu đen lập tức bổ về phía y, y không để ý đến đau đớn bị chẻ nứt truyền đến từ bả vai, vươn tay đoạt lấy rìu lớn còn chưa kịp thu hồi từ tay bộ xương.

Rốt cuộc cũng có vũ khí, lúc y đang chuẩn bị phản kích, lại phát hiện cái rìu kia biến mất trong tay y tựa như sương khói.

“ Chết tiệt!”

Nháy mắt lơi lỏng này làm lưng Penn phơi bày trong mắt kẻ địch, lúc ba cái móc hình vuốt rồng đánh về phía y, Ralph chắn sau lưng y, khua dao gạt văng một móc câu, nhưng hai móc còn lại lại cắm vào vai hắn.

Dây xích tiếp nối móc câu đột nhiên kéo thẳng, Ralph rên thấp một tiếng, khụy xuống đất. Penn quay đầu lại, bất chợt phát hiện xiềng xích này biến thành sợi khói màu đen, quấn quanh người trói buộc Ralph, làm hắn không thể cử động.

“ Ralph!”

Penn chạy tới muốn giúp hắn kéo đám sương khói này ra, nhưng y lại không chạm đến được. Đây là sức mạnh chỉ có tác dụng với Tử thần sao? Penn cắn răng, y quên nhắc Ralph đừng bận tâm tới y, dù sao y cũng không chết được! Trong lúc cảm động, y cũng phát hiện tình cảnh lúc này của họ càng lúc càng tệ hơn.

Ralph ngã trên đất, vẻ mặt nhẫn chịu dường như đang kiềm chế đau đớn cực đại, sương khói quấn quanh người hắn càng ngày càng chặt, cơ hồ thấm vào trong thịt. Hắn tính sai, hắn quên đám đồng loại Tử thần kia thậm chí có thể làm hắn hoàn toàn tiêu tán.

“ Trước tiên xử lý kẻ phản bội!”

Có kẻ hạ lệnh trong bóng tối, Tử thần đã phát hiện công kích của chúng xem ra vô dụng với Vampire trước mắt, nhưng Ralph thì không, chỗ bị thương bây giờ vẫn đang ào ạt chảy máu tươi, mà Tử thần có được thân thể ở một phương diện nào đó mà nói, yếu ớt y như nhân loại.

Các Tử thần vẫn bàng quan ngồi trên cột đều biến ra cung tên, nhắm ngay Ralph – ngay cả nhúc nhích cũng không có cách. Âm thanh tên rời cung cắt qua không khí dị thường rõ ràng trong bóng tối, hơn mười mũi tên mang khí đen từ bốn phương tám hướng bắn về phía Ralph.

Ralph theo bản năng nhắm mắt lại, chờ đợi giây phút hoàn toàn tan biến. Trong lúc xuất hiện ý nghĩ mình có lẽ chết chắc rồi, nội tâm hắn lại không sợ hãi, chỉ có tự trách cùng tiếc nuối, nếu hắn có thể suy nghĩ chu đáo hơn thì sẽ không biến thành tình cảnh bây giờ! Quỷ tha ma bắt hắn lại không nghĩ tới khả năng bản thân cũng sẽ thụ thương rồi bị cầm cố. Hắn không cách nào cứu được Bastet, càng đáng tiếc hơn chính là…

Ralph cảm thấy hắn bị người ép xuống dưới thân, đau đớn dự liệu trước đó cũng không truyền đến, hắn mở mắt ra, rút một hơi do cảnh tượng trước mắt… bảo hộ trước người hắn là một quái vật đầu sói thân người! Hắn nhìn ánh mắt đã biến thành màu xám dã thú, tim nhảy mạnh một cái… Đây là Penn?

