Hoàng Kim Đồng

Chương 619: Chương 619: Ăn nói lung tung




Những vị khách của công ty Raytheon hầu như trải khắp địa cầu, chính là một đám người nhà giàu, cũng chính là kẻ có tiền trong lời nói của mọi người.

Nhưng kẻ có tiền cũng có cá tính đặc biệt, cũng có những gì mình thích, bọn họ sở dĩ tình nguyện bỏ tiền mua máy bay tư nhân chính là muốn thỏa mãn nhu cầu tâm lý của mình.

Ví dụ như độ cao cabin, thiết bị lắp đặt, phối màu, đều được làm theo ý mình.

Mà chiếc máy bay tư nhân của vị khách kia cũng được chế tạo theo đúng cá tính và sở thích, lúc này hắn phá sản và để lại chiếc máy bay làm cho công ty Raytheon có chút đau đầu, bọn họ đã gọi điện thoại đến cho nhiều vị khách nhưng không ai tình nguyện tiếp nhận.

- Mr Trang, nếu anh có ý thì chúng ta có thể gặp mặt, tôi sẽ đưa hình ảnh chiếc phi cơ kia cho anh, hơn nữa phương diện giá cả cũng có ưu đãi...

Thật ra gặp phải những tình huống như vậy, công ty sẽ đảm bảo hình thể của máy bay vẫn là một, chỉ cần tiến hành sửa chửa một chút cho phù hợp với khách hàng, như vậy là xong.

Bây giờ Tom tìm đến Trang Duệ chính là có ý nghĩ có thể cải tạo chiếc máy bay và mang bán đi hay không, vì Trang Duệ từng thể hiện nguyện vọng muốn nhanh chóng mua được một chiếc máy bay của công ty.

Tất nhiên đơn giản thay đổi cách sắp xếp và thiết bị bên trong máy bay cũng không phải là gánh nặng gì lớn với công ty Raytheon.

- Như vậy sao? Được rồi, một giờ sau chúng ta sẽ gặp mặt ở nhà hàng tây của khách sạn anh đang ở...

Trang Duệ suy nghĩ một chút và quyết định đi xem hình ảnh và tham số của chiếc máy bay kia, dù sao thì vài tháng mới có máy bay, đó là một khoảng thời gian dài với hắn.

Sau khi cúp điện thoại thì Trang Duệ bất đắc dĩ đứng lên nói:

- Bác, hôm nay cháu không thể đánh cờ được, cháu có việc cần phải đi xử lý...

- Được rồi, cậu đi đi, cậu đánh cờ cũng dở, đánh với cậu cũng không có ý nghĩa gì...

Cổ lão gia tử khoát tay, đã hoàn toàn quên đi tình huống mình đánh cờ phải cởi mũ quăng giáp với con trai.

- Sao vậy? Lúc này lại muốn đi đâu?

Trang Duệ cáo từ Cổ lão gia tử, hắn vừa đi ra khỏi cửa thì gặp mặt Cổ Vân, sau khi giải thích một phen mới được Cổ Vân cho đi.

Trang Duệ quay lại nhà mình rồi đón Tần Huyên Băng, cả hai đi đến khách sạn chỗ Tom ở, đã là sáu giờ chiều, đến giờ dùng cơm.

- Cho một phần cơm cà ri thịt bò, Tom, muốn ăn gì? Hôm nay tôi mời khách...

Trang Duệ sau khi gọi cơm cho mình và Tần Huyên Băng thì đưa menu cho Tom, đây là khách sạn năm sao nhưng cơm ở nhà hàng tây cũng không đắt, một phần cơm cà ri thịt bò cũng chỉ một trăm đồng tiền, hèn gì mà có nhiều người dùng cơm ở đây như vậy.

- À, Mr Trang, người Trung Quốc các anh thật sự rất nhiệt tình...

Tom cũng không khách khí, bây giờ có người mời khách thì Tom gọi vài món ăn Trung Quốc, điều này làm cho Trang Duệ dở khóc dở cười, nếu không phải ăn cơm ở đây cho thuận tiện thì hắn đã dưa Tom đi ăn ở nhà hàng Trung Quốc rồi.

- Đây là tư liệu về chiếc máy bay kia, Mr Trang, anh xem trước một chút đi...

