Hoàng Kim Đồng

Chương 897: Chương 897: Phá gia chi tử. (2)




Đến tận mười hai giờ trưa, hai chiếc xe trước sau chạy nhanh đi ra khỏi đường cao tốc Kinh Thâm, ở chỗ cửa đường cao tốc, có một cỗ xe đã chờ sẵn ở nơi này, Lý Đại Lực mở cửa xe ra vẫy tay bắt chuyện, ý bảo hắn dừng xe lại.

- Lão vu, lần này ngài làm đường hầm ở trong núi không nói với ta.

Sau khi xuống xe, Lý Đại Lực tiến tới chỗ người trung niên vừa từ trên chiếc xe kia xuống, hung hăng đập vào bả vai hắn một cái.

Vẻ mặt người kia nhăn nhó khi bị Lý Đại Lực vỗ một cái, cau mày nói:

- Này, Lý lão bản, tôi đây cũng là được bạn bè nhờ vả, thật sự là không có biện pháp, được rồi, hôm nay ngài đã tới, tôi sẽ làm ông chủ, chúng ta đi ăn cơm trước, có chuyện gì thì vừa ăn vừa bàn.

- Ừ, hôm nay có khách quý, Lão Vu, sự kiện kia coi nhưu xong, nhưng mà nếu để vị khách nhân này chờ đợi thì sẽ không tốt, với giao tình hơn mười năm của chúng ta thì chẳng đáng là gì.

Bản thân Lý Đại Lực chính là chuyên đi vơ vét, hắn kinh doanh việc đấu giá ở chợ đen cũng đã thấy không ít tiền đặt cược, đối với chuyện này tập mãi cũng đã thành thòi quen, cũng không có trách cứ Lão Vu không để cho hắn ra tay hỗ trợ.

- Ai u, Lý tổng, anh Lý, ngài sẽ không để bụng thật chứ, đi vào khu vực của tôi, uống không tốt thì không thể vào đâu, tôi nói cho ngài biết, khi nào trở về tôi sẽ an bài mấy em gái uống rượu cùng ngài, muốn làm gì thì tự ngài cũng hiểu rõ.

Lão Vu nhìn thấy Lý Đại Lực không tức giận, nhất thời trên mặt nở nụ cười, nhưng mà biểu hiện của hắn thoạt nhìn sẽ thấy thực dâm đãng.

Lão Vũ và Lũ Đại Lực đã quen biết hơn mười năm, biết hắn thích món này, ngày hôm qua đã liên hệ với mấy câu lạc bộ tìm được mấy tiểu thư không tệ, chuẩn bị ngày hôm nay sẽ hầu hạ Lý tổng thật thư thái.

- Cái gì?

Lý Đại Lực vừa nghe thấy chuyện này thì thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vội vàng hạ giọng xuống, nói:

- Nhanh gọi điện hủy bỏ tất cả đi, đừng làm hỏng sự việc lần này.

Lý Đại Lực khi đến Bắc Kinh, nhất là ở hội sở Kinh Giao mấy ngày thì cũng đã hoàn toàn mất hết hứng thú đối với những cô gái son phấn ở các địa phương nhỏ này.

Theo như suy nghĩ của Lý tổng, chỉ bằng biểu hiện của Trang Duệ ở trong hội sở, không phải là muốn chơi đùa với minh tinh nào thì liền có thể chơi đùa với minh tinh đó sao?

- Hủy bỏ ? Ngay cả tiền tôi cũng trả rồi đó.

Lão Vu nghe thấy Lý Đại Lực nói những lời này thì nhất thời lặng đi một chút, ông bạn già này bình thường thì thích nhất khoản này, sau khi lên thành phố một thời gian, không biết là đã tìm được thú vui gì khác, mà hôm nay lại có thể khác thường như vậy ?

Hơn nữa hôm nay lão đã gọi tám tiểu thư, mỗi một người cũng đều đã trả tiền rồi, tuy rằng không nhiều nhưng mà hủy bỏ thì cũng có chút đáng tiếc.

- Người đang ngồi trong xe kia, ngay cả đại minh tinh cũng đều có thể chơi đùa, hơn nữa lại rất ghét chuyện này. Đừng có biến khéo thành vụng, ừ buổi tối hôm nay tôi sẽ không đến, an bài vào buổi tối đi.

Lý tổng cũng không phải là người tốt gì cả, sau khi nghe được lời nói của Lão Vu thì chợt thay đổi chú ý. Bố trí mấy vị tiểu thư này vào công việc buổi tối.