Vẻ mặt nghi hoặc của Ralph làm Penn cúi đầu, cánh tay chống chịu trên đất của y thô chắc hơn bình thường rất nhiều, bên trên hiện rõ hoa văn cơ hồ bị y quên lãng cùng vuốt nhọn nối liền như dã thú, làm y nháy mắt hiểu được Ralph tại sao lại lộ ra vẻ mặt như vậy. Trong lòng y không khỏi cười khổ, chuyện này làm y quá bất ngờ! Y chỉ theo bản năng bảo vệ Ralph, thay hắn đỡ đòn, lại không nghĩ rằng sẽ biến trở về chân thân, biến hóa không thể khống chế này là đang nói y đã vô cùng yêu Ralph rồi sao?

Bất quá như vậy cũng tốt, Penn đứng lên, tên bị y chặn lại toàn bộ rơi xuống đất.

Thân hình Penn phải lớn ra một vòng so với trước đó, y vươn tay lôi y phục bị căng rách đi, có lẽ biến hóa đột ngột này làm các Tử thần cũng ngừng công kích, trong bóng tối truyền đến tiếng vang xì xào. Penn quay đầu vươn tay bắt lấy thứ trói buộc Ralph, ra sức kéo một cái, Ralph kinh ngạc nhìn sương mù phiêu tán trước mắt, sức mạnh có thể vượt qua Tử thần… Rốt cuộc là sao?

“ Ngươi rốt cuộc là cái thứ gì?” Tử thần ầm ĩ.

“ Ta chỉ là một kẻ nhàm chán muốn đến đem quản gia về.”

Tai nhọn thẳng đứng giật giật, âm thanh lắt nhắt xương cốt phát ra không thể nghe được lúc trước, hiện giờ toàn bộ tiến vào trong tai y, trong mảnh sương mù vàng tối trước mắt, ít nhất lẩn trốn hai mươi mốt Tử thần rục rịch. Penn cười nhẹ, nếu đã tới nước này, cứ quậy tử thần giới long trời lở đất một trận xem sao!

Giữa cổ họng Penn phát ra tiếng khò khè, y xông qua một hướng nào đó, vươn tay bắt được hai Tử thần từ trong sương mù.

“ Ahh…”

Phản kích bất thình lình làm Tử thần trong tay y phát ra tiếng thét chói tai, Penn không chút để ý, xoắn hai bộ xương vô lực giãy giụa vào nhau như đang chơi, tiếng cọ xát bẻ gẫy liên tục truyền đến, không quá một hồi trong tay y liền xuất hiện một thứ vũ khí như cây búa do xương cốt hợp lại tạo thành, phảng phất như bị cái gì đó trói buộc cầm cố, hai cái sọ trên cây gậy phát ra tiếng kêu khóc.

“ Trò tập kích đến đây chấm dứt!”

Penn vung gậy xương trong tay, gió khua ra càng lúc càng mạnh, mà sau khi sương mù u ám che đây bóng dáng Tử thần tiêu tán, chúng hiện thân trong không gian không vật che chắn với đủ loại tư thế, cảnh tượng kia buồn cười nói không nên lời.

“ Thằng khốn ngạo mạn này! Muốn chết!”

Tử thần cầm trường kiếm toàn thân phát ra tiếng khanh khách phẫn nộ, nó giơ vũ khí lên phóng tới Penn, dường như muốn mặt đối mặt đấu với y, các Tử thần ở bên cạnh cũng lập tức bắt kịp không buông tha bất cứ cơ hội nào có thể vây đánh.

Penn cầm vũ khí mới chế dễ dàng đánh văng từng Tử thần tập kích, một cước giẫm lên đầu đám xương cốt rời rạc vì rơi xuống đất. Nói với nó. “ Ngươi nói rất nhiều, ngươi là tổng quản sao? Ta muốn tìm về một con mèo yêu vừa bị mang đến không bao lâu, lông xơ hơi xù!”

“ Ka ka… Khốn nạn, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi…”

Cái sọ bị Penn giẫm lên miễn cưỡng khép mở xương hàm, dường như phẫn nộ vì tình trạng hiện tại. Thấy nó còn mạnh miệng ồn ào, Penn vươn tay cắm vào hai hốc mắt tối om nắm cái sọ lên.

