Hoàng Kim Đồng

Chương 287: Chương 287: Nhà lớn(1)




Vì để cho những người muốn mua Ngao có thể trực quan cảm nhận được thực lực của Ngao viên Bành Thành, vì vậy mà Trang Duệ cố ý đưa cả Lưu Xuyên và Hắc Sư đến Bắc Kinh. Thật ra nếu mang theo Kim Mao Sư Vương thì sẽ càng thuyết phục hơn, nhưng Ngao viên bên này thiếu Ngao Vương thì chỉ sợ Chu Thụy cũng khó thể nào xử lý được những con Ngao khác.

Trang Duệ và Lưu Xuyên cùng chạy một chiếc xe, cả hai xuất phát ở Bành Thành vào lúc sáng sớm, đên chíng giờ tối ngày hôm sau thì mới đến thủ đô. Vì đã sớm chào hỏi Âu Dương Quân, vì vậy mà Trang Duệ trực tiếp chạy xe vào trong hội sở, bảo vệ cổng đã nhận được thông báo, vì vậy mà chiếc xe thuận lợi đi vào.

Từ sau khi từ bãi đậu xe đi ra thì Bạch Sư và Hắc Sư đã thu hút ánh mắt của vài tên mặc tây phục đen, đặc biệt là Bạch Sư, lông toàn thân xổ tung, hình thể cực lớn, nhìn qua giống như một con sư tử nhỏ vậy. Nó đi đến đâu cũng ngẩng cao đầu giống như một đế vương đi thị sát lãnh địa của mình vậy.

- Mộc Đầu, sao cậu có thể đến đây được, hình như là cấp bậc không thấp thì phải?

Lưu Xuyên nhìn thấy những tên bảo vệ mặc tây phục đen thì biết đây là một câu lạc bộ tư nhân, nếu so với những chỗ trước nay hắn từng đến thì đặc biệt hơn rất nhiều, đặc biệt là bãi đậu xe có những chiếc siêu xe tiền triệu, tất cả đều chứng tỏ chỗ này bất phàm.

- Là hội sở của một người bạn, sau này tôi sẽ nghĩ biện pháp làm phiếu cho cậu...

Trang Duệ cũng không muốn nhiều lời, hắn cũng không muốn nói quan hệ giữa nhà mình và Âu Dương gia cho tất cả mọi người đều biết.

- Hừ, đúng là quá mạnh mẽ, ủa, nơi đây còn có cả cửa hàng xì gà?

Sau khi từ bãi đậu xe đi ra thì Lưu Xuyên luôn chậc chậc lưỡi tán thưởng, mà Trang Duệ cũng không quá quen thuộc chỗ này, hắn căn bản không biết khu nhà từ một đến ba chỉ dùng để giao tế hoặc mở party, mặt khác còn có nhà hàng, bể bơi, sân golf, trường đua ngựa, quán bar, cửa hàng xì gà, trên cơ bản có thể thỏa mãn tất cả yêu cầu của mọi người.

- Đại Xuyên, chỗ này cũng không thể đùa được đấy nhé.

Trang Duệ cười ha hả nhắc nhở Đại Xuyên một câu.

- Này, anh đây lăn lộn trong xã hội bao nhiêu năm, còn cận cậu nhắc nhở như vậy sao?

Lưu Xuyên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Trang Duệ.

Trang Duệ vẫn rất yên tâm với Lưu Xuyên, nếu nói về cách đối nhân xử thế thì Lưu Xuyên là người từng đi khắp nơi sẽ mạnh hơn mình rất nhiều, hơn nữa cũng không quan tâm đến giàu nghèo, nếu không cũng sẽ chẳng thể nào kết giao được với Tống Quân.

- Tiểu Duệ, đây là chó Ngao của em sao? Trời ạ, để nó cách xa anh ra một chút.

Âu Dương Quân lần này đứng chờ ở cổng vào khu nhà số một, khi thấy Trang Duệ đi đên thì ra nghênh đón, không ngờ còn chưa đến gần thì đã thấy Bạch Sư tiến đến uy phong lẫm liệt, vì vậy mà vội vàng lui ra phía sau vài bước.

- Không có gì đâu, Bạch Sư bình thường cũng không cắn người.

- Đừng, vẫn bảo nó đứng cách ra một chút.

Hình thể của Bạch Sư thật sự vẫn làm cho Âu Dương Quân khó thể nào thoát khỏi nổi sợ hãi.

- Này Tiểu Duệ, khoảng thời gian trước có người nói cậu có con Tuyết Ngao giá hơn bốn chục triệu, có phải là hai con này không?

Âu Dương Quân bình thường cũng thấy nhiều người đưa chó Ngao quý đến hội sở, vì vậy mà cũng xem như có chút ánh mắt xem xét, sau khi nhìn bộ lông của Bạch Sư, hắn chợt nghĩ đến tin đồn vài tháng trước.

- Là con này được một ông chủ Sơn Tây trả giá bốn chục triệu nhưng em không bán, Bạch Sư, về đây...