Khoảng thời gian chờ thức ăn được đưa lên thì Tom đưa một túi tư liệu cho Trang Duệ, bên trong có nhiều bản fax, cũng có nhiều bản in hình ảnh.

- Tham số của chiếc máy bay này tương đồng với chiếc mà anh đặt, nhưng thiết bị lắp đặt bên trong có hơi khác biệt, nhưng cũng không khác biệt quá lớn, nếu như anh muốn cải biến thì chỉ mất nửa tháng mà thôi...

Tom nhiệt tình giới thiệu những tài liệu và hình ảnh cho Trang Duệ, nếu như có thể hoàn thành phi vụ lần này, sợ rằng chức vụ của Tom trong công ty sẽ tăng tiến.

Bây giờ công ty Raytheon thật sự rất coi trọng thị trường Trung Quốc, đang chuẩn bị thành lập một văn phòng ở Trung Quốc, nhân tuyển cụ thể còn chưa quyết định, mà Tom trước nay là đại diện ở Trung Quốc, thế cho nên có cơ hội tranh thủ chức vụ này.

- Huyên Băng, em xem...

Trang Duệ đại khái nhìn qua vài tham số của máy bay, hắn thật sự cũng không hiểu nhiều, còn những thứ lắp đặt trong buồng lái thì rất xa hoa, hầu như thứ gì cũng là loại tốt, hào nhoáng làm người ta sinh ra cảm giác là một nhà giàu mới nổi.

Trang Duệ nghĩ không sai, người đặt hàng chiếc máy bay này là một tên nhà giàu mới nổi, vì Wall Street hằng năm có xuất hiện phú ông tiền tỷ và nhiều kẻ nghèo rớt mồng tơi, hầu như mỗi ngày đều có kẻ phát tài và có kẻ phá sản.

Nhưng Trang Duệ cũng không quá để ý đến những thiết bị được lắp đặt trong máy bay, tuy hắn có lý do để mua máy bay nhưng nhiều người nhìn qua sẽ cảm thấy khó tưởng. Hắn mua máy bay thứ nhất là để thuận tiện, thứ hai là đi đâu cũng có thể mang theo Bạch Sư, đây là ý nghĩ chân thật nhất của hăns.

- Phong cách này cũng không phải thứ mình thích...

Tần Huyên Băng nhìn hình ảnh mà nhíu mày, thật ra trước khi đến thì nàng và Trang Duệ đã quyết định, nếu như chiếc máy bay có thể thỏa mãn được yêu cầu của mình thì mua lại, vì sao theo đơn đặt hàng thì bọn họ sẽ phải đợi bốn tháng.

Nhưng trước khi đến thì Tần Huyên Băng và Trang Duệ cũng thương lượng khả năng lớn nhất là trả giá xuống thấp một chút, vì tiền của Trang Duệ tuy đến dễ dàng nhưng cũng không phải gió thổi đến.

- À, nữ sĩ xinh đẹp, những thiết bị lắp đặt bên trong chúng tôi có thể căn cứ theo những yêu cầu của các vị trước đó mà tiến hành sửa chữa, tất cả là miễn phí...

Tom nghe được lời của Tần Huyên Băng thì nhanh chóng mở miệng giải thích.

- Tom, chúng tôi bỏ tiền mua máy bay tư nhân chẳng lẽ không muốn bỏ ra số tiền đó sao?

Trang Duệ nghe thấy đối phương nói như vậy thì dùng giọng mất vui lên tiếng.

- À, tất nhiên, những phí tổn này đều ở vào khoản tiền mua máy bay...

Tom bị lời nói của Trang Duệ làm cho sững sốt, nhưng hắn cũng thành thật, thẳng thắn thừa nhận.

- Tôi cũng không thích phần thiết kế cửa cabin, Tom tiên sinh, anh biết đấy, cánh cửa nguyên bản của công ty là hình vòm, cánh cửa này lại không phù hợp, tôi muốn công ty dựa theo phương án của chúng tôi mà cải tạo lại...

Tần Huyên Băng nói xong thì Tom trợn tròn mắt, nếu như cải biến những thiết bị bên trong máy bay thì không có vấn đề, nhưng sửa chữa cửa khoang thì lại liên quan đến hình thể của máy bay.

