Hoàng Kim Đồng

Chương 794: Chương 794: Kết Già!(3)




Hai tay Trang Duệ tạo thành hình chữ thập, cúi người thi lễ đối với vị đại phật sống của phật giáo này, hôm nay hắn mới xem như nhìn thấy rõ dàng dung mạo cua vị Ban Thiền trước mặt này.

Nhìn qua khuôn mặt của Nhĩ Đức Ni, thì không sai biệt lắm so với tuổi của hắn, trên mặt hơi có vẻ ngây ngô non nớt, bên môi có một đoạn râu tinh tế, trên người mặc một bộ quần áo lạt ma màu vàng sáng, trên đầu cũng đội một cái mũ Lạt ma.

- Ta cảm thấy lão sư hẳn là đã chuyển thế đầu thai về phương bắc, ngài là người có đại phật duyên hi vọng là ngài có thể tìm được lão sư chuyển thế đầu thai.

Nhĩ Đức Ni hôm nay phải chúc phúc cho không ít người, hắn cũng không nói thêm cái gì với Trang Duệ nữa, sau khi thuận miệng nói vài câu thì bảo Trang Duệ đi tới trước mặt.

- Không quỳ có được không?

Ở trước mặt vị Ban Thiền thứ mười một này, có đặt một cái bồ đoàn, chắc là dùng để cho các tín đồ cúi lạy.

Nhưng mà trước kia Trang Duệ quỳ trước mặt phật sống Ba Lạc Châu thì cũng không có chướng ngại tâm lý vị phật sống kia cũng khá lớn tuổi, nhưng mà bây giờ muốn hắn quỳ trước một nhi đồng mới mười lăm mười sáu tuổi, thật đúng là Trang Duệ không làm nổi.

- Vô lễ!

Hai người hầu lạt ma đứng ở hai bên nghe thấy lời nói của Trang Duệ thì nhất thời thần tình trở nên tức giận, đại phật sống tự mình thực hiện nghi thức chúc phúc xối nước lên đâu, đây chính là chuyện tình mà hàng nghìn hàng vạn tín đồ nằm mơ cũng muốn cười, vậy mà người này còn không muốn?

Vị Ban Thiền trẻ tuổi cũng không tức giận, khoát tay áo, cười nói:

- Ngài không quỳ với ta, ngài quỳ với phật.

- Tôi có thể giống như ngài hay không, ngồi ở trên bồ đoàn?

Trang Duệ vẫn có chút không cam lòng, hắn lớn như vậy, ngoại trừ quỳ trước cha mẹ và vị lão phật sống kia ra, thì ngay cả ông ngoại cũng chưa từng quỳ, thật là có chút mất mặt.

- Giống như tôi? Ha ha nếu như ngài có thể làm được, đương nhiên là có thể.

Ban Thiền nghe thấy vậy nở nụ cười, hắn kéo cao bộ y phục ở trên đùi một chút, lộ ra hai chân.

- Cái này thì có gì khó.

Trang Duệ bĩu môi, đi đến cái bồ đoàn ở trước giường, chân phải đặt lên chân trái ngồi xuống.

Đợi đến khi mông ngồi xuống bồ đoàng, Trang Duệ cũng vươn tay cầm chân phải đặt xuống dưới, chân trái đặt lên tên, giống như kết lại thành một cái nơ hình con bướm, hai lòng bàn chân hướng lên trời, dáng người thẳng thắn, động tác không khác gì so với tư thế độc nhất vô nhị của Ban Thiền đang ngồi trên giường.

Trang Duệ làm xong chiêu thức ấy, chẳng những khiến cho Dương Khải Văn đang đứng ở một bên cũng trợn mắt, mà hai người hầu lạt ma cũng không dám tin nhìn Trang Duệ, việc này không phải là người bình thường có thể làm được.

Làm như vậy gọi là “kết già ngã ngồi”, là tuyến đường phải đi của phật gia, là một trong các pháp tọa của phật giáp. Có đủ các tính chất đại biểu, trừ bỏ những người tu luyện ra, thì có rất ít người có thể thực hiện tự nhiên giống như Trang Duệ.

Ban Thiền nhìn thấy Trang Duệ dễ dàng ngồi xuống như vậy, cũng có chút kinh ngạc, mở miệng hỏi:

- Ngài đã từng tu luyện yô-ga sao?

- Không có.

Trang Duệ lắc lắc đầu nói:

- Không phải ngài đã từng nói tôi có phật duyên sao? Chút chuyện nhỏ này mà còn không làm được thì còn gọi gì là phật duyên?