Trang Duệ gọi Bạch Sư lại rồi nói với Âu Dương Quân:

- Tứ ca, em giới thiệu cho anh, đây là bạn của em từ nhỏ, là Lưu Xuyên, anh phải làm cho cậu ấy một tấm thể ở đây mới được.

Tính nết của Trang Duệ khá giống với Tống Quân, chỉ cần hợp khẩu vị với người ta thì trước nay ít khi nói chuyện lòng vòng. Tất nhiên nếu đối phương muốn cầu hắn làm việc gì đó, hắn sẽ bỏ toàn lực để trợ giúp, hắn có ấn tượng tốt với anh họ Âu Dương Quân, vì vậy bây giờ há miệng là muốn lấy thẻ hội sở cho Lưu Xuyên.

- Được, đây là lần đầu tiên cậu nhờ Tứ ca hỗ trợ, tôi có thể không nể mặt sao? Lưu Xuyên phải không, chút nữa lấy giấy chứng minh đưa cho tôi.

Âu Dương Quân cũng không có biểu hiện quá nhiệt tình với Lưu Xuyên, mà đây cung là vì hắn nể mặt Trang Duệ, nếu không hắn cũng chẳng biết Lưu Xuyên kia là ai.

- Cám ơn Tứ ca.

Lưu Xuyên cười cười khẽ gật đầu với Âu Dương Quân, hắn biết rõ đối phương có lai lịch không nhỏ, cũng biết nhóm con nhà quan thường có biểu hiện như vậy, vì thế cũng không sinh ra cảm giác bị lạnh nhạt. Chỉ là hắn thật sự cảm thấy tò mò và không hiểu vì sao Trang Duệ có thể quen biết người này.

- Hai cậu còn chưa ăn tối phải không? Tôi đi cho người chuẩn bị, trước tiên đi ăn cơm tối, lúc này nhóm anh Tống đều đang chờ cậu ở khu nhà số một.

Âu Dương Quân cũng không đưa Trang Duệ đến khu nhà số một, lại đưa vào một khu nhà khác, sau khi vào thì Trang Duệ mới phát hiện đây là một nhà hàng.

- Tứ ca, Nhạc Kinh lần trước đến đây chẳng phải nói không có nhà hàng sao?

Trang Duệ thật sự khó hiểu, lần trước đi cùng Nhạc Kinh chỉ ăn chút hạt dưa và trái cây, sau đó Âu Dương Quân mời cơm cung ở khu nhà số một, sao không vào nhà hàng này dùng cơm?

- Nhạc Tiểu Lục sao? Tiểu tử kia đến đây câu gái, cậu còn trông cậy hắn đưa mình đễn chô này sao?

Âu Dương Quân nhếch miệng nói, trong này cũng không có người nào dùng cơm, vì vậy hắn cũng không đi vào phòng mà ngồi ngay ngoài đại sảnh. Thật ra chỗ này chỉ có ba bốn bàn lớn, thức ăn đã sớm được chuẩn bị, mọi người vừa ngồi vào thì thức ăn đã được đưa lên.

Trang Duệ thật sự không biết nói gì hơn, nhớ rõ lần trước Nhạc Kinh làm mình đói rã ruột, xem ra vì mỹ nữ mà bỏ mặc mình.

Trang Duệ và Lưu Xuyên cũng không phải hạng kim chi ngọc điệp, ăn cơm cũng đơn giản và tùy tiện, sau khi múc hai chén cơm, ăn vài món thì cùng Âu Dương Quân đi về khu nhà số một, nơi đó có người đang chờ. Nghe nói Tống Quân đã sớm bắn tiếng, hôm nay nhiều người mang Ngao đến, chuẩn bị so sán một phen.

- Trời, quá to lớn.

Một âm thanh mỹ nữ thật sự dễ nghe làm cho đàn ông sinh ra cảm giác mơ màng.

- Trời ạ, đúng là quá lớn.

- Vân Lão Nhị, chó Ngao của anh không thể so sánh được.

- Lấy đâu ra con Ngao kia vậy, thật sự giống như một con sư tử.

Cửa chính mở ra, bên trong có hơn hai mươi ánh mắt tập trung vào Tiểu Bạch Sư ở bên cạnh Trang Duệ, sau đó những âm thanh hít thở, thở dài, cảm thán chợ vang lên khắp phòng, mà sau phút đầu hoảng sợ thì bọn họ đều nghị luận ồn ào.

Trong đại sảnh ngoài Hắc Sư của Lưu Xuyên thì còn có ba con chó Ngao khác, Kim Sư của Tống Quân thấy Bạch Sư và huynh đệ Hắc Sư của mình thì chạy đến, nó dùng đầu to để cọ cọ cổ Bạch Sư tỏ ra thân mật, Bạch Sư thì vẫn lạnh lùng đi theo bên cạnh Trang Duệ.