- Được rồi lái xe dẫn đường đi, nhớ nói với tiểu thư của Triệt gia, lát nữa cùng đừng có mời rượu, vị kia là người mà chúng ta không thể trêu chọc được.

Lý Đại Lực sửa đổi lại điệu bộ cho đúng rồi nói thêm vài câu với Lão Vu.

Phải biết rằng bạn bè từ phương bắc đến đây ăn cơm, không uống rượu thì cũng không được, hơn nữa còn phải uống thật nhiều, nếu không để cho khách quá chến như vậy thì chủ nhà cũng không hiếu khách. Đây là Lý Đại Lực sợ lát nữa Lão Vu nói chuyện không biết nặng nhẹ sẽ làm Trang Duệ tức giận.

- Tôi hiểu mà, ngài cứ yên tâm đi.

Lão Vu thấy Lý Đại Lực nói câu nào cũng đều biểu hiện ra là vị ở trong xe rất quan trọng, cũng không khỏi trở nên nghiêm túc. Khẽ liếc mắt về chỗ chiếc xe Audi của Trang Duệ một cái, thấy Trang Duệ không có ý tứ xuống xe chào hỏi, liền quay lại chui vào trong xe của mình.

Lý Đại Lực trở về xe của Trang Duệ, nói:

- Trang tổng, nhà máy của Từ Quốc Thanh cách thị trấn không xa, chúng ta cứ ăn cơm trước đi, bây giờ cũng đã đến giờ cơm rồi.

- Được, Lý tổng cứ an bài đi, buổi chiều có thể đi gặp Từ Quốc Thanh là được.

Trang Duệ gật đầu đồng ý, buổi sáng chỉ ăn có chút cháo loãng, bây giờ cũng đã có chút đói bụng rồi, sau khi lái mấy chiếc xe vào thị trấn Cao Ấp, liền dừng lại ở chỗ một quán cơm thoạt nhìn cũng có chút tiện nghi.

- Lão vu, đây là Trang tổng tới từ Bắc Kinh, Trang tổng, vị này chính là bạn lâu năm của tôi Vu Chính Quân, hàng hóa lần này cũng chính là từ trong tay hắn mà ra.

Sau khi xuống xe, Lý Đại Lực giới thiệu mọi người với nhau. Vu Chính Quân cũng là người cực kỳ có ánh mắt, sau khi khách sáo với Trang Duệ vài câu liền dẫn mọi người tiến vào bên trong hiên của quán cơm.

- Trang tổng, đây đều là đồ ăn đặc sắc nhất của Hà Bắc chúng tôi, bái kê của Thạch Gia Trang, lỗ kê của của cửa hàng Mã Gia Lão, Bột Hải tôm he, cua biển ở đảo Tần Hoàng, khí oa dã bị bát tiên. Trang tổng mời ngài nếm thử một chút xem sao?

Vu Chính Quân gọi đồ ăn từ sáng sớm, vốn là sẽ còn có mấy người nữa và các tiểu thư trợ hứng, nhưng mà hiện tại cũng đã hủy bỏ, Lão Vu nhớ kỹ lời nói của Lý Đại Lực, cũng không dám mời rượu.

Thức ăn trên bàn cũng không tệ, nhất là món khí oa dã vị bát tiên, khi mùi vị cái tử bốc lên, nhất thời cả căn phòng trở nên thơm lạ lùng, mọi người trong phòng cũng cảm thấy thoải mái.

- Những món ăn này không tệ, Vu lão bản thật là có lòng.

Trang Duệ cũng không biết Lý Đại Lực và lão Vu đã sắp đặt chuyện xấu xa, sau khi đưa đũa gắp món dã vị bát tiên đưa lên miệng, nhất thời khen không ngớt lời.

- Ha ha, Trang lão bản ăn nhiều một chút, cửa hàng này tên là bát tiên quán, là cửa hiệu lâu đời, nguyên liệu chủ yếu của món ăn này có thịt bao tử, chim trĩ, sơn nguy, dê, gà rừng, ma, thanh mai, đem tất cả các nguyên liệu này vào nồi chế biến. Món ăn này chính là ông chủ tự mình vào bếp mới nấu ra được.

Nghe được lời nói của Trang Duệ, lão Vu vội vàng giới thiệu đồ ăn trên bàn, bởi vì không uống rượu ngoại, nên bữa cơm cũng không hề náo nhiệt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.