Điển hình đây là Trang Duệ được thể khoe khoang, hắn thuần túy là do thân thể nhiều lần được linh khí rèn luyện, nên các dây chằng có thể dãn ra, nên mói có thể ngồi được như thế. Nếu đổi lại là hơn một năm trước kia, đừng nói là kết già ngã ngồi, ngay cả kết được cái chân vào thôi cũng có thể làm khó chết hắn.

Ban Thiền lắc lắc đầu, không nói thêm gì nữa, vươn tay phải ra vuốt ve đỉnh đầu của Trang Duệ, trong miệng lẩm bẩm, bắt đầu chúc phúc cho hắn.

Qua hơn một phút đồng hồ, Ban Thiền đưa tay ra, tay trái tiếp nhận một cái khăn han đa trắng như tuyết từ người lạt ma bên cạnh, đeo vào cổ Trang Duệ.

Sau khi đại Ban Thiền chúc phúc xong, Trang Duệ đứng dậy đi sang một bên, kế tiếp chính là Bành Phi.

- Cứ như thế này đi ?

Bành Phi xưa này không sợ quỷ thần, không kính thiên địa, xưa nay to gan lớn mật, đi thẳng đến chỗ bồ đoàn, xếp chân bằng ngồi xuống, tư thế giống hệt như Trang Duệ lúc vừa rồi, khiến cho Trang Duệ thiếu chút nữa cười ra tiếng.

- A! đại Ban Thiền, hắn là đảng viên.

Liên tiếp hai người đều không nể mặt Ban Thiền, Dương Khải Văn có phần không nhịn được, vội vàng giải thích một câu. Về phần hồ sơ của Bành Phi thì hắn đã sớm đọc qua từ lâu rồi. Tìm kiếm linh đồng do phật sống Ba Lạc Châu chuyển thế đầu thi, là một việc vô cùng quan trọng, không phải ai muốn tham gia, là có thể tham gia.

Vị Ban Thiền trẻ tuổi nở nụ cười, nói:

- Không có việc gì, mọi người đều công bằng như nhau, hắn cũng chính là một người có phật duyên.

Nghe được lời nói của Ban Thiền, Trang Duệ thật sự là không nhịn được, quay mặt ra đằng sau cười thành tiếng, những người chết trên tay Bành Phi không biết là bao nhiêu người rồi, lại cũng có thể là người có phật duyên, đánh chết Trang Duệ cũng không tin.

- Phóng hạ đồ đao, lập địa thành phật, hơn nữa Kim Cương phật trong phật gia, cũng có Tham, Sân, Si. Đạo lý cũng là như vậy

Lòi nói của Ban Thiền khiến cho Trang Duệ và Bành Phi đều lặng đi một chút, đối với bối cảnh của Bành Phi, thì từ trước đến này chưa có ai nói với hắn như vị Ban Thiền này cả, có phải là vị này đã nhìn thấu tâm tư của hắn?

Bành Phi cũng thu hồi lòng khinh thị lại, chờ sau khi Ban Thiền chúc phúc cho hắn xong, thì đứng lên cung kính hành lễ với Ban Thiền.

Người thực hiện nghi thức tiếp theo chính là tiểu lạt ma Ba Tang, vóc người của hắn tiều tụy hơn đám người Trang Duệ nhiều, hắn cung kính cúi người thi lễ bới Ban Thiền, sau đó hai tay xếp thành hình chữ thập, quỳ gối xuống cái bồ đoàn tiếp nhận chúc phúc của Ban Thiền.

Chờ sau khi ba người được chúc phúc xong, Dương Khải Văn hướng tới chỗ Ban Thiền nói:

- Phật sống Trán Nhĩ Đức Ni, chúng tôi xin cáo từ trước, chúng tôi vẫn còn có chuyện phải làm.

Bởi vì sợ quá trình tìm kiếm linh đồng chuyển thế đầu thai, sẽ bị một số thế lực nước ngoài làm khó dễ, nên phải tiến hành trong tình huống cực kỳ bí mật. Danh sách đội ngũ tìm kiếm chỉ có một số rất ít người biết được, hơn nữa còn được an bài rất chặt chẽ và chu đáo.

Lần này tổng cộng có năm đội ngũ tìm kiếm, mỗi đỗi ngũ không quá ba đến năm người, bọn hắn sẽ đi đến các khu chăn nuôi ở Tây Tạng và khu chăn nuôi ở các vùng núi xung quanh, hoàn cảnh thập phần khắc nghiệt, cho nên trước đó nhất định phải làm thật tốt công tác chuẩn bị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.