Còn hai con chó Ngao còn lại thì có biểu hiện không được tốt cho lắm, khi Bạch Sư vừa tiến vào thì hai con Ngao cũng nhe răng trợn mắt, nhưng khi Bạch Sư trừng mắt và khẽ gầm một tiếng thì hai con Ngao giống không thuần đã kẹp đuôi đi ra sau lưng chủ nhân, làm cho người khác lên tiếng cười nhạo.

- Trang Duệ, Lưu Xuyên, các cậu đã đến, sang đây, tôi giới thiệu cho vài người bạn.

Âm thanh của Tống Quân từ trong đám người vang lên, hắn cũng nghe những lời chế nhạo của người khác với Vân Lão Nhị, hôm nay Trang Duệ đưa Tiểu Bạch Sư đến đã cho hắn nhiều thể diện.

- Anh Tống, Trang Duệ thì chờ chút, tôi còn có chuyện cần bàn với cậu ấy...

Âu Dương Quân kéo tay Trang Duệ, tỏ ý để hắn cùng đi với mình lên lầu hai.

- Đi đi, nhanh chân lên một chút, các vị, thế nào, tin tôi rồi chứ, chó của tôi chỉ là còn nhỏ, chỉ cần trưởng thành thì sẽ lớn như Tuyết Ngao.

Sau lưng truyền đến âm thanh khoác lác của Tống Quân, đám người kia cũng nhanh chóng bắt chuyện với Lưu Xuyên, nơi này tuy thật sự yêu cầu thân phận cao, nhưng nếu anh có năng lực, như vậy anh cũng được hoan nghênh.

...

Trang Duệ và Âu Dương Quân đi vào một gian phòng cách âm rất tốt, Bạch Sư ghé đến bên chân Trang Duệ làm cho Âu Dương Quân thật sự hâm mộ, thật sự là cướp hết danh tiếng của người khác.

- Tứ ca, chuyện này anh có thể nói với bác được chứ? Em đã khuyên mẹ ở bên kia rất tốt, chỉ cần ông ngoại đồng ý, như vậy mẹ có thể đến Bắc Kinh bất cứ lúc nào...

Sau khi Trang Duệ ngồi xuống thì đi thẳng vào vấn đề.

- Gần đây sức khỏe của ông nội thật sự cũng không quá tốt, trên căn bản là không xuống giường được, bố sợ cô cô đến kích thích ông, vì thế mà con chưa dám nhắc đến, nhưng bà ngoại thì đã biết rồi.

Trang Duệ nghe vậy thì trầm ngâm một lúc, sau đó nói:

- Tứ ca, anh có thể sắp xếp cho em gặp mặt ông ngoại bà ngoại chứ? Nếu như bọn họ tiếp nhận em, như vậy sẽ tha thứ cho mẹ em, nếu không thì mẹ khỏi cầm đến Bắc Kinh...

- Điều này là không có vấn đề, bà nội hôm qua biết hôm nay cậu đến thì rất vui, thế này đi, trời tối ngày mai chúng ta sẽ cùng đi. À, nếu không phải đi cùng cậu thì tôi cũng không dám đi gặp ông nội, tuy bây giờ đã không còn dùng trượng để đánh người nhưng khi trừng mắt nhìn vẫn rất dọa người...

Âu Dương Quân từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh ông nội, đã không ít lần bị ông nội dạy bảo, trong lòng luôn có bóng đen, đây cũng chính là một nguyên nhân để hắn không muốn vào trong quan trường, vì làm quan ngày nào cũng phải đưa ra bộ mặt giả tạo, rất mệt mỏi.

- Được, ngày mai em mua chút lễ vật, mà hai ông bà ngoại thích thứ gì?

- Cũng đừng mua gì cả, những thứ mà ông thích cậu có thể mua được sao?

Âu Dương Quân nói cũng đúng, ông nội sinh bệnh, người đến thăm hỏi là quá nhiều, có lẽ cũng không thiếu thứ gì.

- Em đi nghe điện thoại cái đã...

Trang Duệ đang định tiếp tục lên tiếng thì chuông điện thoại vang lên, thì ra là Miêu Phỉ Phỉ gọi đến, tất nhiên nàng đã đưa đến giấy chứng nhận nuôi chó ở thủ đô, dù nói Bắc Kinh không được nuôi chó lớn, nhưng dù sao cũng có ngoại lệ.

- Gọi cô ấy lên đây.

Âu Dương Quân ở bên canh nói một câu, bây giờ chuyện chính đã nói xong, cũng không còn gì sợ người ta nghe được.

- À, đây là những căn tứ hợp viện mà cậu muốn tìm, tôi đã chụp ảnh cho cậu, cậu xem qua đi, nếu không thì sáng mai tôi đưa cậu đi dạo xem xét.

Thừa dịp Miêu Phỉ Phỉ còn chưa lên, Âu Dương Quân lấy ra một xấp văn kiện đưa cho Trang Duệ, năm 2004 tuy tứ hợp viện đã là rất hiếm nhưng Âu Dương Quân muốn có thì sẽ có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.