Hoàng Kim Đồng

Chương 665: Chương 665: Mấu chốt. (4)




Sau khi nhìn thấy bối cảnh gia đình của Trang Duệ, thân thể Richard đang giận run lên cũng ngồi lại ghế, nhà bán đấu giá của bọn họ cũng có chi nhánh ở Trung Quốc, đương nhiên biết rõ quan hệ gia đình trong tấm fax này, đại biểu cho bối cảnh của hắn.

Đừng nhìn thế lực của bọn họ phát đạt ở khắp thế giới, nhưng cho bọn họ thêm lá gan, cũng không dám ra tay với Trang Duệ.

Cho nên Richard chỉ có thể đem lửa giận phát tiết lên đầu của Jeferson, dù sao tên luật sư vừa rồi đi cảnh cáo là yêu cầu của Jeferson, lúc ấy Richard cũng hiểu được, dù sao Trang Duệ đạp hắn một cước, làm cho lợi ích của bọn họ bị tổn thất.

Đương nhiên, hiện tại Richard không có ý nghĩ như vậy nữa.

....

Đột nhiên Trang Duệ bộc phát, làm cho cả đấu giá hội không biết phải làm sao, người tham gia đấu giá rất đông, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ngơ ngác nhìn Trang Duệ đứng trên đài.

- Các tiên sinh, các nữ sĩ, vừa rồi, một vị tự xưng là luật sư của nhà đấu giá, còn cảnh cáo tôi, nói lời của tôi nói không đúng sự thật, ý tứ của hắn là, bức họa tôi mua vừa rồi, không giống đúng như lời tôi nói, nó không phải được mang từ Trung Quốc ra, ở chỗ này, ta phải có trách nhiệm nói ra, bức họa của Lang Thế Ninh, một trăm phần trăm là năm đó bị quân đội của Freyr cướp đi, có ai dám nói tôi nói không đúng sự thật sao? Có người nào dám đứng ra đối chứng với tôi không?

Trang Duệ hít một hơi, dẹp cảm xúc kích động của mình xuống, nói tiếp:

- Tôi không có ý bình luận về quốc gia, nhưng không ngờ bọn họ không dám đối mặt với lịch sử của quốc gia mà họ từng trải qua, tôi có cảm giác rất thất vọng, chẳng lẽ năm đó nước Đức chiếm lãnh thổ của các vị, các vị đều quên rồi sao? Nói đến nước Đức, tôi không thể không nói, sau hậu chiến nước Đức vẫn làm cho chúng ta tôn kính, bởi vì bọn họ cam đảm nhìn nhận khuyết điểm, dũng cảm thừa nhận trách nhiệm, đi bồi thường tổn thất, chắc hẳn là nước Pháp đã từng được lợi rất nhiều từ việc này. Nhưng có người cướp đồ từ Trung Quốc mang đi, lại không nghĩ như thế? Chẳng lẽ dám cầm đồ bị cướp năm đó mang ra đấu giá, còn không cho phép tôi nói sao? Đương nhiên, nhân dân Pháp có rất nhiều nhân sĩ dám nhìn thẳng vào lịch sử, bây giờ tôi đang tiến hành trao đổi cổ vật của Trung Quốc với một nhà bảo tàng và mang chúng trở về, nhưng tôi cũng cảm thấy phi thường phẫn nộ đối với hành vi của nhà đấu giá này, nếu tôi đã dám nói như vậy, thì các người cũng đừng cảnh cáo tôi làm vì, vì tôi sẽ rời khỏi buổi đấu giá lần này, đồng thời, tôi hi vọng những người Châu Á còn lương tri, cũng nên làm ra lựa chọn như vậy, cám ơn mọi người, đã làm chậm trễ thời gian của các vị.

Trang Duệ nói xong những lời này, cúi người chào mọi người thật sâu, sau đó đi nhanh ra cửa, Tần Huyên Băng và Hoàng Phủ Vân cũng đứng dậy, đi theo Trang Duệ.

- Ba ba ba ba...

Bắt đầu từ Trương phu nhân, tiếng vỗ tay từ từ vang lên, hơn nữa ở sau lưng Trang Duệ, không ngừng có người rời khỏi chỗ ngồi, đi ra ngoài.

Lần này, đại hội đấu giá ở Paris tổ chức riêng một buổi biểu diễn đấu giá dành riêng cho các tác phẩm nghệ thuật của Trung Quốc, tổng cộng mời đến hơn một trăm vị người Hoa từ khắp nơi trên thế giới, mà tổng nhân số tham gia buổi đấu giá hội lần này cũng không quá 200 người.