“ Nếu ngươi không có cách nào giải quyết, ta đây đành phải…”

Penn cầm lấy cây gậy, quăng sọ xuống, lúc đang chuẩn bị đập xuống, đột ngột vang lên một giọng nói uy nghiêm già cỗi.

“ Chờ một chút!”

Penn dừng động tác, nhìn lại chỗ truyền đến âm thanh. Một cây cột La Mã thô chắc xuất hiện trước mặt y, bên trên có ngồi một Tử thần, ngoại trừ âm thanh nghe già nua, vẫn là xương khô trắng cùng áo choàng đen không chút khác biệt, nhưng có thể nhìn ra gã có địa vị bất đồng vì các Tử thần sau khi nghe được giọng nói gã, lập tức cung kính thu hồi vũ khí ngẩng đầu.

“ Trưởng lão.”

Ralph hơi lảo đảo đứng lên, bả vai bị thương vẫn chưa khôi phục. Penn đi đến bên cạnh Ralph, vươn tay ngừng một hồi ở vai hắn, vết thương lập tức khép lại khôi phục nguyên trạng, sau đó y cũng quay đầu nhìn Tử thần trưởng lão ngồi tít trên cao.

“ Ralph, ngươi là tới trả nhiệm vụ sao?”

Tử thần trưởng lão mở miệng, mang Vampire vào không gian chỉ có tử thần mới có thể tìm được cửa ra, trên một ý nghĩa nào đó coi như là hoàn thành nhiệm vụ.

“ Không, trưởng lão, khế ước vẫn chưa hoàn thành.”

Ralph lập tức phủ nhận, khế ước là “giết chết Penn” cho nên quả thực chưa hoàn thành, hắn chắc chắn sẽ mang Penn về lại nhân gian. Hắn liếc Penn, phát hiện đối phương cũng không sinh ra hiểu lầm sau khi nghe trưởng lão nói, không khỏi thở nhẹ nhõm một hơi. Mà trưởng lão cũng không tiếp tục dây dưa vấn đề này, ngược lại mở miệng với Penn.

“ Penn Curwen, ngươi vẫn còn đặc biệt hơn ta tưởng tượng.” Trong giọng nói mang một chút tò mò nghiên cứu. “ Ngươi rốt cuộc là một loại tồn tại như thế nào?”

“…. Ngươi không cần biết, ta chỉ muốn đem quản gia của ta về.”

Penn có chút bất đắc dĩ đáp, y là một kẻ đã được thần chúc phúc, rồi lại được bóng tối tiếp nhận, quái vật tồn tại trong kẽ hở thời gian. Y tự giễu trong lòng, y không có dã tâm gì to lớn, lêu lổng lâu như vậy chỉ muốn ngụy trang những ngày bình thường mình đã trải qua, cái này xem như đặc biệt sao? Y cho rằng sẽ đại chiến một trận, nhưng Tử thần trưởng lão kia nói chuyện điềm nhiên như không thế này là sao?

“…. Nếu không có thì sao?”

“ Ta đây đành phải tự mình tìm.”

Penn cười khổ, y quay đầu nhìn những cây cột số lượng không kể xiết, nếu Ralph nói không sai, như vậy chung quy có một cây có thể tìm được Bastet bên trong, còn loại bỏ kẻ cản đường cùng phá hỏng cột, đó cũng không phải chuyện lớn lao gì…. Nhất là với y bây giờ.

Trưởng lão không nói nữa, dường như đang suy tính cái gì, qua một lúc lâu mới đứng lên nhảy xuống từ trên cột. Giơ bàn tay xương cốt lên hướng tới một chỗ nào đó chỉ chỉ. Như bị một sức mạnh nào đó thúc đẩy, một cây cột trượt tới trước mặt gã. Gã vươn tay từ trong cây cột lấy ra một quả cầu lóe sáng, sau đó đi tới trước mặt Penn.

Chân thân của Penn trông giống thế này:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.