Phải biết rằng một chiếc máy bay phải phù hợp với nhiêu nguyên lý không khí, máy bay đã được định hình thì căn bản khó thể nào sửa chữa lại được, vì sửa sẽ liên quan đến chỉnh thể, hao tổn rất nhiều tiền của.

Tom nhìn nhân viên phục vụ đưa thức ăn lên mà không muốn ăn, theo lời Tần Huyên Băng thì sẽ không có khả năng bán được chiếc máy bay này, thế là món ngon trong mắt hắn cũng biến thành dở.

Tom vốn cho rằng Trang Duệ vội vàng muốn có máy bay, như vậy mình có thể tiêu thụ chiếc máy bay kia ra ngoài, bây giờ nhìn lại thì khả năng là không lớn, vi công ty sẽ tuyệt đối không làm theo phương án sửa chữa của Tần Huyên Băng. Vì vậy mà bán chiếc máy bay kia cho Trang Duệ sẽ chẳng có được bao nhiêu lợi nhuận.

- Nữ sĩ xinh đẹp...

Lúc này Tần Huyên Băng trong mắt Tom cũng không phải quá mức xinh đẹp:

- Yêu cầu của ngài sợ rằng chúng tôi sẽ không làm được, vì nếu xử lý vấn đề đó sẽ phải bỏ ra một số tiền lớn để cải tạo chỉnh thể...

- Tom, trước đó chúng ta đã bàn tốt về giá cả của máy bay, bây giờ thu thêm phí hình như cũng không hợp lý cho lắm...

Trang Duệ cắt đứt lời Tom:

- Dù sao thì phong cách của chiếc máy bay này cũng không giống yêu cầu của tôi, anh cảm thấy tôi sẽ bỏ giá tiền mua một chiếc máy bay tốt để mua vào một chiếc máy bay không vừa lòng sao? Anh thấy như vậy có hợp lý không?

Trang Duệ nói đã quá rõ ràng, đó chính là giá cả mua chiếc máy bay này cũng giống như giá cả đã quyết định trước đó, nếu không thì cứ bán cho người khác.

Nhưng rõ ràng Trang Duệ đã đánh giá cao trình độ tiếng Trung của Tom, những câu nói như vậy làm cho đối phương khá mờ mịt, cuối cùng Trang Duệ phải dùng tiếng Anh để nói lại một lần nữa.

- À, Mr Trang, là thế này, nếu như anh tình nguyện mua chiếc máy bay này và trả tiền một lần, chúng tôi sẽ giảm giá cho anh năm trăm ngàn đô la, anh thấy thế nào?

Sau khi nghe được lời của Trang Duệ thì Tom lập tức cho ra phương án giải quyết, tất nhiên đây là phạm vi chức quyền của hắn, dù sao thì cải tạo một chiếc máy bay như vậy cũng hao tốn khá nhiều tiền.

- Không, Tom, không được, phải biết rằng trước đó tôi đã nói với anh rồi, trong buồng máy bay cần bày một bộ sa lông làm từ ghế tử đàn, không phải là năm trăm ngàn đô la, mà giá cả phải là hai triệu đô la...

- Bây giờ ghế sa lông tử đàn hóa thành da thật, thật sự không cùng cấp bậc, hơn nữa tôi đã tiết kiệm tiền cải tạo máy bay, tôi nghĩ giá rẻ hơn ba triệu đô thì có thể tiếp nhận...

Trang Duệ cũng coi như ức hiếp Tom vì không biết về gỗ tử đàn, vì trên đời này làm gì có bộ sa lông nào làm bằng gỗ tử đàn? Mà hắn mở miệng cũng đòi giảm xuống đến ba triệu đô.

- Điều này...Điều này, vấn đề này tôi không làm chủ được, cần phải báo cáo với công ty...

Tom bị lời nói của Trang Duệ làm cho mơ hồ, hắn chỉ là một người chuyên về kỹ thuật mà thôi, thật sự không làm tốt kỹ xảo đàm phán, cũng không biết làm thế nào để phản bác Trang Duệ.

- Tất nhiên rồi, Tom, anh có thể đệ trình ý kiến của tôi lên cho công ty, tôi cũng không ngại đợi vài tháng để có máy bay, chúng tôi ăn cơm trước đây...

Trang Duệ tỏ ra không quan tâm, vì vậy mà nói với nhân viên phục vụ ở bên cạnh, có thể rót rượu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.