Có thể nói, nếu tất cả người hoa đều tham gia, nhà đấu giá hội cũng không thể chứa hết.

Mặc kệ người Trung Quốc thích nội đấu bao nhiêu, bình thường không đoàn kết bao nhiêu, nhưng mà sau khi Trang Duệ nói những lời này, tất cả đều sôi nổi đứng lên, đi theo phía sau Trang Duệ, cũng không có hành động hay lời lẽ kháng nghị nào đối với ban tổ chức đấu giá hội.

Cho dù có người không muốn rời đi, nhưng thấy đại đa số mọi người đều đi thì cũng đi theo mọi người, từ ban đấu giá tới cửa chỉ có mấy chục thước ngắn ngủi, nhưng số người đi phía sau Trang Duệ đã đến hơn một trăm người.

Trong ánh sáng loang loáng của bóng đèn, buổi biễu diễn đấu giá hội ở Paris dành riêng cho các tác phẩm nghệ thuật, được rất nhiều quốc gia chú ý, công việc cũng bị giới truyền thông chú ý, rất nhiều đơn vị truyền thông đều phái phóng viên của mình tới để ghi hình buổi đấu giá lần này.

Ở nơi này, không chỉ có giới truyền thông của Paris, còn có cả giới truyền thông tới từ Trung Quốc, sau khi chuyện tình ở nhà đấu giá chấm dứt, đã gây ra một hồi náo động rất lớn, không thể nghi ngờ gì, cái tin tức này đã khiến cho đám người trong giới truyền thông, đều giống như là bôi máu gà, cực kỳ hưng phấn.

- Hắc, lão huynh, nhường ta một chút, ngươi chiếm chỗ của ta rồi…

Một người vừa đưa camera lên vừa đẩy người ở phía trước.

- Thực xin lỗi, nhưng mà ta tới sớm hơn ngươi.

Người phía trước bọn họ cũng không chịu nhường nhịn, đây chính là đại tin tức, sáng mai nhất định có thể lên trang bìa các báo, chính mình chiếm được vị trí chụp ảnh tốt như vậy, nhất định có thể bán giá tốt. Vị này chính là một phóng viên tự do.

- Thực xin lỗi, xin tránh ra cho…

Lúc này đám người Trang Duệ bị một đám phóng viên ùa ra ngăn cả đường đi, vô số ánh đèn loang loáng lóe lên trước mặt hắn. Điều này làm cho trong lòng Trang Duệ có chút buồn bực, sao lại có thể đưa tới nhiều sự chú ý như vậy?

- Vị tiên sinh này, ta là phóng viên Thái Ngũ Thập của báo Luân Đông, xin hỏi ta có thể phỏng vấn ngài được không?

- Hắc, bạn thân, nói thật đi, cho ta số điện thoại đi, ta sẽ phỏng vấn ngài.

- Tiên sinh, ngài khỏe chứ, ta là phóng viên của đài CNN của nước mĩ, ta muốn hỏi ngài vài câu đơn giản được không?

- Xin chào, ta là phóng viên báo nước Pháp, ta có thể hỏi ngài vài vấn đề được không?

Trong lúc nhất thời, vô số máy ghi âm, microphone được đưa đến bên miệng Trang Duệ, một số phóng viên ở phía xa thậm chí còn leo lên lưng người đi phía trước, tình hình vô cùng hỗn loạn.

- Kháo, những tên làm phóng viên này cũng có thân thể thật tốt..

Trang Duệ không nói gì, nhìn những ngươi trước mặt này hắn cũng chẳng biết phải làm sao, vốn chỉ muốn thống khoái trong lòng, không nghĩ tới lại có thể gây ra phong ba lớn như vậy. Xem tình hình này, chỉ sợ không đến sáng mai, toàn bộ thế giới sẽ biết chuyện phát sinh đêm nay.

- Đáng chết, ông trời à, nếu như việc này bị phóng viên truyền ra ngoài, thì sẽ cực thê thảm.

Lý Tra Đức vừa bị Trang Duệ làm cho choáng váng đã phản ứng trở lại, nhưng mà hắn cũng không có chút biện pháp nào, tình thế đã vụt khỏi tầm khống chế của hắn.

- Lập tức đuổi việc George cho ta, không biết tên đầu heo này nói với người nọ cái gì?

Luật sư George đáng thương, hắn chỉ làm theo sự chỉ thị của ông chủ, nhưng đến khi sự tình đã trở nên không hay, người chịu tội chỉ có thể